ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 143: Kim Hiển Vinh 1
Cập nhật lúc: 2025-01-27 22:11:05
Lượt xem: 11
Đêm khuya người vắng, nến bạc tỏa khói.
Trong phòng nghỉ, cửa sổ gỗ chưa đóng, gió thổi các tờ đơn thuốc trên bàn bay tung tóe khắp đất.
Lục Đồng cúi người nhặt những tờ giấy rơi dưới đất, Lâm Đan Thanh từ ngoài cửa bước vào.
Ban ngày Thôi Mân chỉ định Lục Đồng và Tào Hoè cùng đi khám bệnh cho Hộ Bộ Tả Tào Thị Lang Kim Hiển Vinh, Lâm Đan Thanh vẫn không chịu bỏ cuộc, Thôi Mân đã vào cung hầu trực, Lâm Đan Thanh chỉ còn cách đi tìm Y Chính Thường Tiến cầu xin.
Nàng dính lấy Thường Tín cả nửa ngày, vẫn không thể thay đổi kết quả - Thường Tiến cũng không thể quyết định.
Lâm Đan Thanh ngồi xuống bên cạnh Lục Đồng, giúp nàng thu dọn những tờ giấy rơi lung tung trên đất, thu dọn được một lúc, thở dài một tiếng: "Lục muội muội, sao muội lại nghĩ đến việc đi khám bệnh cho Kim Hiển Vinh?"
Lâm Đan Thanh nghĩ thế nào cũng không hiểu, ban ngày Lục Đồng rõ ràng đã có thể thoát khỏi công việc phiền phức này, Bùi Vân Ánh đã lên tiếng, Thôi Mân cũng gật đầu đồng ý, nhưng vào phút cuối Lục Đồng lại chủ động đề xuất đi khám bệnh.
Phải chăng là mình ngụ ý không đủ rõ ràng? Lục Đồng vẫn chưa biết gì về sự vô sỉ của Kim Hiển Vinh?
Nàng thở dài một tiếng, đôi mắt thường ngày long lanh, giờ đầy vẻ lo lắng: "Trước đây muội không ở trong cung, có lẽ chưa nghe qua chuyện của hắn. Kim Hiển Vinh là một lão dâm tặc, thấy cô gái đẹp là muốn trêu ghẹo, dính dáng đến hắn sẽ chẳng có chuyện tốt đẹp gì. Lần này muội đi khám bệnh cho hắn, dù không xảy ra chuyện gì, danh tiếng cũng sẽ bị tổn hại."
Lục Đồng xếp gọn những tờ giấy đã thu dọn, đặt lên bàn, lại lấy chặn giấy đá đè lên trên, tránh bị gió thổi bay mất, chỉ nói: "Thôi Viện sử cố ý làm vậy, ta có thể từ chối một lần, nhưng không thể từ chối lần thứ hai. Hơn nữa không phải Kim Hiển Vinh, thì cũng sẽ có người khác."
Lâm Đan Thanh dừng động tác.
Lời này quả không sai.
Hành động của Thôi Mân ban ngày, bề ngoài không có gì đáng chê trách, nhưng nghĩ kỹ lại, đột nhiên cảm thấy có ý đồ sâu xa. Vừa vào cung đã bị phân đến Nam Dược Phòng, vừa trở về đã dính đến lão dâm tặc... nói tất cả đều là ngẫu nhiên, có quỷ mới tin.
Chỉ là không có bằng chứng, suy đoán này nhìn qua lại thành ra lòng dạ tiểu nhân.
Lâm Đan Thanh suy nghĩ một lát, từ trong n.g.ự.c móc ra một gói giấy, đưa cho Lục Đồng: "Cái này cho muội."
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
"Đây là gì?"
"Thuốc mê."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-143-kim-hien-vinh-1.html.]
Lục Đồng kinh ngạc ngẩng đầu, suýt nữa tưởng mình nghe nhầm: "Cái gì?"
"Thuốc mê đó!" - Lâm Đan Thanh nói một cách thản nhiên: "Ngày mai muội đi khám bệnh cho Kim Hiển Vinh, nếu hắn dám động tay động chân với muội, muội cứ cho hắn một nắm. Thuốc mê này rất hiệu nghiệm, ngửi vào là chóng mặt... cầm theo phòng thân, dù thế nào cũng đừng để mình thiệt thòi."
Những lời này từ miệng một Y Quan nói ra không khỏi quá đáng, Lục Đồng nhìn gói thuốc trong lòng bàn tay mình, một lúc không nói nên lời.
"Muội không cần phải nương tay.". Lâm Đan Thanh thấy nàng không động đậy, ân cần dặn dò, "Ta nghe cha ta nói, trước đây Y Quan Viện có một nữ Y Quan cũng đi khám bệnh cho Kim Hiển Vinh, không biết thế nào mà bị tin đồn quấn thân. Sau đó nàng rời khỏi Y Quan Viện, qua nửa năm nữa, liền trở thành thiếp của Kim Hiển Vinh."
"Muội là người đứng đầu bảng vàng kỳ thi mùa xuân, nếu cuối cùng không làm nên danh tiếng ở Y Quan Viện, ngược lại bị Kim Hiển Vinh quấn lấy, chẳng phải là oan ức ngàn năm sao?"
Nói đến đây, trên mặt Lâm Đan Thanh lộ vẻ bực bội, "Hay là đi cầu xin Thôi Viện sử đi? Thực sự không được thì ta về cầu xin cha ta, để ông ấy nói giúp muội vài lời, sao Viện sử có thể để muội khám bệnh cho Kim Hiển Vinh chứ?"
Nói xong, Lâm Đan Thanh định bước đi, lại bị Lục Đồng kéo lại.
Lâm Đan Thanh quay đầu.
"Không cần phí tâm sức như vậy, lời đã nói ra, bát nước đã đổ không thể thu lại được. Hơn nữa, người bình thường như ta, muốn làm nên danh tiếng ở Y Quan Viện, sớm muộn cũng sẽ có một phen như thế này." - Lục Đồng buông tay ra.
Những y công bình dân không có thân phận địa vị, không giống như những học sinh từ Thái Y Cục, con đường họ đi luôn gập ghềnh hơn nhiều. Không cần nói đến ai khác, chỉ cần nhìn vào Hà Tú và Mai Nhị Nương ở Nam Dược Phòng là có thể hiểu rõ.
Lâm Đan Thanh thở dài, giọng nói có chút buồn bã: "Làm người bình thường thật khó."
Mỗi bước leo lên đều rất khó khăn.
Lục Đồng lẩm bẩm: "Đúng vậy, thật khó."
Chỉ riêng việc tiếp cận Thích Ngọc Đài đã phải tốn bao công sức, nhiều lần dậm chân tại chỗ…
Báo thù thật sự rất khó.
Tiếng tí tách vang lên, là tiếng mưa bên ngoài cửa sổ đập ướt cành cây rơi xuống phiến đá dưới mái hiên.
Lục Đồng quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trời mưa rồi.