Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 2: Trương Tam Và Cthulhu 2
Cập nhật lúc: 2024-11-07 03:35:19
Lượt xem: 1,920
Đầu tôi sắp nổ tung!
「Chấn quyết, Lôi Đình Chi Nộ!」
Tôi giơ tay niệm chú, lập tức phản công.
Rắc——
Tiếng sấm vang lên, một tia sét từ chín tầng trời giáng xuống!
Ngay lập tức!
— Giáng thẳng vào đầu tôi.
Tôi bị sét đánh đến mức toàn thân đen nhẻm, tóc tai dựng đứng, thanh m.á.u trực tiếp biến thành một đường chỉ.
Tôi: 「???」
Chuyện gì thế này!
Sau khi bị sét đánh, đầu óc tôi tỉnh táo hơn nhiều.
Tiếng tụng kinh kỳ quái cũng biến mất, bởi vì tôi bị chính mình đánh cho ù tai, ong ong cả đầu.
Pháp thuật tấn công không có tác dụng, tôi xoay người nhảy lên, chộp lấy cây nến đầu nhọn trên bàn thờ! Ném thẳng vào đầu Đề Đăng Diêm La!
4.
Lúc này, tôi đang trốn dưới bàn thờ, đầu bê bết máu, Đề Đăng Diêm La đi đi lại lại xung quanh.
Nó đang tìm chỗ tôi trốn.
Vừa rồi, tôi cầm cây nến ném nó, ai ngờ trượt chân, cây nến đập thẳng vào đầu mình!
Bình luận đang hăng say mắng tôi.
[Người chơi rác rưởi, xem livestream của cô đúng là phí thời gian!]
[Chỉ với trình độ này mà các người còn dám nói "cô ấy" là người dẫn đầu phá đảo "Lớp 3-2"?]
[Tân binh gà mờ quá! Cả lớp 2 mẫu giáo bé cũng không đánh lại!]
[May mà lúc nãy Đề Đăng Diêm La đang ở trạng thái ban đầu, cần thời gian hồi chiêu một phút.]
[Á á á nhưng thời gian không đủ để bông hoa trắng bé nhỏ chạy thoát khỏi miếu rồi! Lần này chắc chắn c.h.ế.t mất huhuhu...]
Tôi xem xét lại kỹ năng của mình.
Giá trị vũ lực của tôi là: [-250]
— Hóa ra là "giết địch không, tự hại 250"!
Không ra tay thì thôi, ra tay còn c.h.ế.t nhanh hơn.
Hu hu hu, thảo nào thẻ thân phận của tôi là: Người sắp chết.
Đây quả là màn khởi đầu siêu tệ hại!
...
Đề Đăng Diêm La vừa tìm kiếm tôi trong đại sảnh, vừa thở dài một cách u ám:
「A~ Mùi vị của con người.」
「Mùi vị ngọt ngào của con người.」
「Ăn thịt! Phải ăn thịt ngay lập tức!」
Tôi co rúm người dưới bàn thờ, tấm rèm che phủ kín mít, chỉ chừa lại một khe hở nhỏ xíu.
Gần cái c.h.ế.t đến vậy, tôi không dám thở mạnh. Vì quá căng thẳng, không khí xung quanh như loãng đi, tim đập thình thịch như trống trận.
Tiếng bước chân ngày càng gần.
Tôi bịt chặt miệng, nước mắt lưng tròng: Không lẽ vừa vào game đã c.h.ế.t thật sao?
Đột nhiên, một tiếng mèo kêu vang lên.
Đề Đăng Diêm La bị thu hút sự chú ý, nó bước ra phía cửa miếu.
Phù——
Tôi thở phào nhẹ nhõm, những giọt nước mắt lưng tròng lăn dài xuống má.
Chuyện không ngờ đã xảy ra... nước mắt của tôi hóa thành ngọc trai!
Tôi sững sờ: 「???」
Ngọc trai rơi lộp độp xuống đất, tiếng động vang lên lanh lảnh. Trong màn đêm tĩnh mịch, âm thanh đó lại càng rõ ràng!
Chúng lăn theo khe hở của tấm rèm ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-2-truong-tam-va-cthulhu-2.html.]
Lăn thẳng đến chân Đề Đăng Diêm La...
Mặc dù tôi không nhìn thấy mặt nó, nhưng tôi vẫn cảm nhận được khóe môi nó hơi nhếch lên, nở một nụ cười quỷ dị.
Mặt tôi trắng bệch: 「...」
Dù có lịch sự đến mấy tôi cũng muốn chửi thề!
Nước mắt biến thành ngọc trai? Cái thể loại truyện Mary Sue cổ lỗ sĩ nào đây?
Vận may vô tận của tôi, lại khiến cho thanh m.á.u vốn đã eo hẹp của tôi càng thêm thảm hại!
Tôi cuộn tròn người trong yếu ớt, nghe thấy tiếng động sột soạt của nó ngày càng đến gần, gần hơn, gần hơn nữa...
Ngay sau đó!
Nó sẽ vén rèm lên!!
Vút——
Ngay khi tấm rèm được vén lên, một bàn tay khô héo từ phía sau lưng tôi thò ra, kéo tôi vào bóng tối vô tận.
Trời đã sáng.
"Đinh——"
Hệ thống thông báo: "Một đêm trôi qua, có 91 người chơi đã chết, còn lại 9 người."
Khi tôi tỉnh dậy, nhận ra mình vẫn nằm trong thần điện.
Đề Đăng Diêm La đã biến mất.
Nhưng khung cảnh trong điện còn đáng sợ hơn khi nó còn ở đây.
Có thể nói đây là cảnh tượng kinh hoàng nhất tôi từng thấy!
...
Khắp nơi là xác chết, tứ chi đứt lìa, chân tay rải rác, chất thành một ngọn núi.
Có t.h.i t.h.ể còn đỏ tươi, có cái đã thối rữa, bốc mùi. Ruồi nhặng, giòi bọ, kiến đang thi nhau ăn xác...
Bức tượng thần kỳ quái, cao sừng sững đến tận mây vẫn đứng đó, gương mặt khuất trong đám mây trôi, không thể nhìn rõ.
Nhưng quanh thân tượng toát lên ánh sáng lạnh lẽo, vô cảm, dường như khinh miệt tất cả.
Núi xác, như một lễ vật dâng lên cho nó.
Đột nhiên, có tiếng hét vang lên!
Trên đỉnh núi xác, một người đàn ông hứng khởi tự chặt cánh tay mình, rồi nhanh chóng châm lửa đốt chính mình.
Một người phụ nữ điên cuồng cào cấu mặt mình, sau đó, vừa cười man rợ vừa tự c.h.ặ.t đ.ầ.u mình.
Cái đầu của cô ta lăn lông lốc đến chân tôi.
Con ngươi trợn ngược nhìn chằm chằm vào tôi, khóe miệng rách toác hét lên: "Thần yêu của thế giới loài người đặc biệt nhiều, thần yêu ta… yêu.. yêu ta… yêu.. yêu…. yêu ngươi!"
Tôi cúi xuống, cẩn thận nâng đầu cô ta lên, nhẹ nhàng đặt vào lòng thi thể.
"Cảm... Cảm ơn." Cô ta đột nhiên trợn tròn mắt, hét lên, "Chạy mau!"
Tôi mỉm cười: "Cô yên tâm, tôi sẽ sống sót."
Cô ta như thật sự yên tâm…
... tắt thở.
Khu bình luận livestream điên cuồng spam: [A $@$^*&^#@&*@@ Yêu..yêu…yêu...]
[Ây da ây da, $#%^&#%^%$ ...]
(*chú thích: khi phó bản có NPC quá mạnh ‘người xem bình thường’ sẽ bị tụt giá trị tinh thần và loạn mã hệ thống, ‘người chơi dị năng’ sẽ được hệ thống mở lá chắn tinh thần bảo hộ, nên có người mới bảo là ‘người thường đừng xem livestream Cthulhu’ vì đây là một con boss rất mạnh.)
[Tôi nhanh nhanh lớn lên vui vẻ náo nhiệt, nhưng mà tôi vẫn chưa vui vẻ náo nhiệt đi học?]
[Hừ ~ đã nói rồi, người thường đừng xem livestream Cthulhu*! Mau đưa họ đi cứu chữa!]
(Cthulhu là một thực thể vũ trụ được sáng tạo ra bởi nhà văn H. P. Lovecraft và xuất hiện lần đầu trong truyện ngắn "Tiếng gọi Cthulhu", được xuất bản trong tạp chí giật gân Weird Tales của Mỹ vào năm 1928.)
[A a a a a! Chỉ số tinh thần tụt hết rồi!]
[Lý Khả Ái, nhớ kỹ: Thanh Đại là hy vọng duy nhất để chữa trị ô nhiễm tinh thần.]
Thanh Đại?
Thanh Đại là cái gì?
Ai đang hướng dẫn tôi trong bình luận thế?
ID của bình luận này là: momo.