Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 119: Mã Câu 2

Cập nhật lúc: 2025-01-27 14:16:31
Lượt xem: 28

"Ngươi gặp được Miêu Lương Phương sao?"

Trong Điện Tiền Ti, Tiêu Trục Phong ngạc nhiên lên tiếng.

Bùi Vân Ánh đặt d.a.o bạc xuống: "Rất ngạc nhiên sao?"

"Ngạc nhiên chứ.". Tiêu Trục Phong nói: "Miêu Lương Phương năm đó rời khỏi Y Quan Viện, mười năm không thấy tung tích, bên ngoài đều đồn là c.h.ế.t rồi, không ngờ vẫn trốn ở phố Tây Thịnh Kinh."

"Điều ngươi nên ngạc nhiên là hắn chịu chỉ điểm cho Lục Đồng tham gia kỳ thi xuân của Thái y cục.' - Bùi Vân Ánh ngồi xuống bên cửa sổ.

"Cũng đúng.". Tiêu Trục Phong gật đầu, "Không phải ai cũng có thể khiến Miêu Lương Phương quay lại nghề cũ, vị Lục đại phu này không đơn giản."

Bùi Vân Ánh khẽ cười, không nói gì.

"Xem ra vị Lục đại phu đó là khắc tinh của ngươi rồi, những việc nàng ấy làm, những người nàng ấy thu nạp, đều sẽ cản trở ngươi.", Tiêu Trục Phong vẫn mang khuôn mặt gỗ, nhưng trong mắt ẩn hiện vài phần hả hê.

Bùi Vân Ánh thôi cười, trên mặt lộ vẻ không kiên nhẫn.

Trên bàn có một đĩa táo đông xanh mướt, Tiêu Trục Phong cầm một quả táo trong tay, "Đã vậy, vừa hay có chuyện muốn nói với ngươi."

"Nói đi."

"Phủ Thái sư gần đây có điểm không đúng."

Bùi Vân Ánh ngước mắt.

Sau vụ án gian lận thi cử, Phạm Chính Liêm đã tự vẫn trong ngục vì sợ tội, nhưng trước đó từng có tin đồn về việc ông ta cấu kết với phủ Thái sư. Dù tin đồn nhanh chóng bị dập tắt, không gây sóng gió gì trong triều, Bùi Vân Ánh vẫn cho người theo dõi động tĩnh của phủ Thái sư.

Nhà họ Kha, nhà họ Phạm, vụ án gian lận thi cử, phủ Thái sư... mỗi việc đều thấo thoáng bóng dáng của Lục Đồng một cách trùng hợp. Hắn có linh cảm mơ hồ rằng tất cả những gì Lục Đồng làm đều nhắm vào phủ Thái sư. Nhưng hắn không biết ai đứng sau lưng Lục Đồng và mục đích của người đó là gì. Thanh Phong đã điều tra lai lịch của Lục Đồng, nàng ấy như người từ nơi khác đột nhiên xuất hiện ở Thịnh Kinh, hàng ngày chỉ ngồi khám bệnh, không có quan hệ gì với người khác, giống như tất cả những lang y bình thường có lai lịch trong sạch khác, không tìm ra điểm đáng ngờ nào.

Vì vậy hắn đã cho người theo dõi phủ Thái sư, nhân quả tương hỗ, nếu không thể ra tay với Lục Đồng, thì có thể tìm manh mối từ phía phủ Thái sư.

Bùi Vân Ánh hỏi: "Có gì không ổn?"

Tiêu Trục Phong trầm ngâm một lúc: "Gần đây phủ Thái sư nhờ người dò hỏi về một phụ nữ bình thường."

"Ai vậy?"

"Phu nhân quá cố của Kha Thừa Hưng, Lục Nhu."

Nghe vậy, ánh mắt Bùi Vân Ánh khẽ động: "Phu nhân của Kha Thừa Hưng?"

Về vụ việc nhà họ Kha, sau sự việc ở chùa Vạn Ân, hắn đã cho người điều tra. Nhà họ Kha suy sụp đột ngột, nguyên nhân cuối cùng vẫn là do cái c.h.ế.t của Kha Thừa Hưng, nhà họ Kha không còn ai có thể chống đỡ.

Sau đó vào đêm Trung thu, Lục Đồng cứu mẹ con Bùi Vân Thục, để thực hiện lời hứa với nàng, Bùi Vân Ánh đồng ý không điều tra cái c.h.ế.t của Kha Thừa Hưng nữa, chuyện đến đây là kết thúc.

Vụ án gian lận thi cử, nhà họ Phạm sụp đổ, tin đồn về phủ Thái sư, và những việc sau đó, nhà họ Kha chỉ là một thương hộ nhỏ, vị phu nhân đã mất sớm của Kha Thừa Hưng lại càng giống như một hạt bụi vô tình rơi trên tấm thảm phức tạp, sau khi bị phủi đi thì không còn dấu vết.

Phu nhân của Kha Thừa Hưng đã mất từ lâu, nhưng mãi đến hôm nay, mọi người mới chú ý rằng tên thật của vị phu nhân đã mất sớm đó là Lục Nhu.

"Họ Lục?"

Tiêu Trục Phong lạnh lùng nói: "Người của phủ Thái sư âm thầm điều tra Lục Nhu, vì vậy ta đã đến Hoàng thành ty trước, họ có tin tức nhanh hơn chúng ta. Ngươi còn nhớ cặp anh em họ Lưu trong vụ án gian lận thi cử không?"

"Nhớ."

Cặp anh em họ Lưu có thân phận thấp kém, nhưng lại có thể xuất hiện trong danh sách gian lận thi cử, có quan hệ với Phạm Chính Liêm, quả thật không đơn giản.

"Cha của cặp anh em họ Lưu là Lưu Côn, vài năm trước từng làm người tố cáo trong một vụ án, người bị ông ta tố cáo là em trai của Lục Nhu, Lục Khiêm."

Bùi Vân Ánh đột ngột ngẩng đầu: "Cái gì?"

"Lục Khiêm sau đó bị xử tử, có lẽ chính vì chuyện này mà Lưu Côn mới có thể nắm được vào con thuyền của Thẩm hình Viện. Còn về phủ Thái sư, chắc cũng liên quan đến vụ án này, nếu không thì tin đồn không thể vô căn cứ được. Còn về nhà họ Kha... cũng từng gửi chén đĩa đến tiệc sinh nhật của lão phu nhân phủ Thái sư.". Tiêu Trục Phong điềm tĩnh nói, "Những gì ngươi bảo ta dò hỏi, hiện tại chỉ có thế."

Sắc mặt Bùi Vân Ánh hơi lạnh, một lúc không nói gì.

Phu nhân đầu của nhà họ Kha tên là Lục Nhu, Lục Nhu lấy chồng không lâu thì bị bệnh mất, sau đó nhà họ Kha suy sụp.

Người tố cáo Lưu Côn đưa Lục Khiêm vào ngục, sau đó Lưu Côn c.h.ế.t thảm ở chân núi Vọng Xuân.

Tường Đoạn quan Thẩm hìnhviện Phạm Chính Liêm kết tội và xử tử Lục Khiêm, sau đó Phạm Chính Liêm bị tống ngục, tự vẫn trong ngục.

Từng việc một, những người liên quan đều có kết cục thê thảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-119-ma-cau-2.html.]

Tiếp theo... phủ Thái sư.

Khó trách nàng ấy lại cải trang trà trộn vào Ngộ Tiên Lâu, đêm sinh nhật của Thích Ngọc Đài đó, ở tầng ba khách quý thưa thớt, ngay từ đầu hắn đã có nghi ngờ, nhưng lại không rõ nguyên nhân, bây giờ như vậy, một số sự thật đã sáng tỏ.

Ngay từ đầu, người mà Lục Đồng muốn đối phó chính là người nhà họ Thích.

Bùi Vân Ánh ngồi bên cửa sổ, ánh mắt phức tạp khó đoán.

Hắn đã nghĩ đến nhiều mục đích của Lục Đồng, nhưng không ngờ lại là báo thù.

Một sự báo thù vừa mạo hiểm điên cuồng, vừa tỉ mỉ kỹ lưỡng như vậy.

Tiêu Trục Phong nói: "Ngươi có phải đang nghi ngờ..."

"Nàng ấy họ Lục." - Bùi Vân Ánh ngắt lời bạn.

Lý do mà người của phủ Thái sư đến giờ vẫn chưa tìm ra manh mối, là vì trong vụ này, Lục Đồng luôn giữ thân phận người ngoài cuộc. Nàng ấy khéo léo để mình đứng ngoài, sắp xếp, an bài, dùng những trùng hợp tưởng chừng không liên quan để thúc đẩy kết quả cuối cùng.

Người nhà họ Thích không biết có một Lục Đồng tồn tại, tự nhiên không thể ra tay.

Còn Bùi Vân Ánh ngay từ đầu đã chú ý đến Lục Đồng, thậm chí còn sớm hơn cả khi kế hoạch báo thù của nàng ấy bắt đầu, vì vậy cùng một họ, rất dễ liên kết với nhau.

"Nàng ấy chỉ là một nữ lang y bình thường, một mình nàng ấy rất khó làm được như vậy.". Tiêu Trục Phong nhắc nhở, "Có lẽ đằng sau nàng ấy còn có người khác."

Một mình làm được đến mức này, ngay cả bọn họ cũng chưa chắc làm được, huống chi mục tiêu tiếp theo của nàng ấy là phủ Thái sư.

Một lang y nhỏ bé muốn đối phó với phủ Thái sư, giống như kẻ điên nói mộng, trừ phi Lục Đồng đã phát điên, nếu không đằng sau ắt phải có người chống đỡ.

Bùi Vân Ánh không nói gì, một lúc sau, anh hỏi: "Nhà họ Thích đang điều tra gì?"

"Đang điều tra thân thích trong gia tộc họ Lục. Lục Nhu là người huyện Thường Vũ, nhân đinh trong nhà đơn bạc, ngoài chị em Lục Nhu và Lục Khiêm, hiện không còn chị em nào khác."

"Hiện tại?"

"Người điều tra đã phát hiện từng có một con gái út, bảy tám năm trước không biết là c.h.ế.t hay đi lạc, không nghe nói tin tức gì."

Bùi Vân Ánh trầm ngâm một lúc, nói với người ngoài cửa: "Thanh Phong."

Thanh Phong bước vào: "Đại nhân."

Hắn nói: "Ngươi đích thân đi một chuyến đến huyện Thường Vũ, tin tức về nhà họ Lục, một điều cũng không được bỏ sót. Về người con gái út đã đi lạc của nhà họ Lục, diện mạo, thói quen trong quá khứ, nhất định phải hỏi cho rõ ràng."

"Vâng, đại nhân."

Thanh Phong lãnh mệnh rời đi, Tiêu Trục Phong nhìn Bùi Vân Ánh: "Ngươi đang nghi ngờ nàng ấy chính là con gái út đã đi lạc của nhà họ Lục sao?"

"Tại sao không thể?" - Bùi Vân Ánh hỏi lại.

"Một bé gái mất tích nhiều năm, có thể sống sót đã là không dễ. Hơn nữa, cho dù nàng ấy thật sự là con gái nhà họ Lục, rời nhà nhiều năm, một mình đến Thịnh Kinh g.i.ế.c người, người thường khó mà có tâm báo thù như vậy. Ta thấy, trừ phi có người muốn đối phó với phủ Thái sư, mượn nàng ấy làm con d.a.o trong tay."

Bùi Vân Ánh cười không đồng ý cũng không phản đối.

Người thường thì không thể, nhưng Lục Đồng rất có thể.

Mấy lần đấu với nàng, hắn cũng không chiếm được thế thượng phong. Tâm báo thù của vị Lục đại phu đó, không phải tầm thường.

"Nói đến tâm báo thù,…", Tiêu Trục Phong hỏi hắn: "Ngươi không định báo thù Miêu Lương Phương sao? Đó là con ngựa yêu quý nhất của ngươi còn gì."

Nghe vậy, nụ cười của chàng trai trẻ nhạt đi.

Hắn nghĩ đến con ngựa đỏ yêu quý đó, ngoại tổ phụ đã đích thân chọn trong đám ngựa hung dữ để tặng hắn, con ngựa đỏ nhỏ đẹp đẽ và kiêu ngạo, huynh đệ trong nhà còn đánh nhau vì tranh ngựa, nhưng chỉ một tháng, con ngựa đỏ đã ngã xuống trong đêm tối vì ăn nhầm cỏ độc.

Hắn không nhớ mình có khóc hay không, nhưng vẫn nhớ cảm giác ôm con ngựa, hơi ấm của con ngựa đỏ dần dần lạnh đi trong lòng bàn tay mình. Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời thuận buồm xuôi gió của mình, hắn cảm thấy bất lực, nào ngờ trong tương lai còn nhiều khoảnh khắc bất lực như vậy.

Hắn hạ mắt xuống, khẽ nói: "Ta đâu có nhàn tâm như vậy."

"Ồ," Tiêu Truy Phong nói, mặt không biểu cảm nhưng giọng điệu lại hơi châm chọc, "Thực sự là đã trưởng thành rồi nhỉ, lòng dạ cũng rộng hơn nhiều. Ta còn nghĩ ngươi sẽ trả thù, sẽ bỏ đá xuống giếng, hóa ra lại không hận thù."

Bùi Vân Ánh nhìn hắn.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Tiêu Truy Phong vẻ mặt nghiêm túc.

Một lát sau, người trẻ tuổi cười nhạo lạnh lùng, nói: "Không, ta vẫn rất thù dai."

Loading...