Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 980: Ngài ở đâu, chúng ta liền đi đó!
Cập nhật lúc: 2025-11-30 00:49:55
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giải quyết xong Phệ Hồn Cổ, Tần Lưu Tây nhẹ nhàng mặc áo cho đứa bé, đó che tầm mắt của những khác, cởi quần nhỏ của bé .
Quần cởi, một mùi hôi khó tả liền bốc lên.
Tả Tông Tuấn hồn, chút ngượng ngùng : “Chỉ cần Hàm Nhi lóc một chút là sẽ nhịn mà bài tiết, nên bây giờ đều quấn tã vải. E là con bé mới ngoài, để gọi bà v.ú rửa ráy ?”
“Ừ, bảo bà lấy nước ấm lau rửa .” Tần Lưu Tây tuy ngại bẩn, nhưng cũng khám bệnh trong tình trạng như thế .
Tả Tông Tuấn vội vàng gọi . Sau một hồi rửa ráy sạch sẽ, Tần Lưu Tây mới bắt đầu xem xét tình trạng của đứa bé. Đằng Chiêu ở bên cạnh lật xem những đơn t.h.u.ố.c mà nhà mang tới, thỉnh thoảng lên vài vị thuốc.
Những đơn t.h.u.ố.c cũng tính là sai, nhưng vì trong cơ thể đứa bé Phệ Hồn Cổ quấy phá nên thể an , cứ quấy mãi khiến việc điều trị hiệu quả.
Tần Lưu Tây bắt mạch xong, với Tả Tông Tuấn: “Bệnh của Tiểu Hàm Nhi cũng vấn đề quá lớn, chủ yếu là do Phệ Hồn Cổ tác oai tác quái khiến trăm t.h.u.ố.c đều vô hiệu, càng khí huyết con bé thêm hư nhược. Con bé mắc bệnh cũng hai tháng nhỉ?”
“Không sai, hai tháng con bé theo Đường Nhi ngoài dự tiệc, về nhà liền cảm lạnh, nôn mửa tiêu chảy, đó cứ thế mãi. Bệnh trẻ con chúng nhiều , nhưng từng thấy trận trượng nào như thế , lúc đều sợ phát khiếp. Càng ngờ con bé còn hạ cổ, mà mấy thái y đại phu khám qua cũng đều phát hiện .”
Nói đến đây, giọng Tả Tông Tuấn nghẹn ngào.
“Ừm, khí huyết trẻ nhỏ đầy đủ, chức năng lục phủ ngũ tạng thiện. Lại thêm cảm lạnh gây ho dữ dội, nôn mửa, cộng với tiêu chảy thường xuyên, lâu ngày dẫn đến lòi dom (thoát giang), áp lực ổ bụng tăng cao. Lại thêm việc quấy ngừng khiến cơ hậu môn lỏng lẻo, dễ sa ngoài, bài tiết cũng rối loạn. Trẻ con vốn mỏng manh, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể phát triển thiện nên mới dễ mắc chứng bệnh .”
Nàng vuốt ve vầng trán đầy đặn và mái tóc tơ mềm mại của đứa bé, tiếp: “Bệnh khỏi trúng thêm cổ độc. Phệ Hồn Cổ quậy phá, thần hồn con bé tổn thương, chắc chắn sẽ khó chịu mà lóc thôi. Cứ như thế, uống t.h.u.ố.c cũng như . Thực chứng lòi dom ở trẻ nhỏ , đợi lớn lên chút nữa sẽ tự khỏi dần.”
Tả Tông Tuấn nắm chặt tay: “Vậy bây giờ cho con bé uống t.h.u.ố.c nữa, cứ để chờ lớn lên ?”
“Tự nhiên là . Phệ Hồn Cổ giải quyết, tiếp theo là trị tận gốc chứng bệnh , từ từ dưỡng sức khỏe.” Tần Lưu Tây bật : “Nếu cứ để mặc như thế, con bé sẽ giày vò thành một mỹ nhân ốm yếu thực sự, sẽ phiền phức.”
Nữ t.ử ốm yếu thường hồng nhan bạc mệnh, dù may mắn sống sót thì đường con cái cũng gian nan, hoặc chỉ cần một trận cảm lạnh cũng thể mất mạng.
Cho nên chờ đợi là thể, bệnh thì chữa.
“Yên tâm , Phệ Hồn Cổ tác quái, con bé sẽ khỏe thôi.” Tần Lưu Tây : “Nếu khỏi nhanh thì một cách, chỉ sợ con bé chịu nổi, nghĩ cách khác xem .”
“Cách gì ?”
“Dùng phương t.h.u.ố.c ớt xanh. Ăn nhiều ớt xanh thể trị bệnh , nhưng vị quá cay, con bé còn nhỏ thế e là chịu ăn. Ta châm cứu cho con bé , lát nữa sẽ cân nhắc đơn t.h.u.ố.c .” Tần Lưu Tây tháo túi vải bên hông đưa cho Đằng Chiêu.
Đằng Chiêu nhận lấy, mở bao kim châm đặt sang một bên.
Tần Lưu Tây rửa tay sạch sẽ, bảo đốt một nén an thần hương, đó mới cầm kim châm, châm các huyệt Bách Hội, Túc Tam Lý, Trường Cường, Thừa Sơn...
Tả Tông Tuấn những cây kim bạc lấp lánh cắm con gái nhỏ, đau lòng khôn xiết, nước mắt chực trào nhưng vội vàng lau .
Trong lúc lưu kim, Tần Lưu Tây sang một bên kê đơn thuốc. Đứa bé còn quá nhỏ, bắt ăn ớt xanh trực tiếp chắc chắn là . Phải nghiền ớt thành bột mịn, hòa t.h.u.ố.c hoặc nấu cháo loãng, hương vị cũng cho dễ ăn một chút, nếu đứa nhỏ sợ là ăn vô.
Một lát , Tần Lưu Tây cân nhắc xong một đơn t.h.u.ố.c ôn hòa thích hợp cho trẻ nhỏ, đưa cho Tả Tông Tuấn: “Cứ theo đơn mà sắc thuốc. Vấn đề thể chất thì dễ trị, chủ yếu là điều dưỡng. Phệ Hồn Cổ ở trong cơ thể con bé một thời gian, thần hồn tổn hại ít, cho nên dưỡng thần hồn mới là quan trọng nhất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-980-ngai-o-dau-chung-ta-lien-di-do.html.]
Tả Tông Tuấn quỳ xuống: “Thiếu quan chủ, xin ngài chỉ cho con gái một con đường sáng. Con bé tròn một tuổi lâu chịu tội lớn thế , thật quá đáng thương.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh Đằng Chiêu một cái, giải thích: “Tỷ thăng cấp lên Quan chủ , hiện tại Thiếu quan chủ là Chiêu Chiêu.”
Tả Tông Tuấn sửng sốt một chút.
“Ừ, tiếp nhận chức vụ Quan chủ.” Tần Lưu Tây giải thích nhiều, tiếp: “Dưỡng thần hồn thì chùa chiền đạo quan đều . Nếu chuyến các theo về kinh, cũng thể tìm một ngôi chùa ở kinh thành, đưa con bé đến ở một thời gian, hàng ngày kinh Phật cũng giúp thần hồn an yên. Nếu tạm thời về kinh, cũng thể đến Thanh Bình Quan, mỗi ngày theo các đạo trưởng lễ sớm tối, Tổ sư gia cũng sẽ phù hộ cho con bé. Đương nhiên, tiểu cô nương xinh xắn thế , cũng sẽ tặng cho con bé một miếng ngọc phù bình an để đeo, cũng tác dụng an hồn dưỡng .”
Thư Sách
Tả Tông Tuấn mừng rỡ quá đỗi, liên tục lời cảm tạ. Nhớ gặp nàng ở giữa đường thế , liền hỏi: “Các ngài đang định kinh ?”
“ .”
Tả Tông Tuấn do dự nên theo về kinh thẳng đến Thanh Bình Quan, nghĩ ngợi một chút : “Đợi Đường Nhi tỉnh , sẽ bàn bạc với nàng .”
“Thiếp tỉnh .” Lận Thanh Đường dậy giường, mặt đầy nước mắt. Nàng run run chạm nhẹ chân con gái, rụt tay như điện giật, Tần Lưu Tây : “Chúng ở gần Quan chủ một chút. Nếu ngài kinh, chúng cũng sẽ cùng.”
Nàng khuôn mặt nhỏ nhắn vàng vọt gầy gò của con gái mà khỏi rùng sợ hãi. Nếu quyết tâm xuống phía Nam, họ phát hiện thứ Phệ Hồn Cổ đáng sợ ? Ngay cả các thái y từng khám cho con bé cũng , đủ thấy nó âm hiểm đến mức nào.
Phệ Hồn Cổ, chỉ cái tên thôi thấy tim đập chân run. Như Tần Lưu Tây , bệnh thể chữa, nhưng nếu thần hồn hủy hoại thì con chẳng sẽ trở nên ngớ ngẩn ?
Nếu vì ngại đường xa vất vả mà , con gái nàng sẽ giày vò đến c·hết, mà họ vẫn chỉ nghĩ là do bệnh tật chứ do Phệ Hồn Cổ?
Sắc mặt Lận Thanh Đường trắng bệch, nhưng trong lòng thầm thấy may mắn. Chuyến họ đến Thanh Bình Quan nhưng gặp Tần Lưu Tây ngay đường, còn chân tướng bệnh tình của con gái. Chẳng là Hàm Nhi nhà họ phúc báo, duyên phận với Tần Lưu Tây nên mới nhặt cái mạng nhỏ ?
Nếu , họ xuống phía Nam, Tần Lưu Tây lên phía Bắc, nếu cùng dừng chân ở thị trấn thì bỏ lỡ .
Đây chắc chắn là phúc duyên của con gái nàng.
Cho nên Tần Lưu Tây ở , họ sẽ ở đó. Chỉ ở gần nàng, họ mới cảm thấy an tâm. Rốt cuộc, nàng chính là quý nhân của con gái họ.
(Hết chương 980)