DẠNG MƯU SÁT THỨ TƯ - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:37:31
Lượt xem: 125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:37:31
Lượt xem: 125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Có nó còn định bán cho một đám côn đồ ngoài trường, cho chúng ngủ một đêm với để nó lấy tiền.
Chỉ tiếc — nhờ phước của La Quyên — mặt lúc đó đầy mụn, mấy thằng chẳng ai thèm.
may mắn thoát .
Vì , nó đ.á.n.h một trận, c.h.ử.i là đồ vô dụng.
Từ lúc đó, quyết định: nó nhất định c.h.ế.t.
Người từng giăng bẫy đều — dụ con mồi, đặt mồi nhử.
Nửa năm , đăng truyền thuyết đầu tiên lên QQ:
[Nếu bạn ngược chiều quanh hồ sen trong trường lúc 8 giờ tối, tối đó sẽ gặp vận may, thể phát tài.]
Để tạo niềm tin, hôm còn đăng bài khoe “nhặt tiền”.
Trương Diệu Tổ thấy thì c.h.ử.i ầm lên, là tiền của nó rơi, bắt nộp .
vài chục tệ thì đủ?
Nó còn nạp game mà.
Chỉ nhịn một đêm, hôm nó lén lút hồ sen, ngược chiều một vòng.
Rồi… hôm nữa, “để nó nhặt ” 100 tệ — là tiền nhặt ve chai suốt một tháng mà .
Trương Diệu Tổ vui như điên, tiếp tục thêm một vòng nữa.
, cho nó tiền nữa.
Vì nó xong mà ngã xuống hồ c.h.ế.t, nên quyết định đổi sang truyền thuyết nguy hiểm hơn.”
Nghe đến đây, La Quyên sụp đổ, òa lên, gào rống:
“Con đ*! Đáng g.i.ế.c mày từ sớm!!!”
đưa ngón tay lên môi, hiệu:
“Suỵt — La Quyên, g.i.ế.c Trương Diệu Tổ, chẳng vì bà g.i.ế.c ? sắp c.h.ế.t , chẳng lẽ thể kéo theo vài đệm lưng?”
“Nhớ kỹ: con trai bà là do bà g.i.ế.c, .”
La Quyên như phát điên, lao định cào xé , cảnh sát giữ .
Viên cảnh sát đang ghi biên bản hiệu cho tiếp tục.
nhạt, ngẩng đầu tiếp, câu chuyện vẫn kết thúc.
“Lần thứ ba, cân nhắc lâu mới chọn địa điểm. Cuối cùng, chọn một tòa nhà học cũ sâu trong khuôn viên trường. Vì kinh phí phá dỡ xây mới, nên nó bỏ hoang nhiều năm, xung quanh là hàng rào sắt, treo biển ‘Cấm ’.”
“Trên tường còn chữ ‘phá’ to tướng sơn đỏ — trông hợp khí khám phá mạo hiểm. Lên lớp 12, tòa nhà đó trở thành nơi gắn với nhiều truyền thuyết trong trường.”
“Mùa hè, tụi học sinh cuối cấp chúng thích đến đó ‘check-in’. tụi thường chỉ loanh quanh từ tầng 3 trở xuống, hầu như ai lên tầng cao.”
“ khảo sát kỹ — lan can tầng 4 rơi mất từ lâu, hành lang trống trơn, gì chắn , cực kỳ nguy hiểm.”
“Ít ai — cái m.á.u phiêu lưu của Trương Diệu Tổ thật là tụi con trai khác kích cho. Chứ bản chất nó sợ độ cao. khi sự cám dỗ đủ lớn, nó vẫn sẽ liều.”
hít một , chậm rãi kể tiếp:
“Sau khi chọn địa điểm, lúc đó chỉ còn nửa tháng là khai giảng. Nếu để sang năm học mới, đông quá sẽ khó tay, nên sốt ruột.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dang-muu-sat-thu-tu/chuong-7.html.]
“ lúc đó, một tựa game 3A nổi tiếng mắt. Trương Diệu Tổ thèm chơi lắm, nhưng đủ tiền. Vậy nên, tung truyền thuyết thứ ba: ‘Từ 6 đến 7 giờ tối, lên tầng 4 của tòa nhà học cũ, bước từ đầu hành lang đến cuối hành lang — . Ai thành, sẽ gặp đại vận tài lộc.’”
còn cố ý ám chỉ phần thưởng sẽ lớn.
Nó do dự suốt ba ngày.
Mãi đến ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè, nó mới lấy hết can đảm, lén tới tòa nhà đó.
Vì ?
Vì nó chơi game đó cho bằng .
Trước đó, nó hỏi nó xin tiền hai — bà cho.”
Nghe đến đây, La Quyên gào như điên, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân:
“Con ơi!!! Mẹ cho con tiền , con sống con! Là hại c.h.ế.t con! Là đáng c.h.ế.t… đáng c.h.ế.t mà!!”
Trương Tự Cường cũng còn giữ bình tĩnh, sắc mặt biến đổi liên tục, khi thì tái nhợt, khi thì đỏ gay.
— khi c.h.ế.t, Trương Diệu Tổ cũng từng xin tiền ông , ông sang hỏi La Quyên.
Bà nghi ngờ con trai lấy tiền nạp game, nên cho.
Ông cũng chẳng cho luôn.
“Cho nên… cảm ơn bà nhiều nhé, La Quyên. suýt nữa thì hỏng kế hoạch vì bà đấy!”
mỉm , cố tình đ.â.m thêm một nhát chí mạng.
“Tao g.i.ế.c mày!!”
La Quyên gào lên đầy uất hận, lao xé xác .
Cảnh sát lập tức ngăn .
là ở trong đồn công an vẫn lợi — ai động .
“Bà La,” một cảnh sát lên tiếng nghiêm nghị, “nếu bà còn tiếp tục kích động như thì mời bà ngoài.”
La Quyên cảnh cáo, cuối cùng cũng chịu yên, nhưng ánh mắt đầy độc địa, như g.i.ế.c .
nuốt một ngụm nước bọt, thẳng về phía :
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Khi Trương Diệu Tổ lên đến tầng bốn, đúng lúc hoàng hôn đang buông. Ánh nắng chiếu thẳng tấm kính, chói mắt kinh khủng. Dù , nó vẫn rón rén từ đầu hành lang đến cuối hành lang. Nó căng cả , cực kỳ chậm chạp.
tầng lên — nó .
Cho đến khi nó nửa đường , từ đất gọi to một tiếng tên nó.
Chính tiếng gọi đó — g.i.ế.c c.h.ế.t nó. Nó theo phản xạ cúi đầu xuống.
Cũng chính khoảnh khắc đó, nó mới nhận đang ở chỗ cao đến mức nào, nó thấy trống chân, thấy rõ lan can, ánh nắng chiếu thẳng mặt — Rồi hoa mắt. Nó ngã thẳng xuống, đầu đập trúng tảng đá, mặt lõm sâu trong, m.á.u b.ắ.n tung tóe…”
“Đừng nữa!! Đừng nữa!! Aaaa!!”
La Quyên gào lên điên loạn, thứ ba lao tới.
Lại cảnh sát giữ , sụp ngã nhào lòng Trương Tự Cường, đ.ấ.m ngực, đập chân, .
Trương Tự Cường một bên, mặt tái vì đau đớn và giận dữ, nghiến răng trợn mắt như ăn tươi nuốt sống.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.