DẠNG MƯU SÁT THỨ TƯ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:37:28
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà lắc đầu, mỉm buồn:

 

“Mẹ bơi nổi nữa… Mẹ mệt quá , nghỉ ngơi. Xin con, bảo bối… sẽ biến thành ngôi , ở trời con lớn lên.”

 

nhớ, lúc đó sợ sẽ rời , cứ bám riết lấy bà, ngủ cũng rúc lòng bà, tay thì níu chặt lấy vạt áo.

 

cuối cùng… bà vẫn .

 

Từ hôm , lâu dám ngủ.

 

tin rằng — chính vì ngủ say… mới đ.á.n.h mất .

 

Trương Tự Cường với vẻ thất vọng đầy lên mặt:

 

“Đây là thái độ con dành cho bố ? Làm lương tâm. Nếu con thật sự thích ăn cay, sớm? Bây giờ ung thư thì đổ cho hết đến khác! Con — lúc con phát bệnh, kế con là đầu tiên đưa con hóa trị. Từ lớp 10 đến lớp 12, bà tốn cả hơn chục vạn để chữa bệnh cho con, cuối cùng còn con gán cho cái tội . Như khiến lạnh lòng ?”

 

bật hai tiếng, lạnh tanh:

 

“Không thích ăn cay? quyền lựa chọn ? thì tác dụng ?

 

“Năm đó La Quyên tát từng cái một, ép ăn hết bát cơm nguội — ông thấy ?”

 

“Lúc bà than với ông rằng kén ăn, ông gì? Ông đá khỏi cửa, ngã xuống đất đau đến mức cũng nổi… ông quên hết ?”

 

Kể từ ngày La Quyên bước nhà , bất hạnh của bắt đầu.

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

còn là “Tinh”, cũng chẳng còn là “Nguyệt”.

 

thích Trương Diệu Tổ, đ.á.n.h với nó, và chẳng bao lâu , La Quyên đặt cho cái biệt danh:

 

“Ái Đệ.”

 

“Gọi nhiều lên, hai đứa nó sẽ hơn.”

 

La Quyên ngọt ngào với Trương Tự Cường.

 

Rồi từng chút một, bà đổi cả tên của — từ Trương Tinh Nguyệt thành Trương Tiện Giảo.

 

Lý do là vì bệnh, đổi cái tên “tiện” thì mới dễ nuôi.

 

“Tinh với Nguyệt cái gì, sang quá. Tên sát mặt đất, càng ‘tiện’ càng dễ nuôi.”

 

La Quyên .

 

Trương Tự Cường gối lên đùi bà , hưởng thụ mấy động tác mát-xa:

 

“Em thấy thì cứ .”

 

Chỉ cần động đến lợi ích của ông , thì trong nhà , ai ức hiếp, ai hy sinh, ông đều thể giả mù giả điếc như từng thấy gì hết.

 

Trương Tự Cường vẻ đau lòng phẫn nộ:

 

“Có bố nào mà chẳng dạy dỗ con cái? Vài cái tát mà con nhớ đến tận bây giờ? Làm gì đứa trẻ nào cứ ghi hận với bố như ? Là do bố, là bố thất trách vì dạy dỗ con đến nơi đến chốn!”

 

lạnh lùng khẩy:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dang-muu-sat-thu-tu/chuong-4.html.]

, ông chỉ thất trách — mà còn ích kỷ và hèn hạ. Vì giữ lấy cuộc hôn nhân của , ông giả vờ thấy tổn thương, chèn ép. Lâu ngày thành quen, ông bắt đầu coi sự tự lừa là sự thật hiển nhiên. Ông là kẻ tội nhất ở đây đấy, cảnh sát Trương!”

 

“Mày…” Ông giơ tay chỉ , cả run lên vì tức.

 

nhớ rõ năm đó, khi La Quyên mới về vợ ông , bà mặt họ hàng ở bẩn, giặt đồ lót, còn lôi đồ lót bẩn khoe mặt .

 

Còn ông thì ? Chỉ đen mặt mắng mỏ, từng hỏi một đứa bé sáu tuổi vì giấu đồ bẩn giặt.

 

La Quyên cho dùng xà phòng nước giặt để giặt đồ lót, bắt chà khô bằng tay. Dùng nhiều nước cũng mắng.

 

sợ, nên dám giặt — lén giấu , chờ khi bà nhà mới đem giặt.

 

phát hiện, bà lôi đồ ném thẳng mặt .

 

Khi bắt đầu kinh nguyệt, bà cho tiền mua băng vệ sinh, chỉ bảo dùng giấy lót tạm.

 

tự dành dụm từng đồng để mua, mà tiền ít, chỉ mua một hai miếng.

 

trân trọng đến mức lót thật nhiều lớp giấy vệ sinh miếng băng.

 

Lúc đường, luôn nơm nớp sợ miếng giấy dính m.á.u rơi — đành kẹp c.h.ặ.t c.h.â.n mà .

 

Những chuyện … Trương Tự Cường .

 

Ông chỉ chọn cách giả vờ .

 

thật sự hiểu, một như ông dựa cảnh sát?

 

chua chát, về phía gương một chiều trong phòng thẩm vấn, giang hai tay:

 

“Các thấy ? Đây chính là bố ruột của . Ông với La Quyên đúng là một cặp hảo — một giả c.h.ế.t, một tính toán đến từng sợi tóc.

 

“La Quyên thật giỏi — bao nhiêu năm qua, nấu như ếch trong nồi nước ấm, g.i.ế.c mà chẳng để dấu vết. Còn mang cái danh hiền hậu đảm đang. Đến lúc c.h.ế.t , vẫn c.h.ử.i là vô ơn, là bất hiếu.”

 

lớn — để Trương Tự Cường luôn nhớ rằng:

 

Sau tấm gương là đồng nghiệp, là cấp của ông đang theo dõi.

 

Ông nổi giận, nhưng nhịn, chắc chắn khó chịu lắm nhỉ?

 

Trương Tự Cường sa sầm mặt, khó coi đến mức như nôn cả cơn tức.

 

Ánh mắt ông giống như đang một con hề, tràn đầy chán ghét:

 

“Lý Tinh Nguyệt, đây sân khấu! Đây là phòng thẩm vấn! Thu cái thói thích diễn của cô !

 

“Đừng những chuyện liên quan đến vụ án nữa. Cô chẳng chỉ cần hỏi thì cô sẽ ? Hiện tại cảnh sát nghi ngờ cô liên quan đến việc sát hại Trương…Diệu Tổ. Cô khai ?”

 

Khi ông nhắc tới cái tên Trương Diệu Tổ, giống như cái gì đó bỏng, sự đau đớn lập tức hiện rõ nơi khóe mắt và khóe miệng.

 

Để ông tự tay thẩm vấn , đúng thật còn khó chịu hơn g.i.ế.c ông .

 

nhàn nhạt mở miệng:

 

“Cảnh sát Trương, chỉ dựa việc từng đăng một câu chuyện ma về tòa nhà cũ QQ, trùng hợp c.h.ế.t ở đó, liền g.i.ế.c — ông thấy lý do gượng ép ?”

 

 

Loading...