ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 51: Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-01-26 21:09:13
Lượt xem: 65
Thục Dược Sở nằm dưới góc nam ngoại trường Thịnh Kinh, là cục thuốc quan phương của triều Lương hiện nay, tất cả thành dược bán trong các y quán thuốc điếm trong thành Thịnh Kinh đều phải qua Thục Dược Sở kiểm định.
Quan biện nghiệm dược liệu Lâu Tứ lúc này tâm tình rất tốt, đang ngả ngớn trên ghế ngâm nga.
Hắn không phải y quan nghiên chế cục phương trong dược sở, cũng không phải giám sát viên mắt không rời thuốc, chức quan biện nghiệm dược liệu này thực sự là một chức béo bở. Thành dược các y quán lớn gửi đến đều phải qua tay hắn, có được bán hay không toàn phụ thuộc vào một câu nói của hắn.
Quyền lực này ở Thái y cục, Hàn lâm y quán viện chẳng đáng là gì, nhưng ở Thục Dược Sở này, lại là vị trí dễ kiếm lợi nhất.
Hắn đang ngồi trên ghế tính toán hết ca hôm nay sẽ đi quán rượu nào vui vẻ, bất ngờ tiểu dược viên từ bên ngoài vào, nói với hắn: "Đại nhân, Kỷ Kỷ Y quan Tuân của Hàn lâm y quán viện đến."
Lâu Tứ giật mình, ngồi thẳng người: "Kỷ Tuân? Y đến làm gì?"
Hắn vừa đứng dậy chỉnh trang y phục, đã thấy một bàn tay vén rèm, từ bên ngoài, một người trẻ tuổi, đôi mắt thanh nhã bước vào.
Trong Thục Dược Sở, hương thuốc nghi ngút như mây khói trong thung lũng, chàng trai mặc áo vải hồ xanh nhạt đơn giản, tóc dài búi lên bằng một trâm ngọc xanh, vóc người cao gầy, như hạc trời cô độc, tự có một phong thái thoát tục cao quý.
Hắn bước đến gần, Lâu Tứ vội đón lên cười nói: "Kỷ y quan, sao ngài lại đến đây?"
Người trẻ tuổi này tên là Kỷ Tuân, là ngự y trẻ tuổi nhất trong Hàn lâm y quán hiện nay. Nói đến Kỷ Tuân này cũng lạ, phụ thân hắn là Kỷ đại nhân làm Quan văn điện học sĩ, tổ phụ là Hàn lâm học sĩ, gia huynh là Phủ văn các trực học sĩ, cả nhà đều là quan văn, riêng hắn từ nhỏ đã say mê y thuật. Thuở thiếu niên không muốn khoa cử, lén nhà tham gia kỳ thi mùa xuân của Thái y cục, trở thành ngự y trẻ nhất trong Hàn lâm y quán viện.
Kỷ Tuân thông minh hơn người, tính tình lạnh lùng trầm ổn. Kỷ học sĩ ban đầu không đồng ý để con trai út vào cung làm y quan. Ai ngờ Kỷ Tuân y thuật xuất chúng, thời gian hắn ở Hàn lâm y quán viện, nghiên chế ra nhiều phương thuốc mới, được Ngự dược viện thu dụng. Hoàng thượng và Hoàng hậu đều khen ngợi không ngớt, cho dù không dựa vào thanh danh nhà họ Kỷ, Kỷ Tuân hiện tại cũng là người được sủng ái trong cung, ai ai cũng khen là y quan thiên tài.
Một nhân vật được sủng ái như vậy, há phải là người mà Lâu Tứ một quan biện nghiệm dược liệu có thể đắc tội được, lại quen biết tính tình thanh cao của Kỷ Tuân, Lâu Tứ liền lo lắng hỏi: "Kỷ y quan hôm nay đến đây là..."
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Kỷ Tuân ra lệnh cho tiểu đồng bên cạnh tiến lên, tiểu đồng dâng lên một quyển sách bìa đỏ.
Hắn nói: "Ngự dược viện chọn ra một loạt cục phương gửi xuống Thục Dược Sở, có thể chế bán tại Thục Dược Sở."
Lâu Tứ vui mừng khôn xiết nhận lấy, miệng cười nói: "Chuyện nhỏ như vậy, chỉ cần nói một tiếng, hạ quan tự mình đến lấy, sao phải phiền Kỷ y quan tự mình chạy một chuyến."
"Không sao." - Kỷ Tuân sắc mặt lạnh nhạt.
Hắn giao xong quyển cục phương, dường như định xoay người rời đi, Lâu Tứ đang định nịnh bợ thêm vài câu, tiểu dược viên vừa rồi lại chạy vào, vẻ mặt có chút kỳ lạ, nói: "Lâu đại nhân, bên ngoài có người xin gặp."
"Ai vậy?" - Lâu Tứ trừng mắt nhìn hắn, "Không thấy Kỷ y quan đang ở đây sao?"
"Nghe nói là người của Nhân Tâm y quán." - Thấy Lâu Tứ nhíu mày, có vẻ như không nhớ ra, tiểu dược viên lại bổ sung một câu, "Chính là nhà mà hôm nay ban ngày, chúng ta đến phố Tây thu hồi phương trà thuốc đó."
"Thu hồi phương thuốc? À, là nhà đó!" - Lâu Tứ nhớ ra.
Kỷ Tuân dừng bước, nhìn Lâu Tứ: "Vì sao lại thu hồi phương thuốc?"
Lâu Tứ cười nịnh nọt: "Kỷ đại nhân có điều chưa rõ, Nhân Tâm y quán vốn là một hiệu thuốc tử tế, ai ngờ sau khi lão chưởng quầy qua đời, y quán được giao cho đứa con trai út vô dụng trong nhà. Tiểu tử đó là kẻ ăn chơi, suốt ngày cưỡi ngựa dạo phố, chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, làm sao hiểu được đạo dược lý. Mấy ngày trước còn tùy tiện nghiên cứu một phương trà thuốc bán trong kinh thành. Bản quan là quan giám định dược liệu của Thục Dược Sở, làm sao có thể để bọn họ đem tính mạng dân chúng ra đùa giỡn? Đương nhiên phải ngăn cản."
Kỷ Tuân hỏi: "Thành phẩm có vấn đề gì sao?"
Lâu Tứ nghẹn một chút, rồi đáp: "Đương nhiên! Bản quan đã đem trà thuốc của nhà họ về giám định, dược tính hỗn loạn, dùng nguyên liệu không đồng nhất, thực sự không thích hợp cho người bệnh uống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-51-phan-2.html.]
Kỷ Tuân gật gật đầu.
Lâu Tứ thầm thở phào, nghiêm giọng nói với Tiểu dược viên: "Bản quan đã kiểm tra rõ trà thuốc không đạt, đã xử lý công bằng, bảo họ về đi, đừng đến cầu xin nữa!"
"Nhưng mà... nhưng mà... " - tiểu dược viên có vẻ khó xử.
"Nhưng mà gì?"
"Nhưng mà, bên cạnh cô nương đó còn có người của Thái Phủ Tự Khanh Đổng gia."
"Đổng gia?"
Lâu Tứ nghẹn họng.
Thục Dược Cục thuộc quyền Thái Phủ Tự Khanh, từ bao giờ Nhân Tâm y quán lại có quan hệ với Đổng gia? Lâu Tứ lén nhìn Kỷ Tuân đang im lặng, trong lòng rối như tơ vò.
Kỷ Tuân là ngự y của Hàn Lâm Y Quán, được hoàng thượng sủng ái, tính tình thanh cao thoát tục, chưa nghe nói dễ bị mua chuộc. So ra, Thục Dược Sở thường xuyên phải đối phó với Thái Phủ Tự Khanh, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, sau này còn nhiều ngày phải qua lại, không thể đắc tội với Đổng gia.
Chỉ là Kỷ Tuân đang ở đây...
Lâu Tứ nhìn về phía Kỷ Tuân, giả vờ quát tiểu dược viên: "Kỷ đại nhân hiện đang ở đây, có chuyện gì để sau..."
Ý của hắn là ám chỉ Kỷ Tuân nên đi, không ngờ người đàn ông này nghe xong, liếc nhìn hắn, nhẹ nhàng nói: "Không sao, ta sẽ đứng sau bình phong, Lâu đại nhân cứ tự nhiên nói chuyện với họ." Nói xong, hắn đi thẳng vào phía sau bình phong trong Y quán, ẩn mình trong đó.
Lâu Tứ sửng sốt một chút, rồi thầm nghiến răng, rõ ràng là đến để giám sát mình.
Chỉ là hắn cũng sợ trì hoãn quá lâu, người Đổng gia tức giận, lại nghĩ tuy có Đổng gia bảo đảm, một Nhân Tâm y quán chắc cũng không dám quá kiêu ngạo, bèn nói với Tiểu dược viên: "Đã vậy, để họ vào đi."
Tiểu dược viên vội vã đi ra, không lâu sau lại dẫn vài người vào.
Hai người đàn ông đó Lâu Tứ đều quen biết, một người là đứa con cưng của Đỗ lao gia, tên phá gia Chỉ Tử nổi tiếng Đỗ Trường Khanh. Người đàn ông kia thân hình cao lớn, ăn mặc như thị vệ, là Thắng Quyền, hộ vệ bên cạnh Đổng phu nhân.
Còn đứng giữa hai người họ là một cô nương xa lạ.
cô nương này có khuôn mặt xinh đẹp, một thân váy vải trắng, đứng ở đây như một bức họa tiên nữ. Lâu Tứ mơ hồ nghe nói đại phu tọa quán của Nhân Tâm y quán là một nữ tử, trong lòng không khỏi sinh nghi, chẳng lẽ đây chính là vị nữ đại phu đó? Nhưng nàng trông quá trẻ, cũng xinh đẹp đến bất ngờ.
Chưa đợi hắn lên tiếng, nữ tử đó đã mở lời trước, nàng nói: "Ta là đại phu tọa quán của Nhân Tâm y quán, phương thuốc 'Xuân Thủy Sinh' chính là do ta nghĩ ra. Dám hỏi Lâu đại nhân, vì sao đột nhiên cấm Nhân Tâm y quán bán trà thuốc."
Lâu Tứ định thần lại, vốn định nể mặt Đổng gia mà an ủi vài câu, chợt nhớ ra sau bình phong còn có Kỷ Tuân, đương nhiên không thể gánh hết trách nhiệm lên mình, bèn ho một tiếng, nghiêm giọng nói: "Đương nhiên là vì trà thuốc của Nhân Tâm y quán không hợp dược lý."
"Nói láo!" - Đỗ Trường Khanh không nhịn được mắng: "Rõ ràng trước đây khi ta đưa phương thuốc đến, các ngươi đã thông qua, sao bây giờ lại bảo không được? Rõ ràng là ngươi nhận lợi ích của người khác, cố ý gây khó dễ cho chúng ta!"
Lâu Tứ cười lạnh: "Đỗ thiếu gia, không thể nói như vậy. Giám định phương thuốc vốn cần thời gian, bản quan cỉ là ăn ngay nói thật."
Lục Đồng nghe vậy, gật gật đầu, bình tĩnh mở lời: "Đã là Lâu đại nhân miệng nói Xuân Thủy Sinh không hợp dược lý, dám hỏi đại nhân, chỗ nào không hợp dược lý? Là vị thuốc nào không hợp? Là dược tính xung đột, hay là liều lượng quá mạnh? Hay là dược liệu có độc nhẹ, y kinh dược lý quyển nào điều nào?"
"Dân nữ ngu dốt,…" nàng chậm rãi nói: "Xin đại nhân chỉ giáo."