Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 968: Phòng ngừa chu đáo

Cập nhật lúc: 2025-11-29 05:29:42
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chủ đề Tần Lưu Tây nhắc tới chuyển biến quá nhanh, khiến Công Bá Thừa nhất thời lúng túng.

“Ngươi ?” Hắn nhấp một ngụm , vẻ mặt chút chột .

Tần Lưu Tây chỉ đôi mắt : “Xem tướng mạo thôi, mắt vẫn còn sáng lắm.”

Công Bá Thừa thôi.

Tần Lưu Tây : “Ông cũng đến tuổi 'vọng ngũ' (gần năm mươi) , gối trống trải, sớm nên con cái. Nếu cơ nghiệp to lớn, phú quý tày trời để cho ai?”

“Chỉ là vật ngoài thôi, gì đến phú quý tày trời chứ?” Công Bá Thừa nhạt: “Đứa bé cũng chỉ là ngoài ý .”

Tần Lưu Tây suýt sặc , vội : “Ông đừng câu ngoài, kẻo trùm bao tải đ.á.n.h cho đấy. Kẻ ăn hết chẳng , thế dễ gây thù chuốc oán lắm.”

Công Bá Thừa trừ, chủ đề nãy: “Thánh thượng hồ đồ, quan bên tham nhũng như sâu mọt, thương nhân chèn ép đủ đường, quả thật ăn khó khăn hơn nhiều.”

thể vong quốc nô thì nhất đừng .” Tần Lưu Tây mân mê chiếc chén sứ mỏng trong tay, : “Chuyện trường sinh bất lão, ngay cả tu đạo còn dám mơ tưởng, huống chi là phàm phu tục tử. Hành động của ông cuối cùng cũng chỉ là giã tràng xe cát mà thôi. Ta đến đây , một là ông cử đến Nam huyện phát triển kinh tế, hai là bàn một chút về thế cục thiên hạ hiện nay, xem thể nhúng tay .”

“Ngươi cứ .” Công Bá Thừa thấy nàng là trong đạo môn mà bàn chuyện thế sự sâu xa như , khỏi nghiêm túc lắng .

Tần Lưu Tây thực cũng nhiều, chỉ tóm gọn một câu: Thiên hạ sắp loạn. Muốn giữ cho đất nước vẫn là đất nước, bá tánh ly tán khắp nơi, thì thể dựa thánh thượng, cũng thể trông cậy mấy vị vương gia đang tranh giành đến sứt đầu mẻ trán .

Như Công Bá Thừa đó, chi bằng quyên tiền ủng hộ một vị minh quân khởi nghĩa vũ trang.

“Ngươi chọn ?” Công Bá Thừa ngạc nhiên.

Tần Lưu Tây gật đầu: “Có. Nếu thực sự đến ngày đó, đẩy lên ngôi.”

“Là ai?”

“Đứa con riêng của lão hoàng đế.”

Công Bá Thừa tự nhiên mạng lưới tin tức riêng, đoán ngay: “Đứa con rơi của cố Ninh Vương?”

Tần Lưu Tây gật đầu. Nếu chọn một , nàng chọn Tề Khiên. Hắn cũng là con của lão hoàng đế, chỉ cần bản lĩnh, dám tranh đấu, dùng , thì nàng sẽ dùng mạng lưới quan hệ của giúp đoạt lấy thiên hạ .

Tên nhóc đó tướng minh quân.

“Hắn kiếp tích đức gì mà ngươi dâng tận tay phú quý tày trời thế chứ.” Công Bá Thừa giọng chua loét.

Đây chẳng khác nào bón cơm tận miệng.

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Chưa chắc , khi là một cục diện rối rắm. Kẻ đang gây chuyện là nhân vật tầm thường mà các ông thể đối phó. Có lẽ dùng sinh mạng của thiên hạ thương sinh để trải t.h.ả.m hoa cho con đường của . Ông trong lòng hiểu rõ là , đừng để lộ ngoài.”

Sắc mặt Công Bá Thừa biến đổi. Không thường, thì là loại như nàng hoặc tà ma ngoại đạo?

Dùng sinh mạng thiên hạ trải t.h.ả.m hoa, chẳng là sinh linh đồ thán ?

quen sóng to gió lớn, nhưng khi hiểu điều , mặt cũng khỏi trắng bệch.

Thư Sách

Chuyện khiến Tần Lưu Tây coi trọng như , còn liên quan đến sinh linh đồ thán, chắc chắn t.h.ả.m khốc hơn cả chiến tranh.

Công Bá Thừa uống một ngụm trấn tĩnh, hỏi: “Chỉ cần hỗ trợ tiền bạc vật tư thôi ?”

“Vạn nhất thực sự ngày đó, trăm việc cần kíp, chỗ nào mà chẳng cần tiền? Nếu phạm vi tai họa lớn, thì chỉ cần tiền bạc vật tư, mà còn cần cả nhân lực.” Tần Lưu Tây nhẹ giọng : “Đối phó với tên là việc của Phật môn và Đạo môn. Còn việc trị quốc an dân, cần minh quân, năng thần và phú thương. Ta chỉ là đang chuẩn cho tương lai thôi.”

Trừ phi ông trời mắt đ.á.n.h c.h.ế.t tên Hủy La , bằng sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ một trận chiến sinh tử.

“Hơn nữa, Tề Khiên còn đang tính kế , cũng chắc chịu lãnh đạo .” Tần Lưu Tây gượng.

Công Bá Thừa hừ một tiếng: “Nếu chút đảm đương thì thiên hạ chẳng lẽ chọn nổi một ? Họ Tề ngai vàng cũng cả trăm năm , đổi họ khác cũng chẳng .”

“Hay là ông ?”

“Thôi xin kiếu! Ta loại tình nguyện giam trong cái lồng son thếp vàng đó. Giang sơn gấm vóc bao la, chỗ nào chẳng ? Việc gì bó chân trong một tòa thành, ngắm mỗi một trời bé tẹo.” Công Bá Thừa vội vàng lắc đầu quầy quậy.

Tần Lưu Tây nhấp ngụm .

Công Bá Thừa : “Được , nếu ngươi nhắm trúng thì cứ quyết định là . Phía Thịnh Kinh hiện giờ cũng tranh giành ác liệt lắm, ngay cả đám thương nhân cấp thấp như bọn cũng họ chèn ép lôi kéo đủ kiểu.”

Tranh vị chỉ cần quan hệ trong triều đình, mà tiền bạc cũng quan trọng kém.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-968-phong-ngua-chu-dao.html.]

Chỉ là tiền nhưng cứ bộ thanh cao, vẻ đây đòi hỏi, là do ngươi cứ nhất quyết dâng tặng cho .

Khổ nỗi thương nhân cũng thể tươi dâng tiền lên, cốt để việc ăn thuận lợi, tránh quan gây khó dễ, lỡ mất thời cơ.

Cho nên quan và thương thể tách rời, nương tựa kiềm chế lẫn . Dù mạnh miệng dùng kinh tế xoay chuyển tình thế, ôm tiền bỏ trốn, cũng chuyện dễ dàng, cần tính toán kỹ lưỡng.

Tần Lưu Tây sẽ từ chối, : “Cũng cần biểu hiện quá lộ liễu, chỉ là phòng ngừa chu đáo thôi. Việc tích trữ vật tư thế nào, ông rành hơn . Trước mắt cứ coi như chuẩn vạn cho một trận đ.á.n.h lớn.”

Công Bá Thừa gật đầu đồng ý.

Tần Lưu Tây bàn bạc thêm vài chi tiết hỏi: “Ông thương thuyền, ở Bồng Lai tiên đảo ngoài biển khơi một ngọn tháp cổ ngàn năm ?”

“Có . dịp Đoan Ngọ năm ngoái, ngọn tháp đó gặp đại nạn, hình như sập . Đảo Bồng Lai còn nước biển nhấn chìm một nửa. Người đồn là do Long Vương nổi giận nên mới gây tai họa lớn như .”

Lòng Tần Lưu Tây chùng xuống. Tên khốn chẳng lẽ đắc thủ ?

Công Bá Thừa thấy sắc mặt nàng , vốn tâm tư tỉ mỉ liền nheo mắt hỏi: “Chẳng lẽ là do nhân vật mà ngươi nhắc tới ?”

“Tám chín phần mười là .”

Công Bá Thừa hít sâu một lạnh. Năng lực khủng khiếp như thế, liệu nàng nắm chắc phần thắng ?

Ánh mắt lộ vẻ lo lắng.

Tần Lưu Tây bỗng ngoài cửa sổ, nhướng mày hỏi: “Kia là tân phu nhân của ông ?”

Công Bá Thừa theo, nhíu mày, dậy ngoài.

Tần Lưu Tây theo bên cạnh.

Đó là một thiếu phụ xinh , thanh tú, bụng lùm lùm bảy tháng, theo là nha và bà v.ú xách hộp đồ ăn.

“Sao nàng tới đây?” Công Bá Thừa lạnh nhạt hỏi.

Liễu thị ngẩn một chút, : “Nghe lão gia khách quý, chút điểm tâm mang đến.”

Nàng Tần Lưu Tây, ánh mắt khựng .

Tần Lưu Tây gật đầu chào nàng , nhàn nhạt gọi một tiếng "Tẩu phu nhân", sang với Công Bá Thừa: “Vậy cứ quyết định thế nhé. Ta gặp tam thúc, đó sẽ một chuyến đến Bồng Lai, ghé qua Ngọc thị ở Thanh Châu. Ta sẽ từ biệt ông nữa .”

Công Bá Thừa khẽ cau mày: “Ta sẽ đích đến Nam huyện một chuyến.”

Tần Lưu Tây đồng ý, cáo từ Liễu thị, theo Triệu tổng quản rời .

Liễu thị nhíu mày, bước đến mặt Công Bá Thừa, hỏi: “Lão gia, đến đúng lúc ?”

Công Bá Thừa nàng với ánh mắt lạnh băng: “Nàng cứ lo dưỡng t.h.a.i cho , đừng phí tâm tư những chuyện khác. Đứa con , đối với cũng cũng chẳng .”

Tần Lưu Tây thích phụ nữ , nếu nàng sẽ bỏ ngay như thế, chẳng thêm lời nào.

Người khiến nàng thích, chắc chắn là nàng thấu tâm tư.

Công Bá Thừa lăn lộn thương trường bao năm, thái độ của Liễu thị là hiểu ngay. Ả sợ phú quý của hai con khác cướp mất chứ gì?

Bị lời cảnh cáo lạnh lùng của đập mặt, sắc mặt Liễu thị trắng bệch, ôm bụng lùi hai bước.

(Hết chương 968)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...