Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 966: Báo ứng khó tránh
Cập nhật lúc: 2025-11-29 04:10:32
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lương Diệu Tổ La Khải đ.á.n.h cho mặt mũi sưng vù, kêu la t.h.ả.m thiết. Nếu Thiệu Minh kịp thời kéo La Khải , lẽ đ.á.n.h c.h.ế.t tại chỗ.
“Ngươi... ngươi điên !” Lương Diệu Tổ phun một ngụm m.á.u lẫn cả chiếc răng gãy.
La Khải bồi thêm một cước , lạnh: “Có điên cũng là ngươi ép đến điên. Lương Diệu Tổ, coi ngươi là đồng môn, là , giúp đỡ ngươi đủ điều. Không ngờ nuôi ong tay áo, giúp nhầm một con bạch nhãn lang (kẻ vô ơn). Sao ngươi thể độc ác đến thế, loại chuyện tán tận lương tâm ?”
Lương Diệu Tổ ánh mắt lảng tránh, cãi cố: “Ta hiểu ngươi đang cái gì.”
“Đừng giả vờ nữa! Ngô Kiều mượn xác ngươi khai hết , từ phận ả , đến chuyện ngươi nghề chải đầu ở chốn lầu xanh nên ngươi mới quen ả.” Thiệu Minh nhíu mày, ánh mắt đầy vẻ ghê tởm.
Sắc mặt Lương Diệu Tổ biến đổi. Hắn nhớ khoảnh khắc mất kiểm soát cơ thể , đó chính là quỷ nhập ?
Hắn quanh đám đồng môn, thấy ai nấy đều với vẻ chán ghét và khinh bỉ, khỏi run lên.
“Ta sẽ bẩm báo với sơn trưởng việc ngươi dùng thuật yếm thắng hãm hại đồng môn. Ngươi đừng hòng tiếp tục học ở trường huyện nữa.” La Khải lạnh lùng tuyên bố.
Nghe , ánh mắt Lương Diệu Tổ trở nên âm hiểm: “Cuối cùng ngươi cũng lộ bộ mặt thật . Ngươi chỉ giả vờ bố thí cho để xây dựng cái danh tiếng cao thượng của thôi. Loại con nhà giàu như ngươi gặp nhiều , lấy việc bắt nạt đám học trò nghèo khổ chúng trò vui. Ngoài mặt thì lương thiện, trong lòng đang nhạo thế nào .”
La Khải tức giận đến run những lời lẽ trơ trẽn . Tên bạch nhãn lang đúng là tu luyện thành tinh , quá vô sỉ!
Đám học trò còn cũng ngạc nhiên kém. Tên chắc mắc chứng hoang tưởng hại hả?
“Tâm ngươi ác độc nên ai cũng thấy ác.” La Khải khẩy: “Thôi, thèm đôi co với ngươi. Loại như ngươi sẽ chẳng tiền đồ gì . Coi như mù mắt mới kết giao với ngươi. Ngươi chuyện ám thất đức như , đều sẽ nhân quả báo ứng, đừng mong yên .”
Mặt Lương Diệu Tổ trắng bệch.
“Cút ngay cho !” La Khải chỉ tay cửa.
Lương Diệu Tổ há miệng định biện bạch, nhưng những ánh mắt xung quanh chẳng lấy một tia thiện ý, ai cũng như đống rác rưởi.
Thư Sách
Nói gì cũng vô ích!
Lương Diệu Tổ gằn một tiếng: “Tùy các ngươi. Tài học của kém gì các ngươi. Bây giờ các ngươi coi thường , cứ chờ đấy, sẽ ngày cá chép hóa rồng.”
Hắn xoay bỏ .
Tiếng La Khải vọng theo từ phía : “Nếu kẻ ác độc như ngươi mà hóa rồng , thì đúng là trời xanh mắt!”
Lương Diệu Tổ siết chặt nắm tay, nghiến răng bước .
Trương quản sự nhận thấy vẻ âm hiểm của , lo lắng : “Thiếu gia, cứ thế tha cho ?”
“Đánh cũng đ.á.n.h , chẳng lẽ còn báo quan kiện ? Chuyện ma quỷ thế trình lên quan đường , báo cho sơn trưởng là .” La Khải khổ, tiếp: “Hơn nữa, tin nhân quả tuần , báo ứng khó tránh, sẽ kết cục .”
“ quen gã thần côn , sinh thần bát tự của , liệu giở trò hại nữa ?” Thiệu Minh thì thầm hỏi La Khải, nhưng thực chất là hỏi Tần Lưu Tây.
Tần Lưu Tây đáp: “Đây là tà thuật, một khi phá giải, kẻ phép cũng sẽ phản phệ. Nếu tiếc mạng sống, sẽ dám liều nữa . Còn về tên họ Lương , đúng là sẽ gặp báo ứng. Mây đen che đỉnh, huyết quang tai ương đang chực chờ, hơn nữa còn là đại tai nạn.”
Nàng sai. Ngay khi hôn thư và hình nhân đốt, gã thần côn ở làng Lương gia hét t.h.ả.m một tiếng hộc m.á.u tươi, vẻ mặt vô cùng đau đớn.
Mọi hít sâu một lạnh.
“Đáng đời!” Trương quản sự phỉ nhổ: “Đây là kết cục của kẻ việc ác.”
Mọi chút ngượng ngùng. Thiệu Minh bước lên chắp tay xin : “La , thật sự xin , chúng rõ sự tình, cứ tưởng ham mê chốn lầu xanh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-966-bao-ung-kho-tranh.html.]
La Khải chua chát: “Bộ dạng thế , bảo túng d.ụ.c quá độ thì ai mà tin . Nếu các thực lòng thấy áy náy, hãy chứng cho , cùng đến gặp sơn trưởng vạch trần hành vi độc ác của Lương Diệu Tổ.”
“Đó là đương nhiên.”
Kẻ tâm thuật bất chính như , nếu để ở trường, ai sẽ ngầm hại ai nữa. Hơn nữa nhân phẩm tồi tệ đến thế, ai còn dám kết giao?
Loại nhất là tránh xa .
La Khải cần uống t.h.u.ố.c tĩnh dưỡng nên tạm thời xin nghỉ về nhà. Đám Thiệu Minh sẽ tìm sơn trưởng để vạch trần chuyện.
Ra khỏi trường huyện, La Khải bảo Trương quản sự theo lời Tần Lưu Tây dặn, mua tiền vàng và đồ cúng, miếu Thành Hoàng lập đàn lễ tiễn đưa Ngô Kiều.
Lễ xong, La Khải còn lo lắng hỏi Tần Lưu Tây: “Nàng thật chứ?”
Thực sự là lúc , ả còn cái gì mà "La lang, kiếp chúng một đôi phu thê thật sự", sợ hết hồn.
Tần Lưu Tây trấn an: “Yên tâm , thật .”
La Khải thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy đơn t.h.u.ố.c Tần Lưu Tây kê, cung kính hành đại lễ tạ ơn nàng.
Tần Lưu Tây tủm tỉm: “Muốn tạ thì tạ Thành Hoàng gia . Không ngài chỉ điểm thì ngươi còn khổ dài dài. 'Bái thần nhiều ắt thần phù hộ', chịu khó đến cúng bái Thành Hoàng gia, ngài sẽ phù hộ cho ngươi.”
Hiểu , chúng hiểu ý ngài mà!
La Khải hào phóng bỏ hòm công đức một trăm lượng bạc tiền dầu đèn, coi như bao gồm cả tiền khám bệnh và phí trừ tà của Tần Lưu Tây.
Thấy hiểu chuyện, Tần Lưu Tây cũng hào phóng tặng một lá bùa bình an hộ mệnh.
Thành Hoàng gia kích động nhảy cẫng lên: “Lần đầu tiên thấy cúng nhiều tiền dầu đèn thế đấy. Này, ngươi bảo nếu thêm vài như thế, thể đúc tượng vàng, tu sửa miếu cho hoành tráng hơn ?”
Tần Lưu Tây "a" một tiếng: “Cái đó còn tùy xem ông chịu khó . Cố gắng uẩn dưỡng thần hồn, bồi đắp thần cách cho lớn mạnh. Thần lực dồi dào, linh nghiệm thì hương khói tự nhiên sẽ cuồn cuộn đổ về thôi!”
Thành Hoàng gia đắc ý khoe: “Hôm nọ tóm mấy con Dạ Đề Quỷ chuyên dọa trẻ con đêm đấy.”
Tần Lưu Tây trợn trắng mắt.
Hai ngày , nhóm Thiệu Minh xách giỏ hương nến đến miếu bái thần.
Tần Lưu Tây mỉm đón tiếp, nhân tiện giới thiệu Sát Nguyên T.ử với họ: “Đây là Nguyên ông từ, sẽ là trông coi miếu.”
Đám Thiệu Minh lượt dâng hương, kể chuyện: “Đại sư, tên Lương Diệu Tổ khi về nhà, nhà xí nhà sập, đè ở đó cả nửa ngày mới dân làng phát hiện cứu . Mặt mũi hủy hoại, chân thì què. Gia đình dốc hết tiền của chạy chữa cái chân mà vẫn khỏi.”
Tần Lưu Tây nhướng mày: “Thế thì xui xẻo thật!”
“Đây là báo ứng khó tránh ạ?”
Tần Lưu Tây liếc xéo bọn họ: “Chẳng các ngươi luôn miệng 'tử bất ngữ quái lực loạn thần' ? Giờ tin ?”
Mọi : “...”
Thôi đừng nhắc nữa, mặt mũi sưng vù hết cả .
Từ chuyện quỷ nhập tràng đến lời tiên đoán về nhân quả báo ứng của nàng, cái nào cũng chuẩn xác sai lệch. Cộng thêm thực lực mà nàng thể hiện, tin ?
Tần Lưu Tây răn dạy một câu: “Làm việc đường tà đạo, tâm chứa ác niệm. Nếu , báo, chỉ là thời điểm tới mà thôi. Các vị hãy ghi nhớ lấy.”
Mọi đều rùng , khắc cốt ghi tâm lời dạy .
(Hết chương 966)