Tống Cảnh Hạo ngẩng cằm lên, bảo Lâm Hi Thần.
Trần Hạo theo lời nhắc nhở của Tống Cảnh Hạo, sang. Khi thấy bé bên bàn, chỉ hở nửa cái đầu, vẻ mặt liền đổi.
Cậu bé thật sự trai, khuôn mặt trắng trẻo, đôi mắt to đen láy, dáng thẳng tắp, trông chút giống Tống Cảnh Hạo...
Ý nghĩ lóe lên trong đầu, Trần Hạo liền sửng sốt. Anh đầu Tống Cảnh Hạo, khó hiểu hiểu nghĩ đứa trẻ giống .
Giờ nghĩ , thấy điều đó thật khó tin.
Chỉ hai phụ nữ xuất hiện trong cuộc đời Tống Cảnh Hạo. Một là bạn đời mà từng gặp mặt. Nghe họ ly hôn đầy một tháng khi kết hôn.
Người còn là Bạch Trúc Vi, cựu thư ký của Tống Cảnh Hạo, nay đến với cái tên Hạ Nhược Lâm, con gái nhà họ Hạ. Vì cô giả vờ tai nạn xe sáu năm , và dối rằng sảy thai, Tống Cảnh Hạo căm ghét cô từ lâu khi sự thật.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi nếu theo truyện em thì xin hãy chỉ ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) nhé ạ, đừng ở các trang web ăn cắp truyện em để em động lực chương nhanh ạ.]
Dù thế nào nữa, Tống Cảnh Hạo cũng thể nào con .
- Em định gì ? – Tống Cảnh Hạo mỉm Lâm Hân Nghiên, nhưng lúc nụ trông thật giả tạo.
Lâm Hi Thần sợ Tống Cảnh Hạo bắt nạt Lâm Hân Nghiên, nên nắm tay cô, chắn mặt bảo vệ, trông đàn ông.
Lâm Hân Nghiên cảm động, nhưng vẫn thở dài bất lực, vỗ vai bé.
- Ngoan ngoãn ở đây đợi nhé.
Lâm Hân Nghiên định ngoài thì luật sư giải quyết xong chuyện , viên cảnh sát Tống Cảnh Hạo thể rời .
Lâm Hân Nghiên cũng đổ cho chuyện .
Dù thì đây cũng là một vụ "bắt cóc" thực sự.
Tống Cảnh Hạo xoa xoa cổ tay. Lần đầu tiên trong đời còng tay, và đó là do một đứa trẻ "gài bẫy".
Lâm Hân Nghiên dẫn Lâm Hi Thần khỏi đồn cảnh sát, nhịn xổm xuống hỏi.
- Sao con ? Người ngoan ngoãn như mà cũng dối ?
Lâm Hi Thần mím môi. Cậu khá bướng bỉnh, giống như Lâm Hân Nghiên.
- Nói gì ! - Lâm Hân Nghiên nhíu mày. Thằng nhóc học dối từ khi nào ?
Hơn nữa, lời dối đó quá đáng đến mức đồn cảnh sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/danh-cap-trai-tim/chuong-120-tra-no-2.html.]
Lâm Hân Nghiên tức giận thở hổn hển, nhưng cô đành lòng giơ tay đánh .
- Con định chọc tức ?
Lâm Hi Thần nắm chặt tay, đột nhiên hét lên.
- Ông là đồ vô , con thể báo cảnh sát bắt ông chứ?
Lâm Hân Nghiên sững sờ.
Nó... nó đang gì ?
Bàn tay nhỏ bé bá đạo của Lâm Hi Thần lau miệng cho Lâm Hân Nghiên.
- Con ông hôn . Ông là đồ xa, đồ cướp, đồ khốn nạn. Ông bắt nạt , con dạy cho ông một bài học!
Khi Tống Cảnh Hạo bước khỏi đồn cảnh sát, thấy một loạt lời bình luận của Lâm Hi Thần về .
Lần đầu tiên thấy mắng nhẹ nhàng như .
- Đợi trong xe. – Tống Cảnh Hạo với Trần Hạo bước xuống bậc thang.
- Nhóc con.
Lâm Hân Nghiên ôm con trai lòng, cảnh giác Tống Cảnh Hạo.
- Nó vẫn còn là một đứa trẻ, và vẫn , nên hãy tha thứ cho nó.
Tống Cảnh Hạo khẽ.
- Thằng nhóc cho một bất ngờ lớn, mà em bỏ qua ?
Lâm Hân Nghiên theo bản năng lùi một bước, chỉ tránh xa đàn ông .
- Anh gì?
Lâm Hi Thần tức giận trừng mắt Tống Cảnh Hạo đến mức trừng mắt c.h.ế.t .
Tống Cảnh Hạo hề tức giận. Anh tiến gần hai bước, đưa tay véo mặt Lâm Hi Thần, trêu chọc.
Lâm Hi Thần mặt , tay trượt khỏi mặt , lơ lửng giữa trung một lúc lâu. Sau đó, tự nhiên rụt tay , ngón tay lướt nhẹ má Lâm Hân Nghiên, trêu chọc.
- Em sẽ trả giá cho những gì nó .