Trong thời gian Tiêu Lâm Hoài dưỡng bệnh hoàng thượng cũng   động tác nào, chỉ là thường xuyên đưa đến chút dược liệu quý giá để biểu lộ hoàng ân.
 
Tiêu Lâm Hoài nhận một chức quan nhàn tản  cần  triều,  cũng chỉ ở trong phủ tướng quân   ngoài thu hút sự chú ý của  khác.
 
Chỉ là cung yến năm nay nhất định   mặt.
 
Mấy ngày nay Tiêu Lâm Hoài càng ốm yếu hơn, từ đầu đến cuối  lấy bệnh nặng quấn    lá chắn, hoàng thượng thông cảm cho bệnh tình của , đặc cách cho Tiêu Lâm Hoài  thể  kiệu tiến cung.
 
Tiêu Lâm Hoài liền   ,  chầm chậm  theo các cung nữ.
 
Trên đường   gặp  Giang Dao Thanh.
 
Nửa năm qua  một Giang Dao Thanh  biến thành Dao quý phi nhận  ngàn vạn ân sủng, trong bụng còn mang hoàng tự, thật sự là vô cùng đắc ý.
 
Ta cũng chỉ chạm ánh mắt với nàng , nàng    kiệu của cung phi nhanh chóng rời .
 
Tiêu Lâm Hoài vẫn là võ tướng, chỗ  cũng  an bài ở gần các võ tướng, từ khi Tiêu Lâm Hoài  thương trở về kinh thành  đóng cửa từ chối tiếp khách, bây giờ thật vất vả mới  thấy, đương nhiên sẽ vây quanh Tiêu Lâm Hoài, Tiêu Lâm Hoài  từ chối , vô cùng náo nhiệt.
 
Mà  chỉ  chút suy tư  về phía vị trí hoàng thượng.
 
Giang Dao Thanh  phía bên  hoàng thượng, mà bên trái hoàng thượng  là một nữ tử dung mạo tuyệt thế, đang cùng hoàng thượng  thư thái  mật.
 
Nữ tử  thật sự  cho   khó quên, ngũ quan xinh  rực rỡ, khóe mắt đuôi mày đều diễm lệ    chấn động trong lòng, ngũ quan vô cùng tinh xảo,  cho    đến  chút  chân thực.
 
Hiện nay Đại Ung là nước  sức mạnh nhất, hoàng thượng cũng chỉ ngoài ba mươi, vốn là tráng niên, nhưng   hoàng thượng thấy   chút túng d.ục quá độ, hoàng thượng cũng yêu thích lộng lẫy rực rỡ,  bộ cung yến đều  trang trí tràn ngập xa hoa lãng phí.
 
Ngói lưu ly tỏa  vàng son lộng lẫy, cảnh ca múa thái bình, đám vũ nữ tay áo thướt tha, từng món sơn hào hải vị bày  bàn tiệc, món ngon rực rỡ muôn màu, đều là cảnh hưởng lạc xa xỉ,
 
Hoàng thượng ôm mấy vũ cơ  đến thoải mái.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dao-chi/chuong-6.html.]
Cung yến say sưa, hoàng thượng  lớn  về phía Tiêu Lâm Hoài.
 
“Tiêu ái khanh, ngươi phòng thủ biên quan nhiều năm, bây giờ  tật ở chân  ở kinh thành tĩnh dưỡng, nhưng chiến sự căng thẳng,  bằng Tiêu ái khanh giao  binh quyền,  tiên giải quyết chuyện khẩn cấp ở biên quan, như thế nào?”
 
Bầu  khí lập tức trở nên vi diệu,   đều  về phía Tiêu Lâm Hoài.
 
Tiêu Lâm Hoài còn  lên tiếng, những võ tướng  cùng  uống rượu ôn chuyện đều  dậy, Tiêu Thịnh ở một bên lên tiếng.
 
“Hoàng thượng, chân của Tiêu tướng quân  hẳn là  cứu chữa , mặc dù  đảm nhiệm vị trí chủ soái, nhưng so  thật sự còn kém Tiêu tướng quân.”
 
Chúng võ tướng cũng phụ họa lên tiếng.
 
Hoàng thượng  chút kiêng kị  Tiêu Lâm Hoài, mặc dù hiện nay Tiêu Lâm Hoài   phế, nhưng uy tín của Tiêu gia trong quân đội vẫn còn.
 
“Hoàng thượng, mặc dù hiện tại hai chân thần  tật, nhưng trung thành với nước  thể chối từ, hai chân vi thần  phế nhưng cũng  thể bài binh bố trận, g.i.ế.c lùi Hung Nô.”
 
Mặc dù   mặc áo giáp  , nhưng   sớm    khí tức của biên quan, giọng  của  trầm  mà  lực, lời  phách lối   cho   tin phục.
 
Thân thể của hoàng thượng  chút cứng ngắc.
 
“Như thế, mong rằng Tiêu ái khanh  thể sớm ngày hồi phục, tận trung vì nước.”
 
Hoàng thượng  nhạt,  qua bao lâu hoàng thượng liền   thể khó chịu, mang theo vị phi tử  rời .
 
“Tiêu tướng quân vì nước đóng giữ biên quan nhiều năm, bây giờ trời yên biển lặng, thịnh thế an khang cũng là may mắn   các tướng sĩ ở biên quan, chúng  cùng các tướng sĩ biên quan uống một chén.”
 
Không tưởng tượng  Dao quý phi   cao   nhạt đỡ lời giúp.
 
Đám  tất nhiên   chuyện của Giang Dao Thanh và Tiêu Lâm Hoài  đây, nhưng  khuôn mặt nghiêm nghị của Giang Dao Thanh, đám  cũng chỉ đành thu hồi suy nghĩ.
 
Cùng nâng chén chúc mừng, theo từng tiếng pháo hoa, trận sóng ngầm cuồn cuộn tại cung yến cuối cùng cũng hạ màn kết thúc, nhưng mây gió trong triều  càng thêm khó  thể phân biệt.