Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 19: Trân Lung Sơn 11
Cập nhật lúc: 2024-11-27 20:37:05
Lượt xem: 861
Hừ~ Lũ yêu ma luôn giỏi mê hoặc lòng người, cất ngay trò bịp bợm của ngươi đi."
Cô bé quay người định bỏ đi, nhưng lại nghe thấy——
"Ngươi quên lời hứa với tỷ tỷ mình rồi sao?" Giọng lão già như chuông xa, nhưng sự đắc ý trong giọng nói lại vô cùng rõ ràng, "Nàng ta đang khóc lóc cầu cứu ở bảy mươi năm sau kìa...
"Nghe thấy chưa? Nàng ta khóc thảm thiết, đáng thương quá! Cứu mạng, cứu mạng——"
Lâm Thanh Hoan dừng bước, nắm chặt tay, khàn giọng hỏi: "Ngươi muốn ta làm gì?"
Thấy cá đã cắn câu, lão già mỉm cười nói: "Làm gì ư? Đương nhiên là... tu、luyện、tiên、thuật!"
Một cuốn kinh thư được bao phủ bởi làn khói đen từ trên trời rơi xuống.
Nhìn cuốn kinh thư trên mặt đất, Lâm Thanh Hoan tỉnh táo nhận ra đó là cái bẫy.
Sau khi tu luyện, cô bé sẽ trở thành người không ra người, quỷ không ra quỷ, và ngoại hình của cô bé sẽ thay đổi đến mức không ai nhận ra.
Sau khi tu luyện thành công, cô bé sẽ trở thành con quỷ mạnh nhất trong thế giới phó bản.
Nhưng, nếu không trở thành con quỷ mạnh nhất, làm sao có được sức mạnh? Làm sao để cứu người đó đây?
...
Lâm Thanh Hoan mất tích.
Mèo yêu nhỏ mới mười tuổi đi khắp nơi tìm kiếm tỷ tỷ của mình.
Vào một đêm yên tĩnh, khi đang mò cá ở khe suối trên núi Trân Lung, nó nghe thấy một giọng nói già nua: "Tỷ tỷ của ngươi đã bị người chơi g.i.ế.c c.h.ế.t từ lâu rồi. Lũ xâm lược đó đã lấy mạng nàng ta!
"Ngươi không bao giờ tìm thấy nàng ta nữa đâu...
"Có muốn học vài chiêu không? Ta dạy ngươi cách g.i.ế.c sạch người chơi."
Nước mắt tuôn tràn trong mắt đứa trẻ: "Ngươi nói dối!
"Ngươi nói dối!!
"Ngươi nói dối——"
Tiếng gầm giận dữ vang vọng khắp núi rừng, tiếng vọng kéo dài mãi không dứt.
Lúc bấy giờ, Lâm Thanh Hoan với khuôn mặt đã hoàn toàn thay đổi đang ẩn náu trên đỉnh Trân Lung Sơn.
Nhìn xuống dưới chân núi qua lớp sương mù dày đặc, cô nói: "Ta lấy danh nghĩa Thi Ma mà thề, ta nguyện rót sức mạnh của mình vào Bút Nghịch Thiên Cải Mệnh!
"Chỉ cần 'người đó' kêu 'cứu mạng', cây bút thay đổi vận mệnh này nhất định sẽ xuất hiện, nhận nàng ấy làm chủ! Để nàng ấy sử dụng!"
Cô bé khẽ giơ tay lên.
Cây mai duy nhất trên đỉnh núi bỗng nở rộ hàng nghìn bông hoa.
Cô bé hái một bông mai, thổi nhẹ, bông hoa nhỏ đó bỗng hóa thành hình dáng thiếu nữ của Lâm Thanh Hoan.
Khác biệt là...
Thiếu nữ hoa mai ngây thơ, trong sáng, đáng yêu.
Không giống cô, lạnh lùng, tàn nhẫn, ngang ngược, xảo quyệt...
"Đây, nhất định là hình dáng mà tỷ tỷ mong muốn ta trở thành phải không?"
Thi Ma cúi đầu, nước mắt chảy ra từ đôi mắt đục ngầu.
Cô nhìn làn khói xanh của linh hồn hoa mai bay về phía Hãn Vân thành, bay xa... bay về phía Lâm phủ, bay vào bài vị có tên "Lâm Thanh Hoan".
Từ đó, trong thành lại lan truyền: Lâm gia không yên ổn, lại có ma quỷ quấy phá.
Lâm phủ trước sau đã c.h.ế.t hai vị phu nhân là Thẩm Nguyệt Nga và Hứa Kiều Nhị, rồi lại lần lượt mất tích hai vị tiểu thư là Lâm Khả Ái và Lâm Thanh Hoan, chắc chắn là phong thủy không tốt!
Sau đó, Lâm nhị lão gia vội vã dọn nhà cùng ba cậu con trai đến kinh thành, ngay cả bài vị tổ tiên cũng quên mang theo!
Chỉ có một chàng trai trẻ ngoài hai mươi tên Lâm Sinh ở lại.
Hắn không lấy vợ, không sinh con, cả đời chỉ canh giữ ngôi nhà trống vắng đó.
Cũng không biết đang chờ đợi ai...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-19-tran-lung-son-11.html.]
20
"Tỷ tỷ, muội đã nhìn thấy tỷ rồi.
"Tám mươi năm qua, cuối cùng muội cũng đợi được tỷ!
"Tỷ đối xử với yêu mèo thật tốt, bao dung sự nghịch ngợm của hắn, nhẫn nhịn những trò quậy phá của hắn.
"Hắn muốn g.i.ế.c tỷ! Vậy mà tỷ chẳng hề giận, còn cho hắn cá, vuốt ve tai hắn, cười với hắn thật ngọt ngào!
"Tỷ từng yêu thương muội như thế...
"Nếu gặp lại muội, tỷ có nhận ra muội không?
"Không, không!! Đừng gặp lại muội, muội không muốn tỷ nhìn thấy hình dạng bẩn thỉu, ghê tởm của muội!
"Nhưng mà, tỷ tỷ ơi, muội rất muốn lại được nhìn thấy tỷ, được nhìn nụ cười của tỷ thêm một lần nữa..."
…………
"Tỷ tỷ, tỷ không nhận ra muội.
"Tỷ dùng mũi tên sắc b.ắ.n mù đôi mắt muội, đôi mắt muội đau quá, đau quá!
"Muội khóc, nhưng không phải vì đau, mà vì buồn. Tim muội... tim muội lại không ổn rồi, tỷ tỷ...
"Muội không nói được,
"Cũng may là muội không nói được. Nếu có thể nói, muội sợ mình sẽ không kiềm được mà gọi tỷ là tỷ tỷ!"
………………
“Tỷ tỷ, tỷ sẽ nhận ra muội sao?
“Nếu tỷ nhận ra muội thì tốt biết mấy…
“Nhưng muội biết chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra. Muội đã biến thành bộ dạng này, làm sao tỷ có thể nhận ra muội chứ?
“Nhận ra muội đi, tỷ tỷ! Cầu xin tỷ!
“Ôm muội đi, tỷ tỷ! Cầu xin tỷ!”
……
“Không, không, đừng nhận ra muội! Muội đã biến thành bộ dạng này rồi! Bộ dạng ghê tởm…
“Nhìn thấy tỷ, muội vừa muốn đến gần, vừa muốn chạy trốn.
“Tỷ sẽ g.i.ế.c muội sao?
“Tỷ tỷ, tỷ muốn g.i.ế.c muội sao!
“Giết muội đi, tỷ tỷ! Cầu xin tỷ!
“Giết muội! Giết muội! Nếu có thể c.h.ế.t trong tay tỷ… Hãy g.i.ế.c muội đi!!”
21
Tôi nhìn Thi Ma, nó cũng đang nhìn tôi.
Tiếng bàn tán vang lên bên tai.
“Đại tiểu thư, cô điên rồi! Cô đang làm gì vậy?”
“A a a, cô chán sống rồi à?”
“Nhanh lên! Nhanh g.i.ế.c nó đi! Chúng ta sắp phá đảo rồi!”
Phòng livestream cũng hỗn loạn.
[Lý Khả Ái đang làm gì vậy? Sao lại ngẩn người ra thế?]
[Nhanh g.i.ế.c Thi Ma đi! Các người sắp thắng rồi! Đây là ân huệ của số phận, vừa rồi các người suýt nữa toàn quân c.h.ế.t hết!]
[Giết nó! Giết nó!!]
Tiếng ồn ào bên ngoài giống như tiếng ruồi vo ve không ngừng.
Tôi mặc kệ tất cả, ôm chặt lấy cái đầu to lớn của Thi Ma.