ĐÁM CON CHÁU PHÁ GIA CHI TỬ, TA TRỞ LẠI TIÊU SẠCH GIA SẢN - 8

Cập nhật lúc: 2025-11-23 15:33:42
Lượt xem: 237

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Nếu trách, thì chỉ trách cha bản lĩnh!"

 

"Tổ mẫu còn cho tiền tiêu, gì?"

 

Hàn Khả Tâm tức đến mức một Phật đời, hai Phật thăng thiên, túm lỗ tai con mắng xối xả, con đ.á.n.h như ch.ó với mèo.

 

Trong phủ mỗi ngày đều như vở tuồng náo nhiệt, xuống sân khấu bên đến lượt bên lên đài, ngày một kịch tính.

 

Hàn Khả Tâm thất vọng với hai đứa con trai, liền dồn hy vọng con gái:

 

"Vị Vũ, Tam hoàng t.ử liên lạc với con ?"

 

Thẩm Vị Vũ òa :

 

"Mẹ ơi, đến bạc con cũng xin , Tam hoàng t.ử nửa tháng nay gặp con !"

 

"Không bạc, giúp việc? Sau hai con còn mong gì tiền đồ? Tổ mẫu ngày nào cũng quý nhất, đối xử hào phóng với hai . Chẳng xa, của đại ca còn mặc Nguyệt Hoa cẩm, mà một xu bà cũng cho con, cái bà già c.h.ế.t tiệt!"

 

"Mẹ nghĩ con gì chọc giận bà ? Con nịnh bà thêm nữa, xin chút bạc xem."

 

"Giờ con mới mở mắt, một tay là mười vạn, năm vạn, chắc bà chôn cả núi vàng núi bạc!"

 

Mẹ con bàn bạc xong, Thẩm Vị Vũ đến lấy lòng , nhưng mặc nàng thế nào, vẫn nhả một đồng.

 

Hai đứa cháu trai , tuy việc cho Tam hoàng t.ử nhưng loạn đến trời long đất lở, khiến sớm chán ngấy, chỉ giao cho vài chuyện lặt vặt.

 

Còn Thẩm Vị Vũ thì khác, mỗi đồng bạc đưa nàng đều là tội chứng rành rành của phủ hầu chúng về .

 

Không moi bạc từ , Hàn Khả Tâm sang ép hai đứa con, con ba một trận long trời lở đất.

 

Hai đứa cháu ép quá, moi chút bạc lẻ đưa cho Thẩm Vị Vũ, tạm thời cho qua.

 

Dưới sự “điều hành” của , phủ hầu tuy phung phí nhưng vẫn trong giới hạn, “rỉ rả mà tốn”.

 

Giờ dẫn đầu, chi tiêu hết mức. Hai đứa cháu mỗi bốn phòng tiểu , bản thì nuôi hai nam sủng.

 

Phung phí vô độ, sống trong rượu chè xa hoa, bạc như nước chảy ngoài.

 

Thẩm Trạch Văn mở một sòng bạc, ngày ngày đó sát phạt, khởi nghiệp bao lâu thua sạch bạc.

 

Không , cho tiền tiếp.

 

Cả nhà dốc lực, chẳng đến hai năm tiêu sạch hết bộ hồi môn của .

 

Hết tiền, Tam hoàng t.ử trở mặt như lật bánh, đá thẳng Thẩm Vị Vũ ngoài.

 

Thẩm Vị Vũ lóc om sòm, Tam hoàng t.ử tàn nhẫn hạ lệnh buộc tội Thẩm Đào, lấy cớ xử sai mà cách chức, niêm phong cả phủ.

 

Nghe tin niêm phong nhà, sáng mắt lên.

 

Ồ? Giờ mà niêm phong, về khỏi lo c.h.é.m đầu nhé!

 

Đến khi luận tội, còn thể từng Tam hoàng t.ử chèn ép, chẳng đồng lõa gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dam-con-chau-pha-gia-chi-tu-ta-tro-lai-tieu-sach-gia-san/8.html.]

Ta vô cùng hớn hở, trả giấy bán cho Dung Quang và Dung Ngọc, thu dọn đồ đạc, ghế thái sư, lặng lẽ đợi thánh chỉ tới.

 

Chỉ huy sứ Cẩm y vệ, Giang Hoài, với vẻ khó hiểu:

 

"Lão thái quân, cha bà là Bình Nam hầu lừng danh một thời, xưng là nửa thành Giang Nam. Vài trăm vạn lượng bạc, giờ chỉ còn ba ngàn lượng?"

 

"Chuyện … ai cũng khó tin chứ?"

 

"Người , lục cho ! Ba tấc đất cũng đào lên, tìm cho bằng !"

 

Cẩm y vệ như lang sói xông , lục tung trong ngoài ba :

 

"Bẩm đại nhân, thật sự còn gì!"

 

"Nhiêu đó bạc, ăn uống mấy đời cũng hết, cả nhà đúng là lũ phá gia chi tử!"

 

Trời xám xịt đổ mưa, mấy đứa cháu bệt đất, miệng lẩm bẩm:

 

"Hết … hết thật … tiêu … tiêu sạch …"

 

Trang sức, phụ kiện gỡ sạch, áo khoác cũng lột, cả nhà chỉ còn đồ lót, đuổi khỏi phủ hầu.

 

Cánh cổng đỏ son niêm phong, Thẩm Đào ôm mặt gào .

 

Xung quanh dân chúng vây đầy, chỉ trỏ xì xào:

 

"Nhìn kìa, phủ họ Thẩm niêm ! Cả phủ to như thế, chỉ tra ba ngàn lượng, buồn c.h.ế.t !"

 

"Ha ha ha, chắc đây là trò lớn nhất kinh thành! Bà lão nuôi nam sủng, cháu thì nuôi , cả nhà đúng là phá của!"

 

Cả nhà bịt mặt lủi thủi bước đường lớn.

 

Nha Đỗ Quyên, khi phủ, tổ phụ nàng để một căn nhà, giờ chúng về quê nàng nương nhờ.

 

Mưa thu rơi tí tách mặt đá xanh, nối tiếp dứt, kéo theo nỗi sầu vô biên.

 

Mọi đều đang , chỉ .

 

Cây cong thì thể nắn thẳng, chỉ thể đập nát, đốt trụi.

 

Gãy nó, thiêu nó, nhờ mưa xuân tưới xuống, may , khô mộc sinh hoa, nở trong bùn đất.

 

Chúng dọn căn nhà nhỏ tồi tàn, Hàn Khả Tâm bẹp giường, úp mặt rấm rứt:

 

"Đỗ Quyên, rót chén cho ."

 

"Đỗ Quyên còn là nha của bà nữa, trả giấy bán . Các tay chân đầy đủ, gì thì tự ."

 

Ta trừng mắt hai đứa cháu:

 

"Còn các ngươi, miệng lời , hứa hẹn kinh doanh kiếm tiền, moi sạch mấy trăm vạn lượng của ."

 

"Bây giờ đừng giả c.h.ế.t, ngoài mà kiếm tiền về cho ! Không cần dùng cách gì, nhưng thể để c.h.ế.t đói!"

 

Ta tuôn một tràng c.h.ử.i bới, xối xả mắng từ xuống , nổi giận đùng đùng đóng cửa bỏ .

 

Loading...