[Đam mỹ] Nhân Ngư Thuần Khiết Của Thượng Tướng - Chương 32: Cười hắn quá ngốc
Cập nhật lúc: 2024-07-06 19:30:43
Lượt xem: 13
Nhất Thiên liếc nhìn hắn.
- Nếu như ta không nói tóc ta liền chẳng còn cọng nào mất.
Lục Hoà cố gắng hoà giải.
- Tôi xin lỗi, ta ăn trước đi ha?
Cậu gật đầu, ăn là chân ái suy cho cùng chỉ vài cọng tóc thôi. Hắn định ẵm cậu như thường lệ thì lại bị cậu cản lại.
- Hôm nay gió quá nhiều, ta lên bờ sẽ mau chóng thành cá nướng gió mất.
Hắn phì cười, cái từ cá nướng gió này của cậu học từ ai ra thế này? Thật sự quá hài!
Cậu bị hắn cười mà đỏ mặt.
- Ngươi không được cười!
Hắn gắng bình tâm lại.
- Tôi sẽ không cười nữa, cậu muốn ăn ở đây tiếp hay vào phòng?
Cậu suy nghĩ chút rồi quyết định.
- Ăn ở phòng.
Hắn đáp ứng cậu bưng cả bàn đồ ăn vào lại phòng cho cậu. Ngay khi bàn vừa chạm đất cậu liền lấy đà phóng lên sàn.
- Ẵm ta!
Cậu vừa nói vừa đưa hai tay ra trước như động tác nũng nịu, tim hắn thoáng thịch lấy một cái. Hắn bước lại gần ẵm cậu cho ngồi lên ghế rồi cùng ăn.
Sau khi ăn xong Lục Hoà liền bắt Nhất Thiên bật quang não lên học chữ, cậu hậm hực học chữ trong sự bực tức.
Ta ghét học! Ta ghi hận ngươi, chữ cũng ngốc nghếch!
Lòng chửi thầm là thế nhưng cậu lại xem hoạt hình dạy chữ đến chăm chú, thậm chí tới đoạn hài cậu lại lén cười khì khì đến ửng đỏ cả khuôn mặt.
Lục Hoà trông thấy liền tò mò, người cá của hắn cảm thấy bản thân chưa đủ đỏ để chói c.h.ế.t người xung quanh hay sao? Có khi bé cá lại muốn chói c.h.ế.t người phát minh ra các con chữ tiếng tinh tế cũng không chừng!
Nhất Thiên hồn nhiên học chữ mà chẳng biết gì đến suy nghĩ tàn ác của hắn, cậu lắc đuôi sang trái rồi lại lắc sang bên phải nhiều lần.
Mãi đến khi cậu ngủ gà ngủ gật thì hắn mới để ý tới.
- Khi nào buồn ngủ hãy ngủ, cố gắng thức sẽ không tốt.
Cậu cố gắng tỉnh táo nhưng lại bất thành nên chỉ đành mở hé mắt nhìn hắn.
- Ngươi chưa ngủ, ta không ngủ được nhưng thế là thất trách với người nuôi dưỡng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dam-my-nhan-ngu-thuan-khiet-cua-thuong-tuong/chuong-32-cuoi-han-qua-ngoc.html.]
Hắn ngơ ngác, đó giờ hiếm lắm mới có người nuôi dưỡng thất trách với người cá, từ khi nào mọi chuyện lại trở nên ngược đời như vậy rồi? Hắn cần lời giải thích!
Hắn xoa đầu cậu.
- Tôi đang về phòng ngủ đây, cậu cũng mau ngủ đi.
Cậu gật đầu rồi liền nhắm mắt ngủ trong chớp mắt, hắn nhìn đến quen mà chẳng thèm bận tâm, người cá của hắn có bao giờ là chưa ngủ nhanh như thế?
Hắn chuyển đổi tài khoản Thượng tướng sang tài khoản phụ của bản thân, tài khoản đến cả những người trong quân khu còn chẳng biết gì về điều này.
Hắn đăng lên dòng trạng thái.
"Tôi hiện đang rất phức tạp, tôi ngồi gần sát thành hồ mở quang não lên để xử lý các văn kiện. Tôi cứ thế làm đến khuya muộn nhưng người cá ham ngủ của tôi vẫn nhìn tôi đến chăm chú, ánh mắt như muốn nói:
- Vì sao ngươi lại còn chưa ngủ? Ngươi không ngủ, ta cũng không thể ngủ bởi vì điều đó sẽ làm ta áy náy.
Liệu có phải người cá hiểu cho tình trạng của tôi không? Online chờ gấp câu trả lời!”
Ngay khi bài viết được đăng hàng loạt bình luận liền cười hắn quá ngốc.
- Bình Luận Dạo: Hahaha, tôi dám cá rằng cậu làm việc dẫn đến ảo giác rồi!
- Ngày Ngày Ngắm Nhìn Bé Con: Cùng ý kiến với lầu trên, có lẽ người cá của cậu chẳng qua sợ cậu tấn công bản thân mà thôi!
Lục Hoà mau chóng đáp lại bình luận.
- Yêu Màu Đỏ: Em ấy rất tin tưởng tôi, thậm chí còn cho xoa đầu nên điều cậu nói là không thể!
hongduala9
Bình luận lại được thêm tràng cười đau cả bụng.
- Mây Mây Yêu Đời: Hahahaha, có phải cậu nằm mơ bản thân có người cá luôn hay không? Điều cậu nói thật quá hão huyền!
Hắn đọc được mà bực tức.
Các người mà biết người cá của tôi nói được tiếng tinh tế thì còn dám cười như vậy không! Tôi không chấp mấy đứa con nít các người!
Bỗng có một cuộc gọi tới, hắn gắng bình tĩnh lại mà bật máy.
- Cậu gọi tôi giờ tối thế này làm gì?
A Diệp đáp lại.
- Tôi muốn hỏi cậu có thể nhờ Tiểu Thiên dạy chữ cho Tiểu Từ hay khô..
Lời chưa kịp dứt đã bị hắn tắt máy, hắn hậm hực nhảy lên giường, còn lâu hắn mới để Tiểu Thiên đáng yêu của hắn chịu khó dạy cho người cá của A Diệp!
Hắn đi vào giấc ngủ với tâm trạng chẳng mấy vui vẻ.
Nhất Thiên bên này lại hoàn toàn đối lập với hắn, cậu không những ngủ rất ngon mà còn mơ bản thân được ăn cả một núi cá.
Ta rất muốn sống trong mơ, nếu ta dám tự mình tỉnh giấc hay Lục Hoà gọi ta dậy thì sẽ phải chịu hậu quả!