Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 13: Đại Đường Giải Dược 12
Cập nhật lúc: 2024-11-20 19:26:41
Lượt xem: 292
May mắn thay, vẫn còn người quan tâm đến cảm xúc của tôi.
[Hai anh em sinh đôi đang làm ca nữ trong cung đấy, sau khi biến thành con gái, hai người đó sống rất vui vẻ.]
[Hahahaha đúng vậy, Hoàng đế cứ tìm cách sủng hạnh hai người đó, lần nào hai người đó cũng "thoát khỏi miệng cọp", cười c.h.ế.t tôi rồi!]
[Đúng đúng, nếu không phải do mối liên kết giữa Tiểu Bạch Hoa và Thần Tụ níu kéo tôi, thì tôi đã ở lì trong phòng livestream của em trai Hạo Nguyệt rồi.]
Ok, hoàng cung.
Để tránh khán giả trong phòng livestream phát hiện ra tôi có thể nhìn thấy khung chat, tôi kiếm cớ vào cung.
"Bận rộn cả ngày rồi chưa ăn cơm, đói c.h.ế.t mất. Nghe nói tay nghề của ngự thiện phòng rất giỏi, không bằng vào cung kiếm chút đồ ăn."
Khung chat đau lòng không thôi.
[Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn!]
[Thần Tụ đã c.h.ế.t rồi, cô còn nghĩ đến ăn!]
[Hu hu hu Lý Khả Ái cô không có lương tâm...]
Tôi: "..."
Bị hiểu lầm, là số phận của những người có khổ mà không nói nên lời.
17
Khi gặp Thanh Phong và Hạo Nguyệt, hai "thiếu nữ" đang vừa trợn mắt vừa soi gương trang điểm.
Chúng tôi vừa trao đổi thông tin, vừa cùng nhau mắng nhiếc Trương Tam.
——Chủ yếu là hai người đó mắng, nếu không phải do Tính Chuyển Thảo của Trương Tam, thì hai người đó cũng sẽ không bị Hoàng đế dòm ngó và trêu ghẹo.
Nhiệm vụ hệ thống của Bách Lý Thanh Phong là tìm một chiếc chìa khóa bằng ngọc bích.
Nhiệm vụ của Bách Lý Hạo Nguyệt là tìm một chiếc hộp báu bằng gỗ đàn hương màu tím.
Vì hai thứ ấy đều ở trong hoàng cung, nên bọn họ bèn cải trang thành ca kĩ trà trộn vào.
Không giống tôi có ba lần xuyên không, Xuân Nhật Anh có ba lời tiên tri, Trương Tam có Tính Chuyển Thảo...
Trong phó bản "Đại Đường Giải Dược" này, hai người bọn họ chẳng hề nhận được bất kì năng lực phụ trợ nào. Lại thêm việc tìm kiếm đồ vật vốn không phải sở trường của họ, vậy mà lại mất toi đến tận hai năm!
Tôi: "... Hai cậu cần một Đoan Mộc Thanh đấy."
May thay đêm nay, bọn họ đã thành công!
Tôi cười tủm tỉm chắp tay, thỉnh cầu: "Vậy là nhiệm vụ của hai cậu đã hoàn thành rồi sao? Sắp quay về đại sảnh game rồi à? Trước khi đi giúp ta một việc được không~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-13-dai-duong-giai-duoc-12.html.]
"Đừng vội," Bách Lý Hạo Nguyệt chống nạnh đầy vẻ thiếu nữ, hừ hừ nói, "Cô xem thử cái thứ kì quái này bọn tôi tìm được xem!"
Cậu ta đưa cho tôi chiếc chìa khóa bằng ngọc bích, bảo tôi mở chiếc hộp gỗ đàn hương tím hình mây lành.
Cạch ——
Khóa hộp được mở ra. Chỉ cần ấn nhẹ vào nút ẩn là có thể thấy thứ được cất giấu bên trong.
"Ting ——"
Âm thanh thông báo hệ thống vang lên: 【Bên trong hộp cất giấu một bí mật động trời. Lý Khả Ái, cô có chắc chắn muốn xem không? Chắc chắn không? Chắc chắn không?】
Giọng nói máy móc nghe thật ghê rợn.
Còn hỏi đi hỏi lại tận ba lần, hỏi đến mức tôi sởn cả gai ốc.
Bách Lý Thanh Phong nhướn mày hỏi tôi: "Nghe thấy thông báo của hệ thống chưa? Vừa nãy bọn tôi vừa cắm chìa khóa vào, hệ thống đã nói 'Hãy giao nó cho người chơi Lý Khả Ái, đây là món quà mà hệ thống chuẩn bị cho cô ấy'.
"Lúc đó, tôi và Hạo Nguyệt mới hiểu ra. Hóa ra anh em chúng tôi chỉ là công cụ thôi!"
Hạo Nguyệt hậm hực tiếp lời: "Anh em tôi vất vả lắm mới lẻn vào hoàng cung, chịu đựng sự sàm sỡ của tên hoàng đế chó má, chịu đựng sự sỉ nhục khi làm nhạc kĩ, ẩn mình ròng rã hai năm trời, chỉ để tìm quà cho cô?"
Nghe bọn họ nói vậy, tôi cảm thấy chiếc hộp trong tay càng thêm nặng trĩu.
Chắc chắn không phải thứ gì tốt đẹp rồi!
Giống như chiếc hộp Pandora vậy, lỡ đâu mở ra thì tai họa, ôn dịch, côn trùng độc hại sẽ ào ào tuôn ra.
Tôi không mắc lừa hệ thống đâu!
Dưới ánh mắt tò mò của anh em nhà Bách Lý, tôi hỏi: "Hai cậu chắc chắn muốn giao nó cho tôi xử lý chứ?"
Cặp song sinh đồng thanh gật đầu: "Đúng vậy, hệ thống bảo bọn tôi làm thế."
Tôi mỉm cười: "Được."
Dưới ánh mắt tò mò của cặp song sinh, tôi vận khí toàn thân, tung một cước đá bay chiếc hộp!
Chỉ thấy chiếc hộp bay vút lên không trung, xuyên qua mây mù, trong nháy mắt đã biến mất tăm!
Cặp song sinh nhà Bách Lý: "Hả???"
Hạo Nguyệt ngơ ngác nhìn tôi, rồi lập tức giơ nanh múa vuốt: "... Bọn tôi tốn tận hai năm trời đấy! Lý Khả Ái, tôi bóp c.h.ế.t cô!!!"
Thanh Phong vội vàng ôm lấy cậu ta, ngăn không cho cậu ta lao về phía tôi.
Sao lại hung dữ thế?
Rõ ràng là bọn họ bảo giao cho tôi xử lý mà (Mặt mếu máo.JPG).