Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 13: Đại Đường Giải Dược 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-20 19:26:20
Lượt xem: 415

Thần Tụ Tiên Tử, người mang trong mình cả hai giới tính, danh tiếng lẫy lừng vang xa.

Tiếc rằng nàng đã c.h.ế.t ba năm rồi

Tôi đang ngồi trong quán trà nghe kể chuyện, bỗng người kể chuyện kia dùng cây quạt xếp chỉ thẳng vào tôi:

"Chính là ngươi đã giúp nàng ấy nhặt xác!"

Tôi ngơ ngác, chỉ vào mình: "Ta?!"

Nhưng tôi mới chỉ đăng nhập vào trò chơi, tôi nào có quen biết nàng ta.

1

Trong Trường An Thành, ai mà chưa từng nghe qua danh tiếng của Thần Tụ Tiên Tử.

Nghe đồn nàng là tuyệt thế giai nhân vạn năm có một, khen nàng "khuynh quốc khuynh thành", "tiên nữ hạ phàm" là còn xem thường nàng.

Chỉ cần nàng khẽ ngoắc tay, vương hầu tướng soái đều tranh nhau đắm chìm trong chốn hồng trần

Nếu nàng chịu mỉm cười với ngươi, dù ngươi là thần tiên trên trời, ta cũng đảm bảo ngươi sẽ quỳ gối, dập đầu dưới làn váy tiên tử của nàng.

Đáng tiếc, đáng tiếc thay, một tiên tử như vậy lại lưu lạc chốn phong trần, mang trên mình đầy bụi bặm.

Đáng tiếc hơn nữa là, nàng đã chết.

Ba năm trước, một trận hỏa hoạn ở Bạch Vân Sơn Trang đã thiêu rụi nửa bầu trời, Thần Tụ Tiên Tử đã c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn đó.

"..."

Tôi ngồi trong quán trà nghe người kể chuyện, gọi một đĩa bánh hấp và một ấm trà Kinh Dương, ăn uống ngon lành.

Tuy chỉ là một trò chơi phụ bản mang tên "Đại Đường Giải Dược", nhưng sự phồn hoa thịnh thế này lại giống hệt với Đại Đường trong tưởng tượng của tôi, nhìn đâu cũng thấy xa hoa lộng lẫy, tráng lệ vô cùng.

Người qua kẻ lại cũng đều tràn đầy sức sống, tinh thần phấn chấn.

Ánh mặt trời vàng rực rỡ soi sáng, gột rửa mọi ô uế suy tàn trên thế gian.

Chốn thanh tịnh này, thứ duy nhất còn vướng chút bụi trần, chính là Thần Tụ Tiên Tử. Tuy nàng đã chết, nhưng danh tiếng của nàng vẫn chìm trong vũng lầy của những lời đàm tiếu thị phi, chìm sâu xuống đáy.

Tiếng xấu, tiếng thơm, lưu truyền ngàn đời.

"..."

Tôi tên là Lý Khả Ái, là một tiểu đạo sĩ của thế kỷ 21.

Là người thừa kế Tiêu Dao Tông trên núi Phù Mộng, giỏi về chú thuật, phù chú và triệu hồi thuật.

Tôi siêu mạnh đó!

Ngay cả sư phụ cũng từng bị tôi đánh rụng hai cái răng cửa.

Để giúp sư tỷ trả nợ, tôi nhận lời mời của trò chơi kinh dị, bước vào không gian trò chơi bí ẩn.

Thắng, sẽ nhận được một khoản tiền lớn.

Thua, đương nhiên là mất mạng.

Tôi đang nghe người kể chuyện thao thao bất tuyệt.

Ai ngờ người kể chuyện kia lại dùng cây quạt xếp chỉ thẳng vào tôi: "Chính là ngươi đã giúp nàng ấy nhặt xác!"

Ánh mắt của những người uống trà xung quanh đồng loạt đổ dồn về phía tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-13-dai-duong-giai-duoc-1.html.]

Tôi ngơ ngác, chỉ vào mình: "Ta?!"

Đúng là ăn nói bậy bạ!

Tôi mới chỉ đăng nhập vào trò chơi! Chẳng quen biết gì Thần Tụ Tiên Tử cả.

【Ting!】

Đột nhiên, hệ thống giao nhiệm vụ: 【Người chơi Lý Khả Ái, nhiệm vụ của cô là: Hỏi Thần Tụ Tiên Tử "có đáng không?"】

Có đáng không? Cái gì mà có đáng không?

Chờ đã——

Thần Tụ Tiên Tử đã c.h.ế.t ba năm rồi đấy! Tôi hỏi thế nào được?

【Cô có ba cơ hội xuyên không, nhưng thời điểm xuyên không không do cô quyết định. Hệ thống tôi nè~đã chuẩn bị quà nhỏ cho cô rồi đó.】

Sau khi hệ thống nói xong với vẻ mặt gian xảo, một luồng sáng trắng lóe lên, tôi xuyên không về năm năm trước.

2

Tin tốt là, tôi rơi thẳng xuống giường của Thần Tụ Tiên Tử, khỏi phải mất công tìm nàng.

Tin xấu là, lúc tôi rơi xuống, nàng đang quấn quýt triền miên với một người đàn ông âm trầm, quý phái.

"..."

Hương thơm quyến rũ, cả căn phòng tràn ngập sắc dục.

Ngọn lửa của cây nến đỏ nhảy nhót như dục vọng không ngừng nghỉ, những tấm màn sa mỏng manh quấn lấy nhau như bóng rắn.

Anh Vương Lý Hoài Ảnh hai mắt đỏ ngầu, lưng nổi lên một lớp mồ hôi mỏng. Vương gia tôn quý, trước mặt tuyệt sắc giai nhân, cũng chẳng khác gì một con thú hoang cuồng dại.

Bịch——

Ngay lúc hắn đang gầm gừ, tôi rơi xuống, vừa vặn đập trúng đầu Lý Hoài Ảnh, khiến hắn ngất xỉu ngay tại chỗ.

"Hửm?"

Một tiếng rên nhẹ nghi hoặc, ngọt ngào đến mức khiến tôi run lên.

Mỹ nhân gạt đầu Anh vương ra, nghiêng đầu cười khúc khích nhìn tôi.

Mái tóc đen nhũn như mây của nàng xõa tung trên gối ngọc bích, gương mặt trắng nõn ửng hồng, đôi mắt long lanh ẩn chứa muôn vàn phong tình. Nốt ruồi đỏ nơi khóe mắt khiến người tôi ngứa ngáy.

Chỉ cần liếc nhìn nàng một cái, toàn thân tôi lập tức mềm nhũn, bên tai như có tiếng gió rít gào, giống như đã trải qua trăm kiếp luân hồi.

Bình luận trong phòng livestream bùng nổ.

【A a a a a!】

【A a a sắc đẹp hại c.h.ế.t người ta!】

【Nhất kiến chung tình, tim tôi ngừng đập rồi!!!】

【Các người ngoài "a" ra thì không biết nói gì khác à? Cô ấy đúng là đẹp ngất ngây, nhưng các người không thấy cô ấy có chút quen mắt sao?】

Tôi vội vàng nhảy xuống giường, ôm lấy trái tim đang đập thình thịch.

Tôi đến đây là có câu hỏi muốn hỏi nàng, hỏi xong là đi ngay, không chậm trễ một giây! Trong đầu nghĩ như vậy, nhưng trong lòng lại bắt đầu không tự chủ được mà thấy thương xót nàng.

Nơi tôi rơi xuống là Bách Hoa Lâu, chốn ăn chơi trụy lạc, tiếp khách mua vui, để một nhân vật thần tiên như vậy phải bán thân, thật là lãng phí!

Loading...