Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 20: Giáng Lâm 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-12-18 18:29:15
Lượt xem: 534

Chuyển trường đến vào thời điểm này... Rõ ràng, cậu ta cũng là người chơi!

Còn cô lớp trưởng này...

Thế giới ma quái sắp giáng lâm rồi, cô ấy còn ở đây đu idol.

Nhìn là biết NPC rồi.

5.

Trong lớp có một ngôi sao lớn chuyển đến, cả lớp đều sôi sục.

Cho dù là nam hay nữ, tất cả đều hiện lên ánh mắt hình trái tim: "Bạn học Tạ Đường, nếu không chê, cậu làm bạn cùng bàn với tớ nhé!"

"Không không, cậu làm bạn cùng bàn với tớ đi! Thành tích của tớ nằm trong top 10 của khối, tớ có thể cho cậu mượn vở ghi chép!"

"Gì chứ ~ Cậu không phải đã có bạn cùng bàn rồi sao?"

"Im miệng! Từ giờ trở đi tớ không có bạn cùng bàn, chỗ ngồi bên cạnh tớ chỉ dành cho bạn học Tạ Đường."

Thầy chủ nhiệm cau mày, lại gõ mạnh lên bục giảng: "Yên lặng! Các em thật sự là lớp tệ nhất mà tôi từng dạy! Nhiệm vụ hiện tại của các em là học tập cho giỏi, không phải đu idol!”

"Bạn học Tạ, trong lớp có ba chỗ trống, em tự chọn đi."

Thiếu niên kiêu ngạo nhìn quanh lớp.

Cuối cùng, ánh mắt cậu ta chạm phải ánh mắt tôi.

Tôi cúi đầu, khép hờ mi, mở sách ngữ văn ra, không thèm để ý đến cậu ta.

Ai ngờ, cậu ta đi thẳng đến trước mặt tôi, đặt cặp sách xuống.

"Tôi có bạn cùng bàn rồi."

Tôi hơi nhíu mày, chỉ vào lớp phó học tập.

Tạ Đường nhìn lớp phó học tập, lịch sự mà xa cách hỏi: "Cho hỏi cậu có thể nhường chỗ cho tôi được không?"

Lớp phó học tập vội vàng gật đầu, nhanh chóng dọn sạch chỗ ngồi. Trước khi rời đi hẳn, cậu ấy còn không quên dùng khăn ướt lau sạch sẽ từ trong ra ngoài.

Tôi há hốc mồm: "Đúng là NPC chính hiệu..."

Thiếu niên ngồi xuống bên cạnh tôi.

Ngay khi tiếng chuông vào lớp vang lên——

Cậu ta ngẩng đôi mắt đẹp lên, dùng giọng chỉ có tôi mới nghe thấy được nói nhỏ: "Cô không trốn thoát được đâu, ác quỷ."

Hả?

Tên ngốc này coi tôi là ác quỷ rồi?

Thấy vẻ mặt ngơ ngác của tôi, cậu ta chỉ vào ảo ảnh nấm mồ trên không trung: "Có một con đã giáng lâm trước, chính là cô đúng không?"

Theo ngón tay cậu ta, tôi nhìn lên không trung.

Sau khi quan sát rất rất kỹ, tôi mới kinh ngạc phát hiện: Trong vô số nấm mồ, có một ngôi mộ cực kỳ kín đáo đang nứt ra!

Nếu không nhìn kỹ một lúc lâu thì căn bản không phát hiện ra!

Thị lực của Tạ Đường này thật tốt.

Ngôi mộ bị nứt có nghĩa là đã có một con quỷ đến thế giới của chúng tôi trước!

Thậm chí, nó có thể đã cải trang thành một trong số chúng tôi!

Là ai?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-20-giang-lam-2.html.]

6.

Nửa đêm, trăng đen gió cao.

Một mình tôi đứng trên sân thượng của tòa nhà dạy học, lặng lẽ chờ đợi... Thế giới ma quái sẽ giáng lâm vào đêm nay.

Trường Trung học Thực Nghiệm vô cùng yên tĩnh.

Giáo viên và học sinh đều đã về nhà từ lâu, ngay cả bác bảo vệ cũng bị tôi tìm cách đuổi đi.

Tôi làm tất cả những điều này là để dọn sạch chiến trường, đánh nhau một trận ra trò với lũ ma quỷ.

Ngoài ra, tôi hơi nghi ngờ con quỷ đã giáng lâm trước là lớp phó học tập——Bài thơ "Thiên Tịnh Sa · Thu Tứ" mà cậu ta đọc thật kỳ lạ, căn bản không phải do nhà thơ Mã Chí Viễn viết.

Chiều nay tôi mở sách ngữ văn ra, phát hiện sách ngữ văn lớp 11 căn bản không có bài thơ này.

Lên mạng tra mới biết, bài thơ này là nội dung của lớp 7!

Tại sao cậu ta lại ôm sách đọc nhảm nhí như vậy?

"Lò luyện đan nổ tung, Quỷ Mặt Xanh đang bóc vỏ tôm?" Tôi lẩm bẩm, "Cái quái gì vậy..."

Tạch, tạch, tạch...

Tiếng bước chân vang lên từ phía sau.

Tôi kẹp lá bùa giữa hai ngón tay, mỉm cười: "Chờ mày lâu rồi! Ác quỷ, không nhịn được nữa rồi chứ gì!"

Bụp——

Lá bùa định thân dính lên một cái đầu hói.

Thầy chủ nhiệm trừng mắt nhìn tôi.

Trán tôi lấm tấm mồ hôi: Sao lại là thầy chủ nhiệm?

Trước khi thầy ấy tức chết, tôi vội vàng gỡ lá bùa xuống: "Thầy Vương, sao lại là thầy?"

Thầy chủ nhiệm hùng hổ chống nạnh, chỉ tay vào mũi tôi: "Bạn học Lý, nửa đêm nửa hôm em lẻn vào trường, leo lên sân thượng làm gì?”

"Tôi nói cho em biết, mạng sống rất quý giá, thà sống khổ còn hơn chết! Dù có chuyện gì xảy ra, em cũng đừng nghĩ quẩn!”

"Còn nữa, em đang cosplay đạo sĩ à?”

"Nhiệm vụ hàng đầu của học sinh là học tập! Đừng có làm mấy chuyện linh tinh không học hành đàng hoàng..."

Mây đen che khuất mặt trăng, ảo ảnh trên không trung ngày càng đến gần.

Tôi vội vàng thúc giục thầy ấy: "Thầy Vương, thầy mau rời khỏi trường đi! Ở đây nguy hiểm! Ma quỷ sắp đến ăn thịt người rồi!"

Hu hu hu, rõ ràng tôi đã dọn sạch trường học rồi mà.

Ai ngờ thầy Vương lại "tận tụy với nghề" như vậy... Thầy ấy lại quay lại trường làm thêm giờ giữa chừng! Còn bắt gặp tôi lên sân thượng!

Ảo ảnh ngày càng đến gần, đến gần... Những bàn tay mục nát bám vào lớp đất vàng, từng con quái vật đeo mặt nạ trắng tinh đang vùng vẫy chui ra khỏi nấm mồ!

Thầy chủ nhiệm túm lấy tôi, tuôn một tràng giáo huấn, không có ý định rời đi.

Tí tách, tí tách——

Nước miếng của con quỷ gần thầy ấy nhất nhỏ vào cổ áo thầy ấy! Hôi thối và nhớp nháp.

Thầy Vương từ từ quay đầu lại...

Mắt thầy ấy trợn trắng, suýt chút nữa ngất xỉu: "Á á á! Cái gì đây?"

Tôi kéo thầy ấy, quay người nhảy xuống từ sân thượng tầng mười sáu!

Loading...