Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 14: Thí Luyện Bích Lạc 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-21 07:34:06
Lượt xem: 449

Tôi là một thiếu nữ thiên tài đến từ một tiểu môn phái sắp bị xóa sổ.

Trong Đại hội thuật pháp vừa qua, tôi đã xuất sắc giành được vị trí thứ nhất.

Nhưng ai ngờ đâu...

Trưởng lão của một môn phái đứng đầu lại vu oan giá họa: “Ngươi gian lận!”

Tin đồn lan nhanh khắp nơi.

“Nàng ta đã trộm Phong Triệu Giác của môn phái ta, mới có thể đoạt được vị trí đứng đầu.”

“Một kẻ xuất thân từ tiểu môn phái, sao có thể đánh bại được đại đệ tử của Thiên Kiếm Tông chúng ta!”

“Gà rừng sao biến thành phượng hoàng được?”

Tất cả bọn họ đều muốn tôi đưa ra bằng chứng, chứng minh mình là thiên tài thực sự.

Tôi khẽ cười một tiếng, mũi kiếm chỉ thẳng vào vị sư tôn lạnh lùng đứng trên mây, người đứng đầu thiên hạ - Thiên Kiếm Tông.

“Ta muốn so tài với ngài! Tiên tôn có dám nhận lời không?”

1.

Đứng trước cổng phó bản "Thí Luyện Bích Lạc", vòng xoáy màu vàng rực như mặt đất bị thiêu đốt.

Mọi người xung quanh xôn xao bàn tán.

“Người đẹp à, đừng nên thử sức với phó bản cấp S, cẩn thận bị ăn đến xương cốt cũng không còn!”

“Thật là đủ loại người cũng dám thách thức game kinh dị, ghét nhất mấy đứa con gái không biết lượng sức mình. Chết cũng đáng đời!”

“Này này, các cậu không biết cô ấy sao? Cô ấy là Lý Khả Ái, cao thủ xếp hạng 7 trên bảng xếp hạng đấy!”

“Cái rắm ấy! Loại con gái yếu đuối này chắc chắn là gian lận mới leo lên được bảng xếp hạng.”

Tôi liếc xéo người nói tôi gian lận, là một tên côn đồ tóc xanh lá cây .

Không chấp nhặt với kẻ ngốc, tôi mặc kệ hắn, tập trung chờ người.

Một thiếu niên tóc bạc đội mũ lưỡi trai, tay cầm hai cây kem đi về phía tôi, đẹp trai như nam chính bước ra từ truyện tranh.

Những người xung quanh hít vào một hơi, bất kể nam nữ đều hai mắt sáng rực hình trái tim.

“Aaaa đẹp trai quá! Là Đường thần!”

“Tôi nhặt được một sợi tóc của cậu ấy này, tôi sẽ kẹp vào sách để cất giữ!”

Tạ Đường là soái ca vạn người mê trong số người chơi, đồng thời cũng là bạn của tôi.

“Đường thần chẳng phải ghét nhất việc lập đội sao? Sao lại lập đội với cô ta?”

“Quả nhiên! Lý Khả Ái này là dựa vào Đường thần mới thăng cấp. Chỉ là một con ký sinh trùng xinh đẹp mà thôi,” tên đầu xanh lá cây khịt mũi, khiêu khích nói, “Người đẹp, có muốn ôm đùi anh không?”

Hắn vừa nói vừa đưa tay khoác lên vai tôi.

Tôi nhờ vào Tạ Đường thăng cấp?

Nực cười! Xếp hạng mới nhất trên bảng xếp hạng, Tạ Đường hạng 8, tôi hạng 7 đấy!

Thôi bỏ đi, Đạo gia vốn dạy phải giữ lòng thanh tịnh, tôi giữ tâm an yên, không phí lời với hắn!

Ngay sau đó…

Tôi vận khí toàn thân, xoay người tung một cú đá, dồn sức đá hắn bay ra xa năm mét! Chỉ nghe “ầm” một tiếng, hắn nằm gọn trong bức tường màu trắng sữa, cả bức tường nứt toác ra.

“Aaaaa!!!”

Những người xung quanh hít vào một ngụm khí lạnh, đồng loạt lùi lại hai bước! Ai nấy đều há hốc mồm nhìn tôi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-14-thi-luyen-bich-lac-1.html.]

Tôi mỉm cười nhận lấy cây kem từ Tạ Đường, xoay người đăng nhập vào game.

...

Tôi tên là Lý Khả Ái, là một tiểu đạo sĩ của thế kỷ 21.

Là người thừa kế Tiêu Dao Tông trên núi Phù Mộng, giỏi về chú thuật, phù chú và triệu hồi thuật.

Tôi đánh nhau rất giỏi!

Ngay cả sư phụ cũng từng bị tôi đánh rụng hai cái răng cửa.

Để giúp sư tỷ trả nợ, tôi nhận lời mời của trò chơi kinh dị, bước vào không gian trò chơi bí ẩn.

Thắng, sẽ nhận được một khoản tiền lớn.

Thua, đương nhiên là mất mạng.

Vậy mà dám nói tôi gian lận? Tôi có thể đánh cho hệ thống cũng phải gào khóc đấy(tức giận.JPG).

2

Tôi trở thành tiểu sư muội của Trì Mộ Tông.

Trong thế giới phó bản này, các môn phái tu tiên mọc lên như nấm.

Trì Mộ Tông là môn phái nhỏ bé nhất trong số đó, bị các môn phái khác khinh thường.

“Ting——”

Hệ thống ban bố nhiệm vụ: “Sư phụ của cô đã chết, hãy điều tra nguyên nhân cái c.h.ế.t của bà ấy.”

Trì Mộ Tông hiện tại chỉ còn lại ba người.

Sư tỷ Tô Tình Huyên, sư huynh Chu Đại Nga và tôi.

Sư tỷ giỏi may vá, sư huynh giỏi nấu nướng, tôi thì giỏi ăn không ngồi rồi.

Gia đình ba người chúng tôi sống hòa thuận vui vẻ. Điều duy nhất khiến lòng người day dứt chính là cái c.h.ế.t của sư phụ.

Ba năm trước, sư phụ đi Vân Châu du lịch, nhưng không bao giờ trở về nữa, đèn sinh mệnh tượng trưng cho sự sống c.h.ế.t của bà đột nhiên tắt ngúm.

Bà c.h.ế.t không rõ ràng, chúng tôi thậm chí còn không tìm được nơi chôn cất bà.

Sư huynh và sư tỷ trong ba năm nay không ngừng tìm kiếm, tìm khắp Vân Châu, gặp ai cũng hỏi.

Nhưng không có một chút tin tức nào, sư phụ như thể bốc hơi khỏi thế gian, không một dấu vết.

“Đại sư tỷ! Tiểu sư muội! Ăn cơm thôi——”

Giọng sư huynh vang vọng khắp núi Trì Mộ.

...

Khói bếp lượn lờ trên sườn núi, hương thơm của thức ăn bay ra khỏi sân nhỏ.

Gió hè thổi xào xạc lá cây hòe, hoa hòe rơi lả tả.

Tôi gắp cánh hoa hòe trong bát cơm gạo lứt, cười híp mắt nói: “Thí Luyện Bích Lạc do Thiên Kiếm Tông tổ chức sắp bắt đầu rồi, nghe nói phần thưởng cho người đứng đầu là Khuy Thiên Kính.

“Có được Khuy Thiên Kính, là có thể quay ngược thời gian, tái hiện lại những chuyện đã xảy ra trên người sư phụ, tìm ra nguyên nhân cái c.h.ế.t của sư phụ!”

Tôi nắm chặt tay, đầy tự tin: “Ta muốn tham gia! Đánh cho các môn phái khác hoa rơi nước chảy!”

Sư huynh và sư tỷ mặt đầy ngơ ngác nhìn tôi: “... Hả?!”

Miếng đậu cô ve trên đũa của Chu Đại Nga rơi xuống.

Tô Tình Huyên lo lắng sờ trán tôi: “Không bị sốt đấy chứ~”

Loading...