Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

ĐĂNG HOA TIẾU - Nữ Tử Cô Độc Vào Kinh Trả Thù Cho Cả Gia Đình - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-04-04 18:43:01
Lượt xem: 447

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Đồng Ngân Tranh dìu một tiệm phấn son cách Bảo Hương Lâu xa.

Chủ tiệm là một phụ nữ đẫy đà, khi Lữ Đại Sơn xông , bà doạ, núp cửa tiệm chứng kiến bộ sự việc. Lúc thấy Lục Đồng đầy máu, nữ chưởng quầy cũng động lòng thương, gọi đun nước nóng, để hai họ rửa ráy trong phòng trong.

Ngân Tranh nhúng khăn nước, từ từ lau vết m.á.u mặt Lục Đồng, giọng đầy lo lắng: "Không vết d.a.o để sẹo ..."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Không ," - Lục Đồng an ủi nàng, "Vết thương sâu, về khách điếm bôi thuốc bột là ."

Ngân Tranh một lúc phẫn nộ lên tiếng: "Tên tội phạm đào tẩu ban đầu rõ ràng nhắm bên cạnh, nếu vì thị vệ nhà họ tay, cô nương đến nông nỗi , thật là ác độc!"

Nàng về vị tiểu thư phủ Thái sư.

Lục Đồng cụp mắt xuống.

Nghĩ Lữ Đại Sơn chạy đến đây, hẳn là vì thấy xe ngựa của phủ Thái sư nên mới tay bắt . Nếu hôm nay bắt tiểu thư Thái sư, khi còn thoát .

Đáng tiếc do trùng hợp ngẫu nhiên, bắt một kẻ đáng giá gì là nàng.

Ngân Tranh vắt khăn, hỏi Lục Đồng: " mà, cô nương đột nhiên động thủ ? Làm giật cả ." Nhắc đến cảnh , Ngân Tranh vẫn còn sợ hãi, "Cô nương vốn luôn bình tĩnh, hôm nay phần lỗ mãng, tên tội phạm tuy hung ác, nhưng quan sai đến cũng ít. Dù cô nương tay, họ cũng sẽ cứu cô nương thôi."

Lục Đồng mỉa mai trong lòng.

Lôi Nguyên sẽ cứu nàng ư?

Nàng rõ ràng thấy những tay cung thủ phía Lôi Nguyên giương cung căng dây, chẳng chút ý định quan tâm đến sống c.h.ế.t của nàng.

Hơn nữa qua những lời của vị bùi Điện soái , vẻ như Lôi Nguyên g.i.ế.c Lữ Đại Sơn để bịt đầu mối.

Nàng chỉ là mắt xích nhỏ nhất trong vụ án , c.h.ế.t cũng chẳng đáng kể gì.

Lục Đồng : "Vì tin họ."

Ngân Tranh sững : "Cô nương?"

"Họ quyết tâm bắt tên tội phạm, sợ họ vì bắt mà biến thành bia đỡ." - Lục Đồng giọng bình tĩnh, "Ta tiểu thư khuê các, chỉ là một bình thường. Trong mắt những quan quyền quý , còn bằng con kiến."

"Ta giao tính mạng tay họ, chỉ tin bản ."

Ngân Tranh ngẩn , một lúc gì.

Trong bầu khí im lặng, bỗng tiếng vang lên.

"Nghe , vẻ Lục đại phu oán hận với giới quyền quý Thịnh Kinh, chẳng lẽ từng hiềm khích?"

Lục Đồng chợt ngẩng đầu.

Trong tiệm phấn son thoang thoảng mùi hương ngọt ngào, phòng trong cửa sổ, chỉ thắp một ngọn đèn dầu mờ tối, bình phong lớn vẽ mấy cành phù dung mới nở, phấn son thắm lá, hương thơm mới thoảng. Trong ánh đèn chập chờn, từ bình phong, một bước .

Chàng trai trẻ mặc áo tiễn đỏ thắm rực rỡ, thắt lưng da đen bóng lạnh, càng nổi bật dáng cao ráo tuấn. Y còn gương mặt như ngọc, tướng mạo đều hạng nhất, ở đây, căn phòng tối tăm cũng sáng bừng vài phần.

Đồng tử Lục Đồng khẽ động.

Đây chính là "Bùi Điện soái" mà Lôi Nguyên .

Lúc hỗn loạn , nàng kịp kỹ mặt đối phương, giờ , rạng rỡ, y phục sang trọng. Nghĩ những lời qua tiếng của y với quan sai lúc nãy, đối phương cứ gọi y là "Điện soái", trai trông cũng chỉ mới ngoài hai mươi, tuổi còn trẻ giữ chức vụ cao, chắc hẳn xuất tầm thường.

Kẻ quyền quý thông minh tàn nhẫn, nàng nên tránh càng xa càng .

Lục Đồng đang nghĩ , thì thấy đối phương mỉm đặt một vật lên bàn nhỏ mặt nàng, từ tốn : "Lục đại phu, ngươi đánh rơi đồ."

Lục Đồng nhíu mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-13.html.]

Bông hoa nhung Thuý Tước bàn, ánh đèn, vết m.á.u màu lạnh, vô tình trông phần rợn .

Nàng định thần , lạnh nhạt lên tiếng: "Đa Bùi Đại nhân." Định giơ tay lấy bông hoa.

Bản dịch đăng kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.

Một bàn tay đè lên bông hoa.

Lục Đồng ngẩng lên.

Các khớp ngón tay của trai trẻ thon dài, đè lên bông hoa nhung xanh thẫm, tôn lên làn da trắng như ngọc.

Còn y khẽ gõ ngón tay lên bông hoa, như đang suy nghĩ, tuy đang , nhưng đôi mắt đen láy sâu thẳm, như thấu khác.

Bùi Vân Ánh : "Bùi mỗ còn một việc rõ, mong Lục đại phu giải đáp."

Lục Đồng lạnh lùng y.

Y : "Sao bông hoa của Lục đại phu ba cây kim bạc?"

Bông hoa thông thường chỉ một cây kim, nhưng trâm hoa của Lục Đồng đến ba cây.

Ngân Tranh bên cạnh, vẻ mặt căng thẳng.

Lục Đồng thản nhiên : "Tóc dày, một cây kim thường dễ tuột, nên dùng ba cây."

Bùi Vân Ánh khẽ nhướng mày, Lục Đồng vẫn điềm nhiên.

Ánh mắt y dừng một chút mái tóc như mây khói của Lục Đồng, nhanh chóng dời : "Ra là ."

Chưa đợi Lục Đồng gì, y thờ ơ lên tiếng: "Vậy tại Lục đại phu mài trâm hoa sắc nhọn đến thế?" y mà như nhắc nhở Lục Đồng, "Vết thương mặt Lữ Đại Sơn, trâm hoa thường thể gây ."

Lục Đồng thấy lòng chùng xuống, thật khó đối phó.

Hiện nay phụ nữ cài hoa, dù là hoa châu hoa nhung, để tránh gây thương tích, kim phía đều mài tròn. bông hoa Lam Tước mà Lục Đồng đeo, trâm hoa sắc nhọn, đừng là đ.â.m mạnh, chỉ cần quệt nhẹ, da cũng sẽ để vết xước mỏng.

Trâm hoa , là do nàng tự mài.

Trong tiệm tràn ngập hương thơm ngọt ngào của phấn son, tạo nên một lớp sắc hồng bao quanh, Lục Đồng theo tay y lên , thấy hoa văn bạc tinh xảo cổ tay áo, dừng giây lát, mới ngẩng đầu, bình tĩnh : "Đại nhân, theo , Thịnh Kinh luật nào quy định trâm hoa của phụ nữ sắc nhọn ?"

Giọng điệu nàng bình thản, nhưng trong ánh mắt ẩn chứa sự đối đầu nhân nhượng.

Trong mắt Bùi Vân Ánh lướt qua một tia ngạc nhiên, bỗng lên, gật đầu: "Cũng ."

Vẻ mặt y trở nên thoải mái, buông tay đang đè bông hoa , lây từ trong n.g.ự.c một bình sứ nhỏ bằng bàn tay đặt lên bàn: "Vết thương của Lục đại phu cần chăm sóc kỹ, để sẹo thì . Thuốc trị sẹo của Thiên Võ Hữu quân khá hiệu quả, Lục đại phu thể thử xem."

Lục Đồng động đậy, chỉ y : "Đa tạ."

Bên ngoài gọi y: "Đại nhân, của phủ Thái sư xin gặp."

Y đáp một tiếng, Lục Đồng một cái, mới xoay rời .

Cho đến khi bóng biến mất bình phong, Lục Đồng mới thở phào trong lòng.

Không tại , tuy đang , giọng điệu cũng thể gọi là ôn hoà, nhưng khiến nàng tự chủ cảm thấy nguy hiểm.

May mà chỉ là một cuộc gặp gỡ tình cờ trong cơn sóng gió, hai họ, chắc cũng cơ hội gặp .

Nàng đang nghĩ trong lòng, Ngân Tranh bên cạnh, thận trọng lên tiếng: "Cô nương, giờ chúng về nhé?"

"Thu dọn hành lý." - Lục Đồng thu hồi ánh mắt, "Đêm nay chúng rời khỏi Lai Nghi khách điếm."

Loading...