Đại vương bách hóa xuyên không trở thành mẹ kế ác độc không được chào đón - Chương 302
Cập nhật lúc: 2024-09-17 01:19:49
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 302: Có Tật Giật Mình, Muốn Giết Người Diệt Khẩu.
Cùng với những gì Liễu Phán Nhi và những gì những uống rượu trong quán rượu , Tam quả phụ mơ hồ đoán phận của lão già, hẳn là từng công việc cùng với ông cụ Chu.
Bây giờ lão già đó bắt, nếu khai ông cụ Chu thì bây giờ?
Tam quả phụ hài lòng với cuộc sống hiện tại, nhưng khi suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng bà cũng giả vờ như gì. Nhỡ ông cụ Chu thấy bà hoảng loạn, cho dù g.i.ế.c bịt miệng, cũng sẽ lôi bà .
Đó là trọng tội c.h.é.m đầu, Tam quả phụ nhúng tay .
Ông cụ Chu lấy hai tay xoa xoa mặt, đó quán rượu.
Tam quả phụ mỉm chào hỏi như chuyện gì xảy : "Phu quân, mới đậu thì là, ăn thử ? Ta bày cho ăn."
Thấy Tam quả phụ thấy bất kì điều gì, ông cụ Chu lập tức nuốt xuống lời nhờ bà hỗ trợ. Càng ít về điêu thì càng . Càng nhiều càng rắc rối.
Tam goá phụ tuy khôn khéo, nhưng bà cũng là một phụ nữ và thể giúp qì.
Bà hít sâu vài , khi xuống, bà cảm thấy buồn ngủ nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Nhìn bóng lưng ông cụ Chu rời , Tam quả phụ cúi đầu, trâm tư.
Tam quả phụ nhẹ nhàng xuống bên cạnh ông cụ Chu.
Sau hơn nửa canh giờ, mấy uống rượu khoác vai vê. Tam quả phụ đóng cửa quán rượu, thu dọn xong trở vê phòng nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, dù thông minh nhưng bà vẫn là một phụ nữ quê mùa, ít hiểu nên chỉ thể tiếp tục chờ đợi.
Tam quả phụ lẩm bẩm một : "Mệt quát"
"Không ăn, chút say, trở về phòng nghỉ ngơi . Mấy uống xong, nàng dọn dẹp một chút." Ông cụ Chu lắc đầu, tâm tình tiếp tục uống rượu?
Ông cụ Chu thắp một nén hương, nhỏ: "Ta ngủ , thắp một nén hương giúp ngủ ngon." Tam quả phụ mở mắt động tác của ông cụ Chu, trong lòng sửng sốt.
Nhìn bóng lưng ông cụ Chu .
Nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Tam quả phụ ở bên cạnh, ông cụ Chu vẫn còn lo lắng nên đến góc phòng thắp một nén hương.
Đường Vân Sơn liền nghiêm túc : "Phu nhân yên tâm, sẽ nghiêm túc xử lý"
Ông cụ Chu lấy một con d.a.o găm sắc bén, nín thở nhẹ nhàng rời .
Lúc Liễu Phán Nhi đưa Đường Vân Sơn đến trại tạm giam chuyên giam côn đồ và tội phạm, nhỏ giọng dặn dò Đường Vân Sơn "Đường đại ca, những kẻ buôn luôn phạm tội theo băng nhóm, lo lắng rằng chúng vẫn còn đồng phạm. Huynh nhớ canh chừng cẩn thận, lính gác cả ngoài sáng và lính gác trong tối, dù những nhiều thủ đoạn bừa bãi, cho nên chúng cẩn thận một chút."
Tam quả phụ dám cử động, thấy chỉ là thắp hương, ngoài ông cụ Chu cũng động tác khác. Lúc bà mới hít một khí hương, ngủ .
" , báo sắp xếp cho hai em Trân Thanh Sơn và Trân Thanh Tùng. Ta kiểm tra , Trân Thanh Tùng trúng nhiều mê dược, đoán sẽ tỉnh ngày mai, cần lo lắng. Nhân tiện, chuẩn một ít thức ăn cho Thanh Sơn." Trước khi rời , Liễu Phán Nhi thú nhận rằng mặc dù hai trai trẻ thông minh lắm, nhưng họ từ một nơi xa đến nhờ vả, trong lòng xúc động.
Đường Vân Sơn : 'Phu nhân yên tâm, lo liệu, nơi tới từng một, đều sẽ sắp xếp chu , yên tâm."
DTV
Trên xe ngựa, Lý Dung ôm Lý Nam đang mơ màng, ánh mắt sáng ngời: "Nương, chúng bắt đồng bọn buôn ?"
Báo Tử tiếp tục đánh xe đưa phu nhân trở vê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-vuong-bach-hoa-xuyen-khong-tro-thanh-me-ke-ac-doc-khong-duoc-chao-don/chuong-302.html.]
Liễu Phán Nhi gật đầu đồng ý: "Được, giao cho , lo lắng."
Liễu Phán Nhi lắc đầu: "Vẫn còn sớm, còn . Sau ngoài, chú ý an . Bây giờ những đang để mắt đến trấn Cát Tường, nghĩ cách để những nương tựa và cha con đến trấn Cát Tường bình an."
Lý Dung suy nghĩ một chút : "Mẫu , chúng ba cửa thành khác đều dán thông báo, hướng dẫn chỉ đường tới trấn Cát Tường. Sau đó bảo lính canh với những trực tiếp tới cổng phía Tây, nhờ những lính canh thuê một chiếc xe ngựa đáng tin cậy đưa tới trấn Cát Tường."
Liễu Phán Nhi suy nghĩ một lúc, đó gật đầu, khẽ khen ngợi: "Đây là một cách , tốn chút bạc là thể . Người như lão già đó, đều chọn lựa từ nơi khác để xuống tay. Tìm xa phu và xe ngựa quen liên an hơn nhiều. Ngày mai sẽ theo, chúng cùng đưa lão già xảo trá đến phủ huyện, giải thích rõ ràng sự tình cho Lưu đại nhân, để Lưu đại nhân điều tra, thể quá chức phận."
Khi họ về đến nhà, Liễu Phán Nhi bế Lý Nam ngủ say nhà.
Báo Tử và Lý Dung đang lấy đồ đạc khỏi xe ngựa và phân loại chúng.
Thấy thứ chật cứng, Liễu Phán Nhi với Báo Tử: "Báo Tử, ngươi vất vả cả ngày , vê nghỉ ngơi sớm ."
"Vâng, phu nhân." Báo Tử đồng ý, lúc mới rời .
Lưu thị đợi Liễu Phán Nhi đưa Lý Nam , hai cùng ngoài, mới hỏi: "Hôm nay về muộn như ? Có chuyện gì ?"
Lý Đại Bảo mẫu , tâm tình kích động, sớm sẽ gặp chuyện kích thích như , nên cùng mẫu tới huyện thành.
Nàng chỉ về trải nghiệm tại hiện trường mà còn kể cả trải nghiệm gặp kẻ buôn đường .
Lưu thị cũng gật đầu: "Không bằng phái xem danh sách một , so sánh hai bên sẽ an tâm hơn.”
Nghe , Liễu Phán Nhi sửng sốt: " , nếu thật sự bắt cóc, nên giải thích thế nào với nhà của họ? Xem , ngày mai nhất định thẩm vấn nghiêm ngặt lão già kial"
Lưu thị như thế, mặt lộ vẻ lo lắng: "Lần may mà chúng phát hiện, nhưng chúng cũng những đang tìm đến nương tựa chúng liệu ai đang bắt cóc ?"
Liễu Phán Nhi cảm thấy những gì Lưu thị lý: "Tỷ đúng, sẽ cử qua để điều tra ."
Liễu Phán Nhi mỉm : "Việc tìm chưởng quây và mua cửa hàng ngày hôm nay diễn suôn sẻ. Chưởng quầy của cửa hàng vải của chúng là cháu trai của Lý chưởng quầy. Hắn từng việc trong cửa hàng vải của nhà họ Vương, kinh nghiệm mà cũng là một . Vừa lúc thích hợp với cửa hàng, xem một chút quyết định ngay. Sau đó khế ước, chậm một chút, về đến nhà cũng tối...
Trong phòng tạm giam ở trấn Cát Tường, Đường Vân Sơn đưa một vài đến canh giữ ở đây, đồng thời bố trí hai khác cây và nóc nhà, bí mật theo dõi.
Sau khi Liễu Phán Nhi tắm rửa, mặc dù thể mệt mỏi, nhưng nàng thể ngủ .
Nàng luôn bồn chồn, tới tận khuya mới ngủ.
Ăn xong cơm cũng khuya lắm .
Qua cửa sổ của trại tạm giam, ông thấy lính canh đang say khướt bàn.
Sau khi ông cụ Chu khỏi nhà, tay ông cầm một con d.a.o găm sắc bén, còn gói một túi nhỏ, trong đó mê hương và môi lửa.
Ông xông luôn, mà cẩn thận quan sát xung quanh.
Nhìn vẻ bất cẩn nhưng thật vô cùng cảnh giác.
Ông định thì thấy nhảy từ cây và mái nhà xuống chặn đường ông .
"Ngươi là ai?" Tôn Văn Liêm lạnh giọng hỏi, xông lên bắt lấy ông cụ Chu.
Ông cụ Chu che mặt, hơn nữa đêm nay ánh trăng, căn bản rõ.