Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 990: Muốn mượn thế? Nằm mơ giữa ban ngày!
Cập nhật lúc: 2025-11-30 03:47:00
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm .
Sáng sớm tinh mơ, Vương thị Tạ thị chặn đường.
“Đại tẩu, Tây Nhi về ?” Tạ thị kích động hỏi.
Tối qua bà gọi chút đồ ăn khuya, vô tình nha Đại phu nhân dặn nhà bếp chuẩn một bát tổ yến đưa sang Tây Uyển, còn là quan yến hảo hạng.
Tây Uyển là nơi dành riêng cho Tần Lưu Tây. Ngoài một cô gái câm trông coi, chủ nhân thực sự mấy năm về. Giờ tự dưng đưa đồ ăn khuya sang đó, chỉ thể là Tần Lưu Tây trở về.
Bà cũng sai sang Tây Uyển ngóng. Tuy sân viện yên tĩnh, nhưng cô gái câm trông vẻ vui mừng.
Mọi dấu hiệu đều chỉ rằng, Tần Lưu Tây - mất tích mấy năm nay - cuối cùng xuất hiện.
Vương thị lạnh nhạt đáp: “Có , còn ?”
Tạ thị vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái: “Đứa nhỏ cuối cùng cũng chịu về . Để gọi Hâm Nhi qua chào hỏi đại tỷ nó một tiếng.”
Nói bà vội vã bỏ .
Không lâu , Thẩm ma ma bẩm báo: “Nhị thái thái sai đến Triệu Vương phủ báo tin cho Tần trắc phi ạ.”
Kể từ khi nhị phòng quyết tâm gả Tần Minh Nguyệt phủ Triệu Vương, Vương thị xin ý kiến lão thái gia, yêu cầu trong phủ gọi cô là Tần trắc phi, chứ Nhị tiểu thư Nhị cô nương nữa.
Danh xưng "Tần trắc phi" thì tôn kính, thể bịt miệng ngoài, nhưng thực chất mang hàm ý xa cách, khách sáo, kính mà .
Sau khi Tần Minh Nguyệt lấy chồng, Tần gia bao giờ chủ động đến thăm, cũng giống các gia đình bình thường mời con gái xuất giá về phủ chơi.
Theo lời Vương thị, trắc phi tuy là hoàng gia, phận tôn quý, nhưng chữ "trắc" (vợ lẽ) cũng đồng nghĩa với phận thất. Trên đầu cô còn Chính phi, mới là cô nãi nãi của nhà khác.
Muốn mời Tần trắc phi về phủ, Tần gia xin phép Triệu Vương phi . Được sự đồng ý của Vương phi và Vương gia, Tần trắc phi mới phép ngoài.
Vương thị đời nào chịu hạ vì Tần Minh Nguyệt?
Tạ thị thăm con, Vương thị liền lôi gia quy chuyện, còn đem Tần lão thái gia dọa. Nếu dám trái, bà sẽ đề nghị phân gia.
Đừng cái gì mà "cha còn thì phân gia". Tần lão thái thái qua đời, giờ chỉ còn lão thái gia. Ông gật đầu là thể chia tài sản. Một khi phân gia, lão thái gia chắc chắn sẽ theo đại phòng, nhị phòng còn cái gì?
Tần Minh Nguyệt trắc phi, tất cả đều là nhờ hào quang của Tần Lưu Tây. Triệu Vương lợi dụng các mối quan hệ trong tay vị tỷ tỷ tài giỏi .
Cho nên một hai năm nay, Vương thị chèn ép Tạ thị đến nghẹt thở mà bà cũng dám hó hé chuyện phân gia. Dù chức quan của chồng bà cũng chỉ là nhờ phúc ấm tổ tiên, tiếng mà miếng, bổng lộc chẳng đáng bao nhiêu.
Đặc biệt là khi Tần Minh Nguyệt mới gả , nhờ danh tiếng của Tần Lưu Tây cộng với nhan sắc tươi mới, Triệu Vương còn chút sủng ái. thời gian trôi qua, Tần Lưu Tây bặt vô âm tín, những mối quan hệ mà Triệu Vương mong đợi cũng thấy , sự sủng ái đó dần phai nhạt.
Nhất là gần một năm nay, Trương trắc phi nhập phủ cùng đợt mang thai, vương phủ liên tục nạp thêm mới, trong khi bụng Tần Minh Nguyệt vẫn im lìm, cuộc sống của cô ngày càng khó khăn.
Cũng thôi, coi trọng cô là vì mượn thế lực của Tần Lưu Tây. Giờ mượn thì ai còn tâm trí mà nâng niu chiều chuộng?
Tạ thị hưng phấn như cũng là vì nghĩ rằng cơ hội xoay chuyển tình thế cho Tần Minh Nguyệt tới.
bà nghĩ quá đơn giản . Bà rằng, Tần Lưu Tây trở về là để vạch rõ ranh giới với Tần gia.
Muốn mượn thế ư? Nằm mơ giữa ban ngày!
“Cứ để bà . Phải đụng đầu tường Nam mới mất những gì.” Vương thị dửng dưng .
Cũng nên để Triệu Vương rằng, những toan tính của dễ thực hiện như nghĩ !
Vương thị nâng chén lên che nụ mỉa mai nơi khóe miệng.
Quả nhiên Tạ thị đang nuôi hy vọng đó. Tần Lưu Tây về, phong quang của Minh Nguyệt thể lấy . Bà còn dặn dò Tần Minh Hâm kỹ lưỡng, nhất định tỏ cung kính với Tần Lưu Tây.
Tần Minh Hâm vẻ mặt nhàn nhạt, ậm ừ cho qua chuyện.
Thư Sách
Tại phủ Triệu Vương, nhận tin từ nhà đẻ, Tần Minh Nguyệt mừng rỡ khôn xiết, bật dậy gọi tìm gã sai vặt cận của Triệu Vương để truyền lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-990-muon-muon-the-nam-mo-giua-ban-ngay.html.]
“Mau, chọn cho bộ xiêm y trang sức nhất.” Tần Minh Nguyệt hớn hở sai bảo nha .
Tỷ về !
Tại Tây Uyển, Tần gia.
Tần Lưu Tây rút kim châm cho A Chu xong, dặn dò: “Uống vài thang t.h.u.ố.c theo đơn kê, giọng sẽ dần phục hồi.”
A Chu a lên một tiếng, âm thanh khàn khàn nhưng cũng đủ cô giật , theo bản năng sờ lên cổ họng, đôi mắt to đen láy Tần Lưu Tây đầy kinh ngạc.
“Bây giờ đừng vội chuyện.” Tần Lưu Tây mỉm .
Hốc mắt A Chu đỏ lên, cô quỳ sụp xuống dập đầu tạ ơn nàng.
Tần Lưu Tây kéo cô dậy, : “Không cần thế, chuyện khó khăn gì...” Nàng định đây chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nghĩ đối với một thì đây là ân huệ to lớn, bèn sửa lời: “Coi như là để báo đáp tình cảm cô dành cho cái tiểu viện .”
A Chu quệt nước mắt. Cô sẽ mãi mãi trông coi cái sân , trông coi vị đại tiểu thư .
Bên ngoài tiếng ồn ào. Tần Lưu Tây , nụ môi tắt ngấm.
A Chu nhanh nhẹn chạy cửa chặn . Đại phu nhân dặn, cho của nhị phòng tùy tiện nơi .
Tạ thị dẫn theo Tần Minh Hâm chặn ở cửa, sắc mặt khó coi nhưng vẫn cố nhịn, : “A Chu, tránh nào. Ta là nhị thẩm của đại tiểu thư nhà ngươi, mấy năm gặp nên qua đây thăm nó chút.”
A Chu dang rộng hai tay, kiên quyết cho .
Tần Lưu Tây bước . Mắt Tạ thị sáng lên: “Tây nha đầu.”
Tần Minh Hâm che ô giấy dầu, thấy Tần Lưu Tây ăn mặc phong phanh, áo choàng cũng . vóc dáng nàng cao lớn hơn, gương mặt cũng trưởng thành. Không thể gọi là diễm lệ, nhưng cực kỳ sức hút, khiến gặp một là khó quên.
Tần Lưu Tây bước tới gần, hai họ. Đôi mắt đen thẳm như đầm nước lạnh lẽo quét qua khiến cả hai hẹn mà cùng rùng , cái lạnh thấu xương xuyên qua cả lớp áo khoác dày cộm.
“Con bé , mấy năm gặp, nhận quen nữa ? Sao chẳng năng gì thế?” Tạ thị thấy nàng im lặng thì gượng gạo bắt chuyện.
“Ta gì để ôn chuyện cũ với các , cũng cần tỏ thiết.” Tần Lưu Tây sang Tần Minh Hâm: “Lớn , tính tình cũng thu liễm hơn nhiều. Hy vọng ngươi thực sự hiểu thế nào là thu liễm. Nhẫn một lúc sóng yên biển lặng. Người khác ngươi như ý cũng mặc kệ, cần tranh giành, ngày hãy xem ai hơn ai.”
Tim Tần Minh Hâm nhảy dựng, lặng lẽ nàng.
“Mối hôn sự tệ. Chỉ cần ngươi kiên nhẫn, hào quang gấm vóc nhất thời mờ mắt, ngươi sẽ hậu phúc.” Tần Lưu Tây tiếp: “Lời khuyên tương tự cũng từng với tỷ tỷ ngươi, nhưng tỷ ngươi chọn sai, đó là mệnh của nó . Còn đây là nể tình chút huyết thống, cho ngươi một lời khuyên, hy vọng ngươi sẽ chọn sai đường. Về .”
Tần Minh Hâm lùi hai bước, nàng lướt qua , về hướng Tùng Sơn viện, bóng dáng nhanh chóng khuất dần.
“Đại tỷ tỷ...” Nàng lẩm bẩm gọi khẽ, chiếc ô trúc buông lơi rơi xuống đất, nhưng hề đầu .
Tầm mắt Tần Minh Hâm dần nhòe .
(Hết chương 990)