Sau khi nhận  xong, Hoắc tướng quân kể chuyện mười mấy năm trước.
"Năm đó, khi mẫu  phá vòng vây, đúng lúc khó sinh. May mà muội được sinh  thuận lợi.  khi đó Hoắc gia đang vị vây quét, mẫu  vì muốn muội sống sót nên đã thả muội vào sông, chờ trôi ."
Chỉ với mấy câu chữ, dường như  có thể tượng tượng được tình cảnh thảm khốc khi đó.
Thì ...
Cha mẹ của  cũng rất bảo vệ .
Ta  phải cỏ dại  ai cần.
Ta nhìn gương mặt Hoắc tướng quân, tưởng tượng dáng vẻ của cha mẹ, chắc chắn đều là mỹ nhân.
"Vậy... Sau đó phụ  và mẫu  thế nào?"
Sau khi hỏi  câu này, trong lòng  run lên.
Hoắc gia chỉ còn  Hoắc tướng quân, đương nhiên cha mẹ  còn.
Ta  dám chớp mắt, sợ nước mắt rơi xuống.
Giọng nói của Hoắc tướng quân khàn khàn: "Ngày hôm mẫu  chết trận, phụ ... Tuẫn tình." 
Ta lẩm bẩm: "Tuẫn tình... Là gì?"
Hoắc tướng quân: "Giữa phu thê, nếu có một người chết vậy thì người  cũng  thể sống cô độc một mình."
Trong đầu  hỗn loạn,  đúng lúc nói  một câu: "Vậy Đại tiểu thư chết rồi, ca sống một mình ?"
Hoắc tướng quân im lặng một lát, lại nói: "Ta vẫn còn việc  hoàn thành, bây giờ... Ta muốn tiếp tục sống, vì  tìm được muội. Ta cũng muốn sống  Thiển Nguyệt."
Ta thuận miệng khen: "Ca, ca thật dũng cảm."
Tuẫn tình là một loại dũng cảm.
Tiếp tục sống một   lại  phải chứ?
Ta và Hoắc tướng quân vốn  thiết,  khi nhận  càng  thiết hơn.
Y hỏi : "A Châu, muội và Ôn Ngọc, hai người... Đã ngủ với  rồi à?"
Ta gật đầu: "Ừm! Muội và công tử thường ngủ chung."
Công tử đang uống trà đột nhiên phun .
Mà ánh mắt Hoắc tướng quân nhìn công tử trở nên vô cùng khác thường,   thiện.
Công tử chỉ lo ho, dường như muốn nói gì đó nhưng lại  nói nên lời.
Bởi vì Hoắc tướng quân và công tử chạy về kịp lúc nên bạo động lần này rất nhanh lắng lại.
Hoắc tướng quân lấy song đao mẫu   từng dùng , giao cho .
"A Châu, trời sinh muội khỏe mạnh, lại chuyên dùng dao, có lẽ giống mẫu  chúng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dao-mo-heo-va-chon-diu-dang/chuong-16.html.]
Ta nhận song đao, huyết dịch sôi trào giống như cuối cùng đã tìm được sứ mệnh của mình.
Ta đã từng  nói sự tích  hùng của Hoắc phu nhân.
Bà là nữ nhân!
Ta là nữ nhi của bà, là nữ nhi mà bà có chết cũng muốn bảo vệ,   có thể để bà thất vọng được?
Tiên sinh kể chuyện từng nói, năm đó Hoắc phu nhân bị thủ lĩnh quân ̣ch chặt đầu.
Ta luôn cảm thấy đau lòng.
Ta thỉnh cầu: "Mọi người sắp khai chiến à? Muội cũng muốn gia nhập. Dùng  phận của nữ nhi mẫu  gia nhập, cũng là dùng  phận người Hoắc gia gia nhập. Tên  này của muội là Hoắc Châu."
Phu nhân  yên lòng, nhưng công tử lại trấn an bà, nói: "Để A Châu tự lựa chọn ."
Lúc này phu nhân  cản  nữa.
Trước khi khai chiến,  vẫn luôn luyện đao.
Buổi tối khi ngủ,  vẫn ôm hai thanh đao lưỡi liềm .
Ta gặp đại nạn nhiều lần mà  chết, gặp cha nuôi, lại gặp công tử có phải vì mẫu  ở  trời phù hộ ?
Nửa tháng , đại chiến bắt đầu.
Ta cưỡi ngựa  hàng đầu.
Công tử nói với , nam nhân mặc áo giáp đen có râu chính là thủ lĩnh quân địch.
Ta nhìn chằm chằm gã.
Vào lúc khai chiến,  tránh thoát tầng tầng trở ngại, đối mặt với kẻ ̣ch.
Công tử dẫn theo mấy người giúp  yểm hộ.
Tên  nghĩ rằng  phát điên rồi lại quấn lấy gã  buông, khiến cho gã  thể nào tập trung đối phó với Hoắc tướng quân.
Gã nói tiếng Hán: "Con mẹ nó, rốt cuộc ngươi là ai?"
Ta cất cao giọng nói cho gã biết: "Bà đây chính là nữ nhi của Hoắc phu nhân và Tần đại tướng quân! Hôm nay đặc biệt đến để lấy đầu chó của ngươi!"
Gã thoáng sững sờ, chắc chắn vẫn nhớ rõ mẫu  của .
Dù  mẫu  của  mạnh như vậy, có lẽ đời này gã  gặp được bao nhiêu người giống thế.
Sau khi đánh  mấy chục hiệp,  đã hao hết sức, song đao bị chùy sắt đánh rơi,  rơi vào cảnh nguy hiểm.  vào giây phút quan trọng,  rút d.a.o mổ heo bên hông  chém đầu kẻ ̣ch.
Vào giây phút đó có gió thổi qua gương mặt , dường như  nhìn thấy mẫu .
Mặc dù  từng gặp mặt, nhưng  luôn cảm thấy mẫu  giống như thế.
Mẫu  liên tục phù hộ , đúng ?