Đăng Thiên Khuyết - Chương 12 - Ngoại truyện của Tiêu Hành (hoàn)

Cập nhật lúc: 2025-08-01 09:03:46
Lượt xem: 182

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diện mạo rực rỡ đến mức khiến thể rời mắt.

 

Hồng Trần Vô Định

Thúc phụ :  

 

"Vừa nãy cháu trai ghé qua. Khi còn nhỏ, nó thông tuệ phi phàm, là một thiên tài. Ai ngờ khi trưởng thành tầm thường như thế. Điện hạ, định gửi thư về nhà, từ bỏ nó, chọn khác để phò tá ."

 

Thái nữ nghiêng ghế mây, phe phẩy chiếc quạt mo, mỉm rạng rỡ:

 

"Ta từng xem qua vài bài văn của , quả là nhân tài hiếm . Sư phụ , chọn một cuộc đời khác thì ? Nếu thể phụ tá , liền gia tộc và song vứt bỏ, chẳng hủy hoại đời ư?” 

 

“Mỗi đều quyền chọn lấy con đường , cứ để . Còn chuyện từ bỏ , nặng nề quá ."

 

Bao năm trôi qua.

 

Chu Nghiễn Tu lặp những lời đó, vẫn thấy trong lòng cuộn sóng.

 

Hắn thất thần lẩm bẩm: "Hồi , cho dù chỉ là một kẻ tầm thường, cũng nên ruồng bỏ."

 

Lời , khiến suốt đêm chợp mắt.

 

Hắn sinh trong Chu gia.

 

Đó là một dòng tộc như thế nào?

 

Thúc phụ quyền cao chức trọng, lưu danh sử sách.

 

Phụ tài hoa tuyệt thế, văn võ song .

 

Trong tộc bao tiền bối, đồng lứa, ai nấy đều thông minh xuất chúng.

 

Tầm thường là điều phép tồn tại.

 

Từ nhỏ, dạy như .

 

Phải nỗ lực, vươn lên, vượt trội.

 

bỗng một với :

 

【Cho dù tầm thường, cũng chẳng cả.】

 

Người , chính là Thái nữ Nguyên Thần.

 

Vì thế, khi tin nàng nhập kinh.

 

Các đại thần Nội các bày một đề thi khảo sát nàng.

 

Nàng bàn, cầm bút từng chữ.

 

Chu Nghiễn Tu một bên nét mặt chăm chú của nàng, trong lòng sớm quyết định.

 

Cho dù nàng tư chất tầm thường, vẫn nguyện thần tử của nàng.

 

Hắn tập nét chữ của nàng vô .

 

Một bản đáp án do chính chấp bút cũng chuẩn xong xuôi.

 

Chỉ là, ngoài dự liệu.

 

Nàng bài xuất sắc vô cùng.

 

Thậm chí còn vượt trội cả , đỗ trạng nguyên.

 

Khi , Nguyên Thần mặt , khẽ kéo dải áo của :

 

"Chu đại nhân, ngài thua , cởi thôi."

 

Trong lòng , sớm xem hôm là ngày thành của họ.

 

Bởi vì, khoảnh khắc , hiểu rõ.

 

Nguyên Thần nhất định sẽ trở thành nữ đế.

 

, chẳng qua chỉ là một kẻ qua đường trong vận mệnh của nàng.

 

15 – Ngoại truyện của Tiêu Hành

 

Ta trong hoa viên một lúc lâu.

 

Thái giám khẽ

 

"Điện hạ, dạo gần đây trong cung đồn rằng bệ hạ sủng hạnh Thượng thư lệnh. Có cần nô tài xử lý những kẻ nhiều chuyện ?"

 

Giờ đây, hậu cung do chưởng quản chặt chẽ đến kẽ hở.

 

Không ai thể dòm ngó chuyện hậu cung của Nguyên Thần.

 

Tin đồn

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dang-thien-khuyet/chuong-12-ngoai-truyen-cua-tieu-hanh-hoan.html.]

buổi triều hôm nay, bỗng dưng bùng lên khi Lăng Tướng quân và Chu Đại nhân đánh rõ lý do.

 

Bởi vì, ai mắt đều thấy, đêm Chu Nghiễn Tu ngủ trong cung.

 

Nguyên Thần gọi cả hai đến quở trách.

 

Giờ vẫn còn đang quỳ ngoài Cần Chính điện.

 

Trời bắt đầu đổ mưa, bung dù đến Cần Chính điện.

 

Lăng tướng quân và Chu đại nhân dầm mưa quỳ, đầu cũng ngẩng lên.

 

Ta hờ hững : "Thay y phục , cả hai trong."

 

Vừa bước cửa điện, Nguyên Thần liền cất tiếng gọi: 

 

"Ca ca, đừng nhúc nhích! Còn thiếu một nét."

 

Ta liền yên.

 

Một lát , nàng vẫy tay gọi đến.

 

Ta bước , thấy bàn là một bức họa chân dung .

 

Trong tranh, ánh mắt chan chứa dịu dàng, lưu luyến.

 

Ta cố nén sát khí cuộn trào trong lòng.

 

Để mặc Nguyên Thần kéo xuống.

 

"Ca ca, sát khí nặng quá. Có cần trẫm ban cho một thanh đao, để g.i.ế.c Chu Nghiễn Tu ?"

 

Ta thở dài.

 

Ta ôm chặt lấy Nguyên Thần, cúi xuống hôn nàng.

 

Nguyên Thần nắm lấy cổ áo , chăm chú mắt .

 

Ta đáp ánh mắt nàng.

 

Tay mơn man môi nàng, nhẹ giọng

 

"Hoàn Tử, Chu Nghiễn Tu thật lòng với nàng, thể dung thứ cho ."

 

Nguyên Thần tựa mép bàn, trầm ngâm một lúc

 

"Chu Nghiễn Tu... Ôi, ca ca, thể gạt rằng động lòng với . , cũng chỉ thế thôi. Trong hậu cung của trẫm, sẽ khác nữa."

 

Lời , ghi tạc trong tim, muôn vàn cảm xúc ngổn ngang.

 

Nàng chân thành cảm khái: 

 

"Ca ca, thấy thật hạnh phúc. Phụ hoàng g.i.ế.c sạch những kẻ nên giết. Phụ cũng đuổi hết lũ vô dụng. Còn , chỉ cần ăn chơi hưởng lạc là đủ. Chàng xem, là vị hoàng đế may mắn nhất trong lịch sử ?"

 

Ta hiểu, nàng đang tránh né chuyện của Chu Nghiễn Tu.

 

Có lúc, hồ đồ một chút càng hạnh phúc hơn.

 

Còn câu nàng may mắn, thực là quá khiêm nhường.

 

Không ai thể như nàng, văn võ song , mưu lược đế vương.

 

Nàng sinh là để ngự tầng trời cao, xuống vạn dân.

 

Hoàn Tử của mạnh mẽ đến thế, mới thể vững vàng long vị.

 

Bởi vì những kẻ nên giết, đều g.i.ế.c .

 

Kẻ vô dụng, đều đuổi sạch.

 

Kẻ còn , là hổ báo sói lang.

 

Nếu tài lớn, sớm xé xác chẳng còn mảnh xương.

 

Từ bé nàng như .

 

Bề ngoài luôn tươi , thong dong ung dung.

 

Thế nhưng chuyện, cuối cùng đều trong lòng bàn tay nàng.

 

Nguyên Thần , hãy cứ bước tiếp như thế.

 

Ta sẽ là tấm chân tình cuối cùng của nàng.

 

Dõi theo nàng vững vàng ngự trị giang sơn, lưu danh muôn thuở.

 

Làm một vị đế vương si tình mà cũng bạc tình.

 

Hoàn.

Loading...