Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 17: Ngộ Không 6
Cập nhật lúc: 2024-11-24 07:24:27
Lượt xem: 265
9
Không bao lâu, tôi đã đến động Bàn Tơ.
Nơi này mạng nhện giăng đầy, khắp núi rừng bò đầy nhện lớn nhỏ.
Tôi cưỡi rồng đáp xuống, ung dung bước vào động phủ, thong thả như về nhà.
"Có ai ở nhà không?" Tôi cười tủm tỉm gọi.
Xoẹt——
Trong bóng tối, bảy cái đầu đồng loạt nhìn về phía tôi.
Trên cột đá lạnh lẽo trói bảy mỹ nam yêu diễm.
Họ để trần ngực, người béo người gầy, mỗi người một vẻ. Chỉ là vẻ mặt ai oán, nước mắt lưng tròng.
Từ sâu trong động phủ truyền đến tiếng cười chế giễu:
"Mỹ nam quả thật mỗi người một vẻ, chơi trò chơi này cũng không lỗ.”
"Tiếc là, đẹp thì đẹp đấy nhưng không thể gọi là tuyệt sắc."
Dưới ánh nến le lói, tôi thấy một nữ tử gấm vóc ngồi sâu trong động phủ.
Cô ấy phóng khoáng dựa vào trường kỷ da hổ, lười biếng nhặt một quả nho, đuôi mắt khóe mày đều toát lên vẻ phong lưu.
Đây là Sa Ngộ Tĩnh?
Tôk khẽ cau mày.
Nữ tử liếc nhìn tôi, hất cằm: "Ngươi là ai? Có muốn cùng ta vui vẻ một chút không?"
Bình luận ồn ào.
[Là Tần Chi Ý, cao thủ đứng thứ mười trên bảng xếp hạng tổng!]
[Tiểu Bạch Hoa đã từng gặp cô ta rồi, sao hai người nhìn nhau như người xa lạ vậy?]
[Họ đã dính phải "Diệp Chướng Mục" của hệ thống, sau khi nhập vai sẽ quên hết những người chơi mà mình quen biết.]
[Hehe, may mà hệ thống đại nhân đại lượng, không áp dụng "Diệp Chướng Mục" lên khán giả, nếu không thì mất bao nhiêu niềm vui.]
Đối diện là người chơi.
Hình như, còn là người quen?
Tôi đưa tay về phía cô ấy: "Ta là Đường Tam Tạng, sư phụ đáng kính của ngươi."
Tần Chi Ý đánh giá tôi từ trên xuống dưới, ánh mắt trần trụi, nóng bỏng, nhìn đến mức tôi toàn thân không thoải mái——Người này thật sự là Sa Ngộ Tĩnh sao? Cô ấy còn yêu diễm hơn cả yêu quái.
Cô ấy đánh giá xong tôi, tôi cảm thấy toàn thân nhớp nháp, như bị người ta l.i.ế.m qua.
Nữ tử nhảy xuống giường da hổ, thong thả bước về phía tôi, đi vòng quanh tôi một vòng:
"Ồ~ Sư phụ?”
"Sư phụ trông ngon miệng hơn mấy người kia đấy."
Tôi: "..."
Tôi lùi lại hai bước, toàn thân phòng bị.
Bỗng nghe cô ấy khẽ cười: "Đệ tử Sa Ngộ Tĩnh, bái kiến sư phụ."
Cô ấy khẽ khom người, vẻ mặt trêu ngươi:
"Sư phụ tìm ta xem như tìm đúng người rồi, đồ nhi vừa mới từ trong miệng bảy con yêu quái kia moi được tin 'Trư Bát Giới ở Nữ Nhi Quốc."
10
Tôi mang theo Sa Ngộ Tĩnh – kẻ ngoài mặt thì cung kính nhưng trong lòng lại chẳng có chút tình cảm gì với tôi, cưỡi rồng bay đến Nữ Nhi Quốc, tìm kiếm Trư Bát Giới.
Trên đường, Bạch Cốt Tinh lại đến cản đường.
Chàng trai trẻ khẽ ngước mắt, xách chiếc giỏ ngọc bích trên tay, hành lễ giữa không trung:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-17-ngo-khong-6.html.]
"Thánh tăng, trong giỏ của ta có bánh ngọt mềm, trà thơm thanh khiết. Ngài đường xa vất vả, xin mời--"
Chưa đợi hắn nói xong.
Tộ giơ tay niệm chú: "Ly Quyết, Nghiệp Hỏa Phần Thân!"
Phù chú lửa khổng lồ bay ra, cuốn về phía hắn.
Chàng trai trẻ trong nháy mắt bị phù chú cuốn đi, thiêu rụi thành tro.
Tôi vỗ vỗ tay: Cuối cùng cũng thoát khỏi hắn rồi!
Tần Chi Ý trợn mắt há mồm: "Ngươi… Thật sự là sư phụ vô dụng của ta, kẻ vai không thể vác, tay không thể xách, gặp chuyện thì khóc, sợ hãi thì ngất xỉu sao?"
Tộ buồn bực nói: "Không biết nói chuyện thì câm miệng."
Cô ấy ngoan ngoãn che miệng lại.
Không lâu sau, chúng tôi đã đến Nữ Nhi Quốc.
...
Trong hoàng cung Nữ Nhi Quốc, màn uyên ương ấm áp, ánh nến đỏ mờ ảo, hương lê thoang thoảng quyến rũ lòng người.
Nữ vương Nữ Nhi Quốc đang cởi bỏ từng lớp y phục.
Đôi mắt màu hổ phách của bà ta nửa lệ nửa tình, uyển chuyển thướt tha tiến lại gần người trên giường...
Thiếu niên bị dồn đến góc giường, lông mày nhíu chặt.
"Ca ca--" Bà ta gọi hắn.
...
Lúc tôi và Tần Chi Ý xông vào, vừa đúng lúc nhìn thấy thiếu niên thản nhiên uống trà.
Nữ vương đang ngủ say trên giường.
"Các ngươi đến rồi?" Thiếu niên khẽ ngước mắt, nở nụ cười nhạt: "Ta đánh ngất bà ta rồi."
Người trước mắt cực kỳ tuấn tú, trong đôi mắt trong veo không có chút tình cảm nào, đẹp đến mức khó phân biệt nam nữ.
Bình luận trong phòng livestream dậy sóng:
[Đông Phương Nhiên! Thần bảng xếp hạng số 1!]
[Liếm màn hình l.i.ế.m màn hình, ha ha ha~]
[Có Nhiên thần ở đây, ván này chắc thắng rồi!]
Tôi ngây người ba giây: "Ồ, ngươi là nữ?"
Thiếu niên liếc nhìn tôi, khẽ nhướng mày: "Các cô trúng phải 'Diệp Chướng Mục' à? Để tôi xem thẻ nhân vật của cô."
Tôi cảnh giác lùi lại hai bước.
Tên này là Trư Bát Giới?
Trư Bát Giới thông minh, lạnh lùng, cấm dục, khí phách như vậy sao?
Hệ thống đúng là biết cách sắp xếp nhân vật!
11
Ba chúng tôi xem thẻ nhân vật của nhau, có được sự tin tưởng ban đầu.
Sau khi xác nhận bọn họ là Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tĩnh, tôi không giấu giếm nữa.
Trong ánh nến lờ mờ, tôi tiện tay ném "Thiên Cung Tàn Quyển" lên bàn.
Thành thật khai báo mọi chuyện tôi biết: "Hệ thống nói thu thập đủ ba quyển là có thể vén màn bí mật lớn của phó bản Tây Du Kí. Chỉ là không biết hai quyển còn lại ở đâu."
Đông Phương Nhiên và Tần Chi Ý nhìn nhau, đồng thời đưa tay vào trong ngực.
Chẳng mấy chốc, Đông Phương Nhiên cũng lấy ra một cuộn da dê - không chữ, rách nát, nghi ngờ bị lửa thiêu.
Ánh mắt của chúng tôi cùng lúc nhìn về phía Tần Chi Ý.