ĐẠO QUÁN BỊ CHÁY 8; HÚT DƯƠNG THUẬT - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:18:08
Lượt xem: 452

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6

theo sư phụ, chầm chậm bước về phía tòa nhà chăm sóc đặc biệt.

 

Tay cầm thanh kiếm gỗ đào mini đặt trong túi quần.

 

"Sư phụ, cái c.h.é.m ma ?"

 

thanh kiếm gỗ đào nhỏ bằng bàn tay, luôn cảm thấy chút đáng tin cậy.

 

Sư phụ đầu một cái trấn an.

 

"Yên tâm, cái c.h.é.m ma."

 

: "?? "

 

Ông đưa tay xoa đầu :

 

"Cái chỉ tác dụng trang trí thôi, để con trông giống một đạo sĩ hơn."

 

: "..."

 

Thật lòng mà , cảm thấy lúc giống một kẻ ngốc hơn.

 

7

Vừa bước tòa nhà , cái lạnh lẽo như dự đoán, xung quanh là những phòng bệnh bình thường.

 

Đi tiếp về phía là một cánh cửa sắt nặng nề, phía cánh cửa sắt một biển chỉ dẫn phát sáng màu xanh lá cây—

 

[Phòng chăm sóc đặc biệt.]

 

"Sư phụ, hình như gì bất thường."

 

Hai chúng cánh cửa lớn , dùng gương bát quái chiếu cánh cửa, phát hiện điều gì bất thường.

 

Ông nhỏ:

 

"Nơi nào càng bình thường, càng bất thường.

 

"Con nhận thấy ở đây ít bác sĩ và y tá ?"

 

Sư phụ xong, tự lấy la bàn, lấy một lá bùa vàng, c.ắ.n rách ngón tay , vẽ bùa lên lá bùa vàng.

 

Sau khi bùa thành, ông dán lá bùa vàng lên cánh cửa lớn.

 

"Thiên nhược câu hỏa, tứ nhược an kiếp, nhiên!"

 

Lá bùa vàng lập tức bắt đầu cháy, đó cánh cửa lớn bắt đầu rung nhẹ, từng luồng khí đen từ bên bốc lên, theo sàn nhà bay về phía con thú trấn mộ ở cửa.

 

Con thú trấn mộ đó khi hấp thụ khí đen thì đè chặt nó xuống .

 

Sư phụ nheo mắt:

 

"Thì đây là tác dụng của thú trấn mộ."

 

Sư phụ , đặt tay lên cánh cửa lớn, cố sức đẩy , nhưng phát hiện cánh cửa hề nhúc nhích.

 

"Cánh cửa mà nặng thế."

 

một bên, khi cẩn thận quan sát thiết kế của cánh cửa , phát hiện tường một nút bấm.

 

tới nhẹ nhàng nhấn một cái.

 

Cánh cửa từ từ mở sang bên cạnh.

 

"Cánh cửa là cửa điện, sư phụ đẩy chắc chắn mở ."

 

Sư phụ lườm một cái:

 

"Ta , chỉ thử con một chút thôi."

 

Nói xong, ông chắp tay lưng, cùng ở cửa bên trong.

 

Bên trong là một hành lang dài, hai bên hành lang là những tấm kính lớn, thể rõ bên trong.

 

Bên trong là những chiếc giường bệnh, giường bệnh ai, chỉ máy móc ở đầu giường đang kêu tích tắc.

 

Nơi đây dường như cũng khác gì những nơi khác, chỉ là âm u hơn một chút.

 

điều kỳ lạ là, một bác sĩ y tá nào, thậm chí lâu như , cũng thấy một bệnh nhân nào.

 

"Sư phụ, thấy kỳ lạ ?"

 

kéo vạt áo ông .

 

Sư phụ rõ ràng cũng phát hiện sự bất thường ở đây, ông gật đầu :

 

"Thật sự kỳ lạ, bệnh viện lớn như , giống như một tòa nhà trống rỗng."

 

Sư phụ lấy la bàn, gấp miếng vải đỏ lấy từ nhà Cảnh Đường thành hình vuông đậy lên .

 

Ông tay trái cầm la bàn, tay vẽ bùa ở phía , miệng lẩm bẩm:

 

"Đạo pháp tự nhiên, thuận kỳ tầm lộ."

 

Nói xong, la bàn điên cuồng, nhưng dừng , như thể thứ gì đó đang can thiệp.

 

Sư phụ nhíu mày, .

 

hiểu ngay, thở dài, nhắm mắt c.ắ.n rách ngón tay, nhỏ m.á.u lên kim la bàn.

 

Máu thuần dương sức mạnh khắc chế tà ma, chỉ trong một giây, sức mạnh can thiệp la bàn lập tức biến mất, kim từ từ dừng , cuối cùng chỉ về phía cuối hành lang.

 

"Sư phụ, con nhớ cũng là mệnh thuần dương mà, dùng m.á.u của con?"

 

Sư phụ một cái: "Ta sợ đau."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dao-quan-bi-chay-8-hut-duong-thuat/chuong-3.html.]

: "?"

8

Hai chúng mò mẫm bước dọc theo hành lang.

 

Hành lang , vô t.ử khí từ chân xộc lên hướng về thú trấn mộ, đ.â.m hai chân lạnh buốt, run cầm cập.

 

Sư phụ thấy bộ dạng vô dụng của thì thở dài, lấy một nắm kiếm đồng tiền từ trong áo đưa cho .

 

"Cầm lấy."

 

"Con cần, là đồ giả thôi."

 

chịu nhận, sư phụ cứ nhét tay .

 

"Sợ gì, bộ hù dọa quỷ một chút thôi mà."

 

: "..."

 

Tiếng đẻ của là cạn lời.

 

Nói nhỉ, sư phụ như đôi khi thật sự báo cảnh sát, nhưng gì với cảnh sát.

 

Đến cuối hành lang, t.ử khí chân càng thêm nồng đậm.

 

Sư phụ mắt tinh, thấy lá bùa vàng dán sàn nhà.

 

Ông cúi xuống, xem xét kỹ những phù chú vẽ đó, đó rắc gạo nếp lên.

 

Gạo nếp tiếp xúc với bùa giấy, lập tức biến thành màu đen, mà lá bùa giấy cũng thiêu rụi.

 

"Cẩn thận, nơi nuôi tà ma."

 

Ông chằm chằm hai con thú trấn mộ với vẻ mặt ngưng trọng.

 

"Hai con thú trấn mộ lẽ chỉ là cái bình phong, hút t.ử khí lẽ để trấn áp."

 

"Vậy là để gì?"

 

dứt lời, cánh cửa phòng chăm sóc đặc biệt bỗng nhiên đóng sầm .

 

T.ử khí xung quanh lan tràn, nhanh chóng lấp đầy cả hành lang, giống như khói đen đặc .

 

"Sư phụ!"

 

Tầm giảm xuống ngay lập tức, hoảng loạn.

 

Giọng của sư phụ vọng : "Đừng sợ, ở ngay bên cạnh con."

 

Ông đưa tay nắm lấy cổ tay , cảm giác lạnh buốt khiến giật .

 

Đây là sư phụ!

 

nhanh chóng hất tay , chĩa thanh kiếm đồng tiền giả trong tay về phía đó.

 

"Má ơi, ngươi là ai!"

 

Xung quanh ai trả lời, bên tai vang lên tiếng khẽ của trẻ con.

 

"Khà khà khà..."

 

Giống như gà mái đẻ trứng.

 

sợ hãi nhắm mắt , một bàn tay sờ lên mặt , cảm giác nhớp nháp và lạnh lẽo khiến run rẩy.

 

"Khà khà khà..."

 

nghiến răng, giơ thanh kiếm giả lên, vẽ bùa trong trung, hét lớn:

"Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Liệt, Trận, Tại, Tiền!"

 

Đọc xong, c.h.é.m thẳng kiếm khí.

 

"Á!!!"

 

Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên.

 

Một lúc , giọng cà lơ phất phơ của sư phụ vang lên bên tai .

 

"Cười c.h.ế.t mất, con quỷ nhỏ ngu ngốc đấy.

 

"Kiếm đồng tiền của là giả thì đúng , nhưng đạo sĩ là thật mà."

 

Giọng dường như thật sự là sư phụ, mở mắt , thấy ông đang mặt .

 

đưa tay sờ lên mặt ông , ấm áp.

 

Sư phụ hất tay : "Làm gì đấy, lớn nhỏ."

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

lập tức tủi , sống mũi cay cay nước mắt trào :

 

"Vừa nãy sợ c.h.ế.t con ... hu hu hu..."

 

Sư phụ cạn lời:

 

"Không , con suýt chút nữa c.h.é.m c.h.ế.t con quỷ nhỏ , con còn ?"

 

đáp để ý đến ông , chỉ nức nở hỏi ông chuyện gì đang xảy .

 

"Nơi nuôi Kumanthong, Kumanthong là do tà pháp nuôi lớn, sát d.ụ.c cực mạnh.

 

"Ước chừng là thấy kiếm đồng tiền là giả, nên mới dám ngoài."

 

Ông xong, dừng một chút, về phía thanh kiếm trong tay , bật .

 

" bỏ qua một chuyện, kiếm thì là giả, nhưng đạo sĩ mệnh thuần dương là thật."

 

Loading...