ĐẠO LỮ PHẢN DIỆN CỦA LONG NGẠO THIÊN - 92

Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:12:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ô Uyên cuối cùng cũng thu nạp Vân Quy Tông. Với tông môn hiện tại mà , chuyện quy trình xử lý thuần thục, Thẩm Từ Thu cần tự tay, chỉ đợi các t.ử xử lý xong báo kết quả là .

 

Trong nửa năm mở rộng Vân Quy Tông, cũng quên Yêu Hoàng Cung.

 

Tam hoàng nữ và Tứ hoàng t.ử mâu thuẫn ngày càng kịch liệt, huyết vũ tinh phong đ.á.n.h một trận lớn. Cuối cùng, Tứ hoàng t.ử bỏ mạng tay tam hoàng nữ. thế lực trong tay nàng cũng tổn hao nặng nề. Ngũ hoàng t.ử Tạ Tồi Viêm thấy liền nhân cơ hội ngư ông đắc lợi. Chỉ là ở Liệt Đoạn Sơn tướng lĩnh trọng yếu nào, cộng thêm Thẩm Từ Thu âm thầm vận hành, tuyệt đối để nuốt trọn thế lực tam hoàng nữ chỉ trong một .

 

Những kẻ đó, chẳng ai thể trở thành thắng cuối cùng. Tất cả đều là kẻ địch của Tạ Linh, tự nhiên đều loại khỏi bàn cờ.

 

Huống hồ, Tạ Tồi Viêm là giao tộc, từng chặn đường Thẩm Từ Thu ở Liệt Đoạn Sơn. Đám giao yêu hiện tại đều c.h.ế.t sạch, nhưng Tạ Tồi Viêm vẫn còn đó.

 

Không ai phép chạy.

 

Ánh mắt Thẩm Từ Thu tối .

 

Đi tới phi thuyền tương kiến hoan, đặt tiểu phượng hoàng lên đầu gối, nhẹ nhàng vuốt lông chim.

 

Phượng hoàng là thần thú thời thượng cổ, lâu xuất hiện thế gian. Ghi chép còn cực kỳ ít, thật giả lẫn lộn, lật cả đống sách cổ cũng phân biệt rõ phượng hoàng niết bàn nên chăm sóc thế nào. Thậm chí sách còn chỉ ghi chuyện phượng hoàng hóa thành trứng niết bàn, chứ như Tạ Linh trực tiếp hóa điểu thì sách cổ hề nhắc tới.

 

Y tu chẩn đoán cho Tạ Linh. Không chỉ thương, linh khí còn dồi dào hơn , thiên phạt thì tu vi định ở Nguyên Anh. Không lôi kiếp coi như luôn cả tấn cấp lôi kiếp mà Tạ Linh trực tiếp bước Nguyên Anh cảnh.

 

Thẩm Từ Thu vẫn yên lòng.

 

Bởi thật , ngoài Tạ Linh, ai trạng thái niết bàn hiện giờ của y là

 

Thuộc hạ tin Tạ Linh vì y luôn tạo uy tín, kỳ tích nên tin tưởng y tuyệt đối chuyện gì. với Thẩm Từ Thu thì khác.

 

Bởi khi “kỳ tích” xuất hiện, tận mắt chứng kiến Tạ Linh thương tích, cảm nhận rõ ràng sinh cơ của y biến mất ngay trong lồng n.g.ự.c .

 

Cho nên Thẩm Từ Thu từng lén mang Tạ Linh đến tìm Minh Trạc Nguyệt của Vấn Thiên Tông xem bói.

 

Hôm , vì lo lắng quá lâu, sắc mặt xanh xao tiều tụy. Minh Trạc Nguyệt từng thấy Thẩm Từ Thu của Ngọc Tiên Tông, tuyết sơn lạnh lẽo, cao ngạo ai lay chuyển nhưng từng thấy như .

 

Vẫn là vẻ ngạo tuyết trong sương, nhưng mong manh đến mức chỉ cần chạm nhẹ là vỡ.

 

Tất cả căng thẳng của , chờ đợi của , đều phụ thuộc một .

 

Chưa bao giờ sắc bén đến chói mắt, yếu ớt đến mức khiến cũng nghẹn thở.

 

Trích tiên chung quy cũng nhiễm hồng trần, vì một con tiểu yêu mà sinh phàm tâm.

 

Minh Trạc Nguyệt chỉ thở dài lập tức đồng ý xem bói. Vừa bói xong thì phun hai ngụm máu. Tuy , vẫn tính thời điểm Tạ Linh tỉnh , chỉ một câu: “Thời gian xa.”

 

Tin duy nhất là: Tạ Linh cả, ngoài việc ngủ tỉnh thì cơ thể khỏe mạnh đến kinh .

 

Chỉ cần y bình an, Thẩm Từ Thu mới thật sự buông lỏng.

 

Minh Trạc Nguyệt còn lấy thù lao, trái bàn với Thẩm Từ Thu chuyện mua bán bút pháp khí. Nhờ thế mà Vân Quy Tông và Vấn Thiên Tông qua kinh thương. Minh Trạc Nguyệt giữ miệng cực kín, hề tiết lộ phận Thẩm Từ Thu nửa chữ, đúng là hảo minh hữu.

 

 

Trên phi thuyền, Thẩm Từ Thu cởi ngoại sam. Bên trong vẫn là một bộ y phục trắng bạc thoáng lạnh. Không còn lớp áo hồng diễm che , bạch y càng khiến dáng vẻ thêm mảnh dẻ, cái eo mảnh đến chỉ cần một vòng tay ôm trọn, dây bạc buộc nhẹ tựa như liễu cành.

 

Không ngoài, Thẩm Từ Thu thường cởi bỏ y bào hoa lệ, nhưng mặt nạ thì lâu lắm tháo xuống. Lâu đến mức cũng nhớ cuối để lộ gương mặt thật là khi nào.

 

Hắn vuốt lông tiểu phượng hoàng, dồn linh lực, dẫn liệt hoả châu trong cơ thể kích hoạt hàn băng châu trong Tạ Linh, cùng y đồng tu.

 

Hiện tại tu vi hai đồng bộ: đều ở Nguyên Anh trung kỳ. Tư chất Tạ Linh niết bàn càng tăng mạnh.

 

Đồng tu như thế, còn chênh lệch cảnh giới, còn tình cảnh nóng đến đổ mồ hôi, Tạ Linh ôm lòng xoa lưng dỗ dành như nữa.

 

Giờ thì ngược đến lượt bảo vệ Tạ Linh.

 

Hắn đặt tay lên lưng tiểu phượng hoàng, hai viên linh châu kéo linh lực lưu chuyển giữa hai . Hơi thở của họ gần như hợp một, đồng tu đối với cả hai đều lợi vô cùng, mà còn tiết kiệm thời gian.

 

Suốt nửa năm qua, mỗi ngày Thẩm Từ Thu đều luyện cho hai viên linh châu theo cách , dẫn Tạ Linh cùng tu hành.

 

Với tính tình Tạ Linh, nếu ngủ nhiều mà tu vi chậm , lúc tỉnh nhất định sẽ tức tối gấp đôi mà tu bù.

 

Thẩm Từ Thu dường như thấy bộ dáng đó. Dưới mặt nạ, ánh mắt dịu hẳn xuống. Liệt hoả châu ấm áp hòa với linh lực Tạ Linh chảy khắp , thời gian đồng tu luôn là lúc hiếm hoi thả lỏng.

 

Tàu bay lớn, phòng cũng đơn giản. Đồng tu xong, nghiêng đầu, thấy bản phản chiếu trong gương đối diện.

 

Ánh mắt khựng một thoáng.

 

Ngón tay đặt tiểu phượng hoàng khựng , tựa hồ đang suy nghĩ điều gì. Một lúc , chậm rãi nâng tay, tháo mặt nạ xuống.

 

Hắn quá lâu gương mặt chính . Khoảnh khắc gương mặt hiện trong gương, thậm chí thấy xa lạ, hoang đường.

 

Không cảm xúc, gợn sóng đôi mắt lưu li vẫn như tuyết sương từ , nhưng vẻ gì đó khác biệt.

 

Không còn đơn thuần là tuyết sơn lạnh lẽo, mà giống vực băng nứt toác đông, mặt nước tưởng chừng tĩnh lặng nhưng sâu bên chứa một sức ép kinh .

 

Nếu sơ sẩy một chút thôi, hệt như sẽ cuốn lốc xoáy, kéo cả lẫn rơi xuống vực sâu, vĩnh viễn thể đầu.

 

Đôi mắt đến cực điểm, nhưng lâu chỉ thấy là hiểm ý. Không là mị hoặc diễm lệ, mà giống như bụi gai ẩn giấu trong đống mục nát chạm sẽ lập tức thương.

 

Ngón tay Thẩm Từ Thu khẽ co . Trong khoảnh khắc , lập tức kéo mặt nạ về che kín mặt, nhưng ngay lúc , chiếc linh vũ đong đưa tai cướp mất ánh của .

 

Giờ đây màu lông của nó biến thành y hệt bộ lông của tiểu phượng hoàng, ánh vàng như lửa, rực rỡ nổi bật. Đó là thứ đổi nhiều nhất . Chỉ khi ánh mắt Thẩm Từ Thu rơi xuống đôi khuyên tai , mới cảm thấy vẫn còn chút quen thuộc.

 

Bàn tay đang định gài mặt nạ của khựng .

 

Qua một lúc lâu, mới từ tốn mang chiếc mặt nạ trở về gò má.

 

Hễ ngừng vận chuyển Liệt Hỏa Châu, linh lực trong sẽ lập tức chiếm thế chủ động sức nóng tay dần biến thành giá lạnh. Rõ ràng đó mới là nhiệt độ vốn của Băng linh căn, mà mỗi khi cái lạnh lan lên, với lúc chẳng khác nào một dạng tra tấn lặng lẽ.

 

Thẩm Từ Thu chính cũng .

 

Có lẽ… một khi con quen tham luyến ấm, thì khó cái lạnh ban đầu.

 

từ khi trọng sinh, cảnh cáo bản : đừng để bất cứ việc gì rung động tâm thần.

 

hối hận vì dựa ấm của Tạ Linh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/92.html.]

 

Thù hận kéo trở cõi đời , nhưng Tạ Linh mới là lý do để tiếp xa hơn.

 

Là Tạ Linh cho : là Thẩm Từ Thu.

 

Thẩm Từ Thu nâng tiểu phượng hoàng lên, đặt trán sát qua lớp mặt nạ. Con chim nhỏ đang ngủ say khẽ rũ đầu, ngoan ngoãn tựa , còn thì nhẹ nhàng nghiêng đầu sang, như ôm lấy sinh mệnh quan trọng nhất của .

 

Tàu bay lướt qua mây trôi, xuyên núi vượt hồ biển, chỉ một một chim dựa sát , thở gắn kết.

 

Một lúc , hô hấp của Thẩm Từ Thu định . Hắn mở mắt .

 

Hơi lạnh từ đầu ngón tay nữa lan đến căng chặt, buông lỏng.

 

 

Tàu bay đáp xuống ngoại thành Tương Kiến Hoan. Thẩm Từ Thu mặc phi y, bước thành. Hắn bung dù, dùng thuật pháp ẩn bóng dáng con chim vai, men theo ám đạo tiến một căn nhà kín cổng cao tường.

 

Sân viện sâu thẳm, Khổng Thanh chờ từ lâu.

 

Hắn cánh cửa một gian phòng. Nhìn bề ngoài bình thường, nhưng kỹ, cửa sổ và tường đều khắc phù văn tinh xảo khóa linh thì cũng là áp trận. Không phòng giam thì còn là gì nữa?

 

Khổng Thanh dẫn tới gần:

“Bắt hai tu sĩ Đỉnh Kiếm Tông, ở bên trong.”

 

Hai còn mặc y phục tông môn, cũng tháo đai bài phận. Đến Tương Kiến Hoan, họ gài bẫy trong sòng bạc, thua đến sạch túi, tức quá lật bàn, liền tu sĩ trấn sòng đè xuống. Khi tra xét, trong tay họ chỉ còn đai bài tử, đành lấy đó thế .

 

Trong sòng bạc của Khổng Thanh, thấy liền bày kế bắt hai giao lên, lập tức truyền tin.

 

Hắc ưng xác nhận bọn chúng chính là hai kẻ từng tranh đoạt hương đồ Liền Đoạn Sơn.

 

Đỉnh Kiếm Tông và Ngọc Tiên Tông suốt nửa năm qua vẫn tìm tung tích Thẩm Từ Thu, nào ngờ chính tìm từng bọn họ.

 

Thẩm Từ Thu gật đầu, rút kiếm, khi bước liền đặt Tạ Linh Xuân Cư Đồ.

 

Bức họa lẳng lặng trôi theo bên phòng.

 

Khổng Thanh theo . Trong phòng yên tĩnh, tiếng động mạnh. Tiếng lưỡi d.a.o rạch da thịt nhẹ như gãi. Một lát .

 

Mùi m.á.u tươi mới tràn , trong phòng còn thở của sống.

 

Hắn thèm một câu vô nghĩa với những kẻ bên trong.

 

Thu kiếm, dính một giọt máu. Ngọc chỉ trắng tinh chút tì vết, nhưng vẫn dùng linh thuật thanh khiết quét qua một lượt, mới ôm Tạ Linh từ Xuân Cư Đồ ngoài.

 

Khổng Thanh , thôi.

 

Nếu Thẩm Từ Thu để tiểu phượng hoàng dính cảnh m.á.u tanh, thật chỉ cần giao nó cho trông một lát là . Chỉ vài thở, cần phiền phức lấy Xuân Cư Đồ như .

 

Khổng Thanh vốn thể xem như tâm phúc, nhưng Thẩm Từ Thu vẫn giao Tạ Linh tay khác, cho dù chỉ nửa khắc.

 

Nói thật, Khổng Thanh cảm thấy đây là dấu hiệu cho chính Thẩm Từ Thu, chút lo.

 

Những việc thì nhỏ, nhưng khiến khác thấy nghẹn ngào sợ hãi.

 

Cũng bởi vì Thẩm Từ Thu tự nhận điều đó, nên Khổng Thanh càng thể trực tiếp . Nếu xé rách vết thương, mà thể chữa cho là Tạ Linh vẫn tỉnh, chẳng sẽ khiến càng thêm đau đớn ?

 

Hắn chỉ thể âm thầm giúp đỡ.

 

Khổng Thanh và những tâm phúc khác đều Tạ Linh căn dặn qua rằng sẽ ngày niết bàn. Tuy cũng lo lắng, nhưng họ từng tận mắt thấy cảnh . Trong mắt họ hiện giờ chỉ một tiểu phượng hoàng khỏe mạnh, khác với Thẩm Từ Thu, từng ôm một cơ thể m.á.u thịt tàn tạ từ trong mưa bước .

 

Ngày từ Liền Đoạn Sơn trở về, ướt sũng, tóc đen dính bên cổ trắng bệch. 

 

Chỉ đến khi mở bàn tay , mới thấy trong đó còn một sinh mệnh nhỏ bé, tiểu phượng hoàng, khiến khác mà trông thấy chút nhân khí trong đôi mắt lạnh lẽo .

Nam Cung Tư Uyển

 

Khổng Thanh con chim nhỏ vai , trong lòng cũng thấy chua xót cho hai .

 

“Tông chủ,” Khổng Thanh , “Ta mới mua mấy bản thoại bản , vốn định đưa ngài xem. Lúc nào rảnh, pha hầu ngài. Nếu tông chủ chuyện , về thoại bản về chuyện khác… đều .”

 

Thẩm Từ Thu vốn ít , giờ càng trầm lặng. Nếu chịu , tâm tình ắt sẽ nhẹ hơn.

 

chỉ gật đầu nhạt. Và khi mở miệng, vẫn là chính sự:

 

“Thương Lam bí cảnh sắp mở. Người chọn, chuẩn xong ?”

 

“Ngày mai thể trình danh sách.” Khổng Thanh đáp gọn. “Về phía Yêu Hoàng Cung, Đỉnh Kiếm Tông và Ngọc Tiên Tông, chúng đang phái thăm dò, tin đầy đủ. , của Ngọc Tiên Tông sẽ Mộ T.ử Thần.”

 

Mộ T.ử Thần từ Liền Đoạn Sơn đến giờ từng xuống núi. Trong tông môn, lời đồn về dứt. Vì chuyện ‘tà tu mê hoặc’, ngay cả những từng thiết cũng tránh xa, còn ít tin tưởng thì càng ít ỏi.

 

Theo tin Biện Vân, Huyền Dương Tôn triệu kiến Mộ T.ử Thần ngày càng nhiều, bất kể ngày đêm. Tuy t.ử ai dám tới gần khuôn viên của Huyền Dương Tôn, nhưng mỗi Mộ T.ử Thần đều giống như mất nửa cái mạng mặt trắng bệch, ngay cả đường cũng nổi.

 

cho rằng Huyền Dương Tôn đang trừng phạt , dù y vẫn luôn nghiêm khắc.

 

cũng kẻ cả gan đồn nhảm… quan hệ giữa hai thầy trò, mà là đóng cửa cái gì đó…

 

Tóm , miệng thiên hạ ai quản .

 

Khi Thẩm Từ Thu cũng cảm thấy gì đó đúng.

 

Theo tính tình Huyền Dương Tôn, t.ử dính dáng tà tu, khiến mất mặt, còn chịu triệu kiến suốt nửa năm? Điều thật bình thường. Chẳng lẽ đoán sai? Mộ T.ử Thần… thứ gì đó mà Huyền Dương Tôn cần?

 

Không tình cảm gì… mà là thứ càng quan trọng hơn.

 

Thứ một Kim Tiên cần, thể là điểm yếu hoặc bí mật ai .

 

Khi Khổng Thanh báo tin, linh vũ bên tai Thẩm Từ Thu khẽ rung:

 

“Chuyện .”

 

Mộ T.ử Thần hiện giờ danh tiếng nát bấy, trong tay Huyền Dương Tôn tra tấn hơn nửa năm. Hắn xuống núi, Thẩm Từ Thu tạm thời động .

 

chỉ cần dám bước Thương Lam bí cảnh

 

Không Tà Hồn, mà Kim Tiên cũng thể lập tức tiến bí cảnh.

 

Thẩm Từ Thu… thể đưa lên đường.

Loading...