Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 206: Lan Dạ đấu xảo 2

Cập nhật lúc: 2025-01-27 23:51:08
Lượt xem: 8

“Là Ngân Mộng Chu…” Nàng cúi mắt nhìn vật trong hộp, giọng có chút kỳ lạ.

Cô gái gần nhất rụt rè hỏi: “Ngân Mộng Chu là gì vậy…”

Lục Đồng nhìn nàng ấy.

“Là một loại nhện.”

Nàng đứng thẳng, giọng điềm đạm giải thích: “Loại nhện này có độc nhẹ, tuy không gây c.h.ế.t người nhưng tơ nhện chạm vào da người dễ gây dị ứng, đặc biệt là trên mặt. Nếu vô tình quệt lên, sẽ bị phát ban đỏ, phải bảy tám ngày mới lặn.”

Nghe xong, các cô gái xung quanh liền sờ mặt mình, rồi vô thức lùi xa khỏi giỏ gỗ.

Lục Đồng đóng nắp hộp lại.

“Có lẽ người bắt nhện trước đó không để ý, để lẫn nhện Ngân Mộng vào với nhện thường. Nhưng vì những hộp này lẫn lộn, nên trước khi mở, không ai biết trong hộp nào có nhện Ngân Mộng.”

Các cô gái càng lùi xa giỏ gỗ.

Dị ứng tuy không nguy hiểm, nhưng sẽ hiện rõ trên mặt. Ai lại muốn tự nhiên mọc đầy ban đỏ chứ? Con gái trẻ ai cũng yêu cái đẹp, chẳng ai muốn một trò chơi lại thành bói ra gương mặt đầy mụn cả.

“Ngươi nói thật chứ?” Có người không tin. “Thật sự là nhện độc sao?”

Lục Đồng gật đầu, ánh mắt nghiêm túc: “Đúng vậy, ta làm việc ở Hàn Lâm Y Quan Viện.”

Làm ở Hàn Lâm Y Quan Viện, tức là người này là Y Quan đó!

Nhớ lại cậu thiếu niên ban nãy gọi nàng là “Lục y quan,” mọi người lập tức thay đổi thái độ, không còn nghi ngờ nữa. Họ cũng không dám chơi “Hỷ Chu Ứng Xảo” nữa, lần lượt tìm người phụ nữ đổi sang trò xỏ kim.

Chỉ trong chốc lát, trước đài chỉ còn lại Lục Đồng.

Nàng từ tốn bước đến trước người phụ nữ, đặt chiếc hộp gỗ lên bàn.

“Chơi xong rồi.”

Người phụ nữ: “…”

Chơi xong rồi, đúng là chơi xong rồi, vì mọi người đã bỏ đi hết, chỉ còn mình nàng. Chẳng cần biết nhện trong hộp có đan tơ dày hay thưa, vì có mỗi một người chơi, còn ai để tranh vị trí thứ nhất nữa?

Người phụ nữ cười gượng: “Ừ… cô nương thắng rồi.”

Lục Đồng ôm lấy “cốc bản” đặt trước đài làm giải thưởng.

“Cái này, ta mang đi được chứ?”

Người phụ nữ gật đầu, rồi kéo nàng lại, do dự hỏi: “Cô nương, trong hộp đó, thật sự là Ngân Mộng Chu sao?”

Lúc nãy mọi người gọi nàng là “y quan,” bà đã nghe thấy.

Lời quan y không thể không tin, nếu nhện có độc, phải nhanh chóng xử lý.

Lục Đồng nhìn giỏ gỗ trên đài một chút, mỉm cười: “Đèn tối, ta cũng không nhìn rõ lắm. Giống mà cũng không giống, có lẽ ta nhìn nhầm.”

Khi nàng quay lại bên cạnh Bùi Vân Thục, Đoàn Tiểu Yến và mấy người khác đều im lặng, ánh mắt nhìn nàng khó mà diễn tả.

Lục Đồng đưa cốc bản cho Bùi Vân Thục: “Cái này tặng cho Bảo Châu.”

Bùi Vân Thục nhìn cốc bản trong tay, rồi lại nhìn Lục Đồng, thần sắc rất phức tạp.

Đoàn Tiểu Yến là người đầu tiên lên tiếng: “Lục y quan, đây là lần đầu ta biết, trò chơi cũng có thể chơi thế này.”

Ai cũng nghĩ Lục Đồng chọn “Hỷ Chu Ứng Xảo,” lại mở nắp hộp dứt khoát như vậy, tưởng rằng nàng đã có sẵn kế hoạch. Không ngờ nàng hoàn toàn không định cược, mà trực tiếp làm cả đám tan rã.

“Giỏi thật!” Đoàn Tiểu Yến cảm thán, không rõ là khen hay chê: “Chỉ cần không ai tranh với ta, ta chính là nhất!”

Xung quanh im lặng.

Bùi Vân Ánh hơi nghiêng đầu, bờ vai khẽ rung.

Lục Đồng đành phải giải thích.

“Ta thực sự không giỏi kim chỉ, xỏ kim chưa chắc được nhất, đổi trò khác sẽ dễ thắng hơn.”

“Không cần khiêm tốn.” Bùi Vân Ánh nhướng mày. “Có trí thì thắng, không trí thì thua. Lục đại phu, vẫn luôn giỏi lấy trí thắng người.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-206-lan-da-dau-xao-2.html.]

“Trò chơi của quân tử, thắng bằng tài nghệ khiến người tâm phục. Trò chơi của tiểu nhân, thắng bằng mưu mẹo để đạt lợi.” Lục Đồng đáp thản nhiên: “Dù sao ta cũng được tính là một ‘tiểu nhân.’”

Giọng điệu của nàng rất nghiêm túc, Bùi Vân Ánh bật cười, cúi đầu nhìn nàng: “Lục đại phu lại đang giả vờ làm người xấu à?”

Lục Đồng sửa lại: “Không phải người xấu, là ‘tiểu nhân.’”

Hai người đấu khẩu, Bùi Vân Thục lắc đầu cười.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Cảm ơn muội, Lục cô nương,” Bùi Vân Thục nắm tay Lục Đồng, “tấm lòng của muội, ta nhận. Bảo Châu nhất định sẽ thích. Về nhà ta sẽ giữ thật kỹ. Đấu khéo nằm ở chữ ‘khéo,’ cách này của muội còn khéo léo hơn cả xỏ kim.” Nói đến đây, nàng lại không nhịn được mà bật cười.

Lục Đồng thường ngày trông có vẻ điềm tĩnh, nhưng dường như thiếu đi chút sinh động của cô gái trẻ. Vậy mà hôm nay, lại để Bùi Vân Thục thoáng thấy nét tinh nghịch ẩn sau vẻ lạnh lùng ấy.

Lục Đồng vẫn là một cô gái biết bày trò, tâm tư giảo hoạt.

Đang nói, Đoàn Tiểu Yến bên cạnhnđã lẩm bẩm: “Thật là náo nhiệt, ta cũng thấy hứng thú.”

Thiếu niên hào hứng, xoắn tay áo chuẩn bị xông vào: “Tôi cũng thử——”

“Ê ê——”

Người phụ nữ trước bàn vội vàng chặn Đoàn Tiểu Yến lại, liếc nhìn cậu từ trên xuống dưới: “Tiểu công tử, đây là nơi các cô gái cầu khéo tay, chưa từng thấy nam tử đến đây đâu.”

“Nam tử thì sao? Sao lại phân biệt đối xử thế?” Đoàn Tiểu Yến hùng hồn nói, “Con gái ta không tiện đi lại, ta thay nó đến không được à?”

Người phụ nữ gượng cười: “Trên đài toàn là cô nương, cậu là nam tử, chen vào thật không tiện. Nhưng nếu công tử thật sự muốn thử, thì xỏ kim hay hỷ chu đều không phù hợp, cúng trăng hay ném kim cũng chỉ dành cho nữ tử. Tuy nhiên, trò Lan Dạ Đấu Xảo thì có thể.”

Đoàn Tiểu Yến khiêm tốn hỏi: “Lan Dạ Đấu Xảo là gì?”

“Thấy lầu trên kia không?” Người phụ nữ chỉ tay lên lầu Thất tịch.

Trên lầu được trang trí đầy đèn lồng đủ màu sắc, từ đó vọng lại tiếng sáo du dương.

“Thanh niên nam nữ, tình nhân đều có thể lên đó chơi Lan Dạ Đấu Xảo.”

Người phụ nữ giải thích tỉ mỉ: “Trên lầu, người ta buộc dây lụa năm màu thành từng nút phức tạp, giấu các vật phẩm được chạm khắc từ củ sen hoặc quả ấu trong sảnh. Đến khi tắt đèn, người chơi sẽ tìm đồ vật. Ai tìm được thì sẽ nhận được phần thưởng.”

“Nhưng mà, trò này diễn ra trong bóng tối, dù trong lầu có người bảo vệ, cũng khó tránh khỏi kẻ lợi dụng cơ hội. Vì vậy, chỉ có những đôi vợ chồng trẻ hoặc tình nhân mới được vào. Hai người phối hợp, vừa tăng tình cảm, vừa học cách đồng lòng vượt qua khó khăn.”

Mấy bà thím dường như rất thích se duyên, hoặc thích nhìn cảnh đôi trẻ quấn quýt, vừa nói vừa bày tỏ vẻ ngưỡng mộ, rồi quay sang Đoàn Tiểu Yến.

“Nếu công tử muốn thử, chỉ cần tìm người trong lòng cùng vào là được. Hai người đi cùng thì không ai ngăn cản. Cậu vừa bảo có con gái, thế phu nhân hôm nay có ở đây không, là vị nào vậy?”

Đoàn Tiểu Yến: “……”

Bùi Vân Thục im lặng, Lục Đồng không biểu cảm, ngay cả Phương Tư cũng khẽ lùi lại với vẻ ghét bỏ.

Nhìn cảnh đó, người phụ nữ cũng hiểu ra, cười nói: “Tiểu công tử, vậy đành chờ năm sau vậy. Năm nào cũng có lễ Song Thất, rồi sẽ có dịp để công tử thử một lần.”

Đoàn Tiểu Yến buồn bã, nhưng vì không có ai đi cùng nên đành nhìn người phụ nữ quay đi.

Bất ngờ, Bùi Vân Thục liếc nhìn Bùi Vân Ánh rồi hỏi: “Chơi Lan Dạ Đấu Xảo hết bao nhiêu tiền?”

Nghe vậy, mọi người đều khựng lại, Tiêu Trục Phong ngạc nhiên nhìn nàng, ánh mắt đầy vẻ không thể tin nổi.

Người phụ nữ vội trả lời: “Lan Dạ Đấu Xảo là trò chơi đôi mà, tất nhiên không rẻ, một lần hai mươi đồng tiền.”

Bùi Vân Thục bảo Phương Tư đưa tiền.

Bùi Vân Ánh sửng sốt: “Tỷ tỷ?”

Lục Đồng cũng ngạc nhiên.

Trò chơi này nghe chẳng thú vị, chỉ là tìm đồ vật trong bóng tối, vậy mà sao Bùi Vân Thục lại hứng thú như vậy?

Ngay lúc đó, Bùi Vân Thục đưa tay, đẩy mạnh cả Bùi Vân Ánh và Lục Đồng về phía trước.

“Hai người đi chơi đi,” nàng đứng phía sau, mỉm cười nhìn họ, giọng nói nhẹ nhàng đến mức cố ý, “Hôm nay vốn là lễ của người trẻ tuổi, ta muốn vào nhưng không tiện, hai người thì phù hợp hơn.”

“A Ánh, Lục cô nương, hai người chơi xong nhớ kể lại cho ta nghe, coi như ta cũng được trải nghiệm.”

Lục Đồng: “Khoan đã…”

“Ta trả tiền rồi.”

Trong đám đông, Bùi Vân Thục nháy mắt với nàng: “Không rẻ đâu, đừng lãng phí nhé.”

Loading...