Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 991: Trả ân sinh dưỡng, chấm dứt nhân quả

Cập nhật lúc: 2025-11-30 03:47:01
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ Tạ thị hồn thì bóng dáng Tần Lưu Tây biến mất tăm. Bà sang hỏi con gái thứ với vẻ hoảng hốt:

“Nó thế là ý gì? Cái gì gọi là tỷ tỷ con chọn sai?”

Tạ thị trong lòng bất an.

Người thường bảo trẻ con lớn lên sẽ hiểu chuyện, nhưng bà thấy Tần Lưu Tây càng lớn càng khó đối phó thế ? Mấy năm , tuy nàng niềm nở gì nhưng cũng đến mức mặt lạnh như băng, coi nhà như dưng nước lã thế .

Bây giờ nàng, bà cảm thấy lạnh thấu xương, còn lạnh hơn cả những mũi kim băng đang rơi ngoài trời . Đôi mắt chứa chút tình cảm nào, họ như những xa lạ.

Tạ thị cảm giác như thứ gì đó vuột khỏi tầm tay, chuyện đang chệch hướng dự tính.

Tần Minh Hâm sụt sịt mũi, : “Có ý gì ư? Tỷ nhận chúng nữa.”

Tạ thị ngẩn . Không nhận họ, tức là đoạn tuyệt quan hệ ?

Vậy Minh Nguyệt ? Con rể sẽ đối xử với nó thế nào đây?

Mặt Tạ thị cắt còn giọt máu, trắng bệch như tuyết mặt đất.

Lúc , Tần Lưu Tây đang gặp Tần Nguyên Sơn tan triều trở về. Mấy năm qua , lưng ông cụ còng thêm mấy phần.

“Tây nha đầu, cuối cùng con cũng chịu về .” Tần Nguyên Sơn thấy nàng thì vui mừng khôn xiết, đôi mắt già nua cũng ánh lên vài phần rạng rỡ.

Tần Lưu Tây chắp tay hành lễ: “Lão gia tử.”

Cách xưng hô xa lạ khiến lòng Tần Nguyên Sơn chùng xuống, nhưng ông vẫn giữ vẻ mặt bình thản, : “Vào trong chuyện nhé?”

Hai ông cháu Tùng Sơn viện, uống xong xuôi. Tần Nguyên Sơn hỏi thăm nàng khi nào trở về, bày tỏ sự tiếc thương và an ủi về việc Xích Nguyên lão đạo qua đời. Sau đó, ông mới hỏi đến dự định tiếp theo của nàng.

Nào ngờ, Tần Lưu Tây mở miệng khiến ông kinh hãi đổ cả chén . Ông nàng trân trối, chòm râu bên mép run run, hỏi: “Con... con cái gì?”

“Xin hãy gạch tên con khỏi gia phả Tần gia.” Tần Lưu Tây bình thản : “Con xuất gia, cũng chính thức tiếp nhận chức vụ Quan chủ đạo quan. Từ nay về , con chỉ là Quan chủ Thanh Bình Quan, đạo hiệu Bất Cầu.”

Tần Nguyên Sơn : “Ta con là xuất gia. Con Thanh Bình Quan hơn mười năm nay, bao giờ những lời như . Tiếp nhận chức Quan chủ thì khỏi gia tộc?”

“Bởi vì con là nữ đạo sĩ (khôn đạo), con đường con khác với Tần gia. Từ khi con tiếp nhận trách nhiệm gánh vác Thanh Bình Quan, con còn là đại tiểu thư con nhà quan nữa, mà chỉ là chủ nhân một đạo quan, là đạo sĩ Huyền môn, là tu hành! Người tu hành tiện dây dưa quá nhiều với gia đình thế tục, sẽ lỡ đại đạo.”

Tay Tần Nguyên Sơn run rẩy, vì gió lạnh bên ngoài lời của nàng tổn thương.

Đứa nhỏ đoạn tuyệt quan hệ với Tần gia thật !

“Có ... chúng liên lụy đến con ?” Cổ họng ông nghẹn đắng, n.g.ự.c đau tức.

Tần Lưu Tây : “Câu Đại phu nhân cũng từng hỏi con. Con vẫn trả lời ngài y như : Tần gia đến mức thể liên lụy đến con.”

Tần gia gì mà liên lụy nàng?

Trừ hai năm lưu đày nàng trở về nhà cũ giúp đỡ an trí để cuộc sống bớt khổ cực , thì nàng gì cho họ?

Lót đường cho con cháu Tần gia, đó là do nàng đổi bằng những ân tình của . Kể cả việc giúp họ giải oan, nàng cũng chẳng tốn bao nhiêu công sức. Vậy thì gì đến liên lụy?

Khiến nàng lún sâu vũng bùn rút chân mới gọi là liên lụy. Đưa đủ loại yêu cầu kỳ quái bắt nàng thực hiện mới gọi là liên lụy. Dùng tình huyết thống để bắt chẹt, đạo đức b·ắt c·óc nàng, ngừng hút m.á.u nàng mới là liên lụy.

Tần gia thế ? Hay đúng hơn là, họ dám thế ?

Thư Sách

Không hề.

“Lão gia tử, khi con đủ mạnh mẽ, dù các liên lụy cũng . Kể cả Triệu Vương lưng Tần Minh Nguyệt cũng . Chỉ cần con , đừng hòng mượn thế lực của con!”

Tần Nguyên Sơn vẻ mặt tự tin và kiêu ngạo của nàng, dường như ánh hào quang tỏa khiến ông thể rời mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-991-tra-an-sinh-duong-cham-dut-nhan-qua.html.]

Tần Lưu Tây tiếp: “Triệu Vương nên chuyện lớn. Ngài kiềm chế Tần gia về phía là đúng. Nếu , Tần gia cũng sẽ kéo xuống vũng bùn cùng thôi.”

Tim Tần Nguyên Sơn nhảy dựng. Đây là nàng đang chỉ điểm cho ông ?

“Ngài tuổi tác cao, cứ yên ở vị trí thêm hai năm nữa lui về là . Tần Bá Hồng con đường quan lộ rộng, giữ cái đang , đừng mong leo cao hơn, mệnh đó . Cho nên ông cứ an phận thủ thường, chờ thế hệ Tần Minh Ngạn trưởng thành là . Trong thời gian , Tần gia hãy theo Lận tướng.”

“Lận tướng?”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Không sai. Bất kể tương lai Lận tướng quyết định thế nào, Tần gia cứ theo ông , bao gồm cả việc ủng hộ vị hoàng t.ử nào đó khởi sự. Chỉ cần Tần gia tự tìm đường c·hết, theo ông , đợi tân quân lên ngôi, Tần gia sẽ phú quý mấy chục năm lo.”

Nếu chuyện thuận lợi, Tề Khiên nể mặt nàng, kiểu gì cũng sẽ "qua cầu rút ván" với Tần gia nhỉ?

Tần Nguyên Sơn đến đây, tim đập thình thịch như nhảy khỏi lồng ngực.

Đây... đây là ý ngôi vị Thái t.ử sẽ biến động, và mà phe cánh Lận tướng ủng hộ sẽ đoạt đại vị ?

Và câu " phú quý mấy chục năm" của Tần Lưu Tây chính là đang chỉ điểm cho họ nên chọn phe nào để .

Đây là con đường hoa hồng nàng trải sẵn cho Tần gia!

Tần Nguyên Sơn hiểu điều , sống mũi cay cay, vành mắt đỏ hoe.

Tần gia thực sự nợ nàng quá nhiều.

“Tần Minh Nguyệt chọn sai đường, nó tự gánh chịu. Lúc cần thiết, ngài tàn nhẫn một chút. Đại phòng Đại phu nhân, nàng dâu trưởng ngài chọn khéo. Có bà tọa trấn, tương lai việc giáo d.ụ.c và hôn nhân của con cháu qua tay bà sẽ tệ . Bà thể Định Hải Thần Châm vững chắc cho hậu trạch Tần phủ. Tam phòng Tần Bá Khanh, cặp song sinh dạy dỗ , cùng em họ hàng hỗ trợ lẫn , sẽ giúp Tần gia tiến thêm một bước.” Tần Lưu Tây uống ngụm , tiếp: “Còn nhị phòng, ngài chỉ cần kiềm chế Tần Bá Quang và Tạ thị là , đừng để họ 'gậy thọc cứt' (kẻ phá đám). Nếu , một con sâu rầu nồi canh, hỏng hết đại sự.”

Tần Nguyên Sơn rùng .

“Con cũng còn lời nào khác, chỉ bấy nhiêu thôi. Từ nay về , con chắc sẽ Tần gia nữa. Con ngài gạch tên con khỏi gia phả là để Tần gia thể lấy danh nghĩa đại tiểu thư Tần gia ngoài kết giao lung tung. Có đôi khi kết giao nhân mạch hóa thành mầm tai họa. Con ở trong tộc, con nhận các , đối với Tần gia chỉ lợi chứ hại. Bởi vì Tần gia ở chốn phàm trần thế tục, chỉ cần chọn đúng phe mà , phú quý tày trời hơn nữa các cũng gánh nổi .”

Tần Nguyên Sơn chua xót khôn nguôi: “Nhất định như ? Có mẫu con ở đây, cũng ở đây, chúng ước thúc bọn họ ?”

Tần Lưu Tây nhạt: “Lão hổ cũng lúc ngủ gật. Chuyện Tần Minh Nguyệt chính là vết xe đổ đấy.”

“Vậy ít nhất cũng ở ăn Tết với chúng một ? Năm nay con tròn hai mươi tuổi (đào lý niên hoa) mà chúng cũng lễ cho con.” Tần Nguyên Sơn với giọng khô khốc.

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Lão gia tử, khi cần đoạn tuyệt mà đoạn tuyệt, ắt sẽ chịu loạn. Hiện giờ bên ngoài cũng đủ loạn , triều đình đen tối, chắc ngài cũng rõ. Các loại đảng phái tranh quyền đoạt lợi, dễ sa chân hố lửa.”

Tần Nguyên Sơn thở dài một thật dài: “Tần gia nợ con quá nhiều.”

Tần Lưu Tây ngoài cửa, nhẹ giọng : “Coi như con trả xong ơn sinh dưỡng , chấm dứt đoạn nhân quả .”

(Hết chương 991)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...