Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 965: Chân tướng, tính kế đầy ác ý

Cập nhật lúc: 2025-11-29 04:10:31
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đây quả là một "tin động trời"! Lại còn dính dáng đến chuyện quái lực loạn thần nữa chứ. Đám học trò ai nấy đều khiếp sợ, La Khải đồng cảm thương hại.

Bị lừa hôn đành, nếu là sống sờ sờ thì cũng còn đỡ. Đằng là ma quỷ, hơn nữa còn là kỹ nữ lầu xanh. Một tú tài công thanh bạch như La Khải mà dính líu đến loại thì thanh danh coi như tong.

Hóa đây mới là chân tướng của việc La Khải "lưu luyến chốn lầu xanh" ?

Thật là một đồng môn thê thảm!

Ngô Kiều thấy La Khải nôn thốc nôn tháo thì đau lòng thôi. ánh mắt u oán, ướt át của ả phát từ xác một gã đàn ông khiến ai nấy đều thấy gai mắt, buồn nôn.

Tần Lưu Tây hỏi: “Lương Diệu Tổ loại thuật pháp ? Dùng tóc của ngươi tết cùng tóc thể dẫn dụ hồn phách ngươi đêm đêm đến tìm hoan lạc ?”

“Ở làng Lương gia của hình như một gã thần côn am hiểu mấy trò , quan hệ họ hàng gì đó với .” Ngô Kiều đáp.

La Khải nôn xong một trận, cả mềm nhũn, Trương quản sự (đang tức giận bừng bừng) đỡ lấy. Hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Tại đối xử với như ? Ta đối với ? Nhà nghèo, đóng nổi tiền nhập học, là cho mượn. Sách vở cũng cho mượn tính toán. Ta đối với hào phóng giúp đỡ tiền bạc, coi như em ruột thịt, lấy oán báo ân?”

Ngô Kiều , nụ mang vài phần châm chọc: “La lang , đôi khi một kẻ tự ti đến tận xương tủy sẽ ai cũng thấy như dụng ý xa. Chàng hào phóng, lương thiện, rộng lượng, bởi vì là thiếu gia nhà giàu lo cơm áo gạo tiền. còn thì ? Một gã bần nông, tiền học là do chải đầu thuê cho kỹ nữ lầu xanh mới kiếm . Hắn dám ? Dám so bì với các ? Nếu , các sẽ bằng con mắt thế nào?”

Mọi im lặng, chút tự nhiên.

Thư Sách

Nếu sự thật , e là họ sẽ khinh thường kết giao với . Dù sách cũng thanh cao, nhà thường xuyên lầu xanh thì danh tiếng ho ?

Cho nên Lương Diệu Tổ bao giờ hé răng nửa lời về chuyện , chỉ nhà nghèo ruộng kiếm sống.

“Chàng xem, đám sách các chỉ mới thôi mà lộ vẻ khinh thường kìa. Hắn cũng chỉ còn cách giấu giếm thôi.” Ngô Kiều mỉa mai.

La Khải phẫn uất tột cùng: “Đó lý do để hại !”

Ngô Kiều lắc đầu: “Không cần lý do, chỉ cần đủ ác ý là . Sự đố kỵ và ghen ghét của đủ để nảy sinh ác ý hủy hoại .”

La Khải sững sờ.

“Chuyện nếu nhờ như nàng phát hiện , chẳng hủy hoại ?” Ngô Kiều hình gầy gò, hốc mắt thâm quầng như hút hết tinh khí của La Khải, trong lòng thực cũng chút chột .

“Còn nữa, chính tung tin đồn ham mê tửu sắc chốn lầu xanh đấy.”

Khóe mắt La Khải như nứt . Một con thể xa đến mức ?

Chỉ vì ghen ghét đố kỵ mà bày mưu tính kế hãm hại ân nhân của , quả thực quá độc ác.

Thiệu Minh lấy hết can đảm lên tiếng: “Đã là tính kế thì tìm cô nương nhà lành nào đó cũng mà, cứ là kỹ nữ lầu xanh...”

Hắn hết câu vội im bặt khi Ngô Kiều trừng mắt lườm.

Tần Lưu Tây giải thích: “Dùng sợi tơ hồng tết tóc kỹ nữ chôn xuống đất là thể khơi dậy d.ụ.c vọng hoang dâm vô độ của nam giới, khiến đó thất tinh liên tục. Chỉ cần như thôi cũng đủ biến một nam t.ử khỏe mạnh thành bộ dạng như bây giờ.”

Mọi sắc mặt xanh xao vàng vọt của La Khải, khỏi rùng . "Một giọt tinh mười giọt máu", bảo La Khải ngày càng tiều tụy gầy mòn.

Tần Lưu Tây tiếp: “Lại còn lập thêm hôn thư nữa, thuần túy là ghê tởm, bôi nhọ thanh danh, để vết nhơ cực lớn cuộc đời tưởng chừng mỹ của . Rốt cuộc thì tờ hôn thư là thật.”

Hô hấp La Khải dồn dập.

Trương quản sự kinh hãi : “Chẳng lẽ ả cứ thế chiếm vị trí vợ cả của thiếu gia nhà ? Sau thiếu gia cưới vợ đều hành lễ vợ kế với ả ?”

Chuyện quá sức hoang đường!

La Khải lảo đảo, nôn tiếp.

“Nếu là lừa hôn thì tự nhiên cũng thể giải trừ.” Tần Lưu Tây về phía Ngô Kiều: “Ngươi đúng ?”

Trong lòng Ngô Kiều gào thét phản đối, nhưng ngoài mặt dám .

Nàng La Khải: “La lang...”

“Câm miệng! Ta với ngươi nửa điểm quan hệ! Mối hôn sự tuyệt đối thừa nhận! Nếu tính kế, đời nào dây dưa với ngươi!” La Khải lạnh lùng quát: “Ngươi thể thanh cao vô tình, nhưng tuyệt đối bao giờ chấp nhận một kỹ nữ vợ. Ngươi cứ coi như ích kỷ !”

Oán khí Ngô Kiều bùng lên dữ dội.

Nhiệt độ trong phòng giảm xuống đột ngột, lạnh thấu xương.

Tần Lưu Tây hừ mạnh một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-965-chan-tuong-tinh-ke-day-ac-y.html.]

Ngô Kiều run lên, thu liễm oán khí , vẻ mặt đầy ủy khuất.

“Hảo tụ hảo tán (đến thì ).” Tần Lưu Tây : “Đây vốn là lừa hôn. Tuy trời đất công nhận là phu thê nhưng lai lịch bất chính. Dưa hái xanh ngọt, ép buộc chỉ tổ thối nát thôi!”

Ngô Kiều cam lòng.

“Hôn ước sẽ giải trừ. Quay về La Khải sẽ lập cho ngươi một bàn thờ, một lễ cúng nhỏ, đốt cho ngươi ít vàng bạc quần áo, sẽ đưa ngươi quỷ môn quan, coi như trọn vẹn kiếp .” Tần Lưu Tây đưa hướng giải quyết.

Ngô Kiều nghiến răng: “Nếu thì ?”

Tần Lưu Tây mân mê thanh kiếm gỗ đào trong tay: “Ngươi đoán xem, nếu đ.á.n.h ngươi hồn phi phách tán thì ai quản ? Chỉ cần một câu ' quỷ thù đồ', thể giống như những đạo sĩ chính phái khác, chẳng cần hỏi han gì, trực tiếp đ.á.n.h tan hồn phách ngươi, chứ rảnh đây thương lượng với ngươi .”

Không thì đ.á.n.h cho đến khi mới thôi. Một trận đủ thì hai trận!

Ngô Kiều khiếp sợ, ánh mắt u oán về phía La Khải. Thấy đối phương lạnh lùng , nàng khỏi chua xót. Cũng đúng, loại như nàng thì xứng đáng gì với chân tình, huống hồ nàng còn hại nông nỗi .

“Được .”

Tần Lưu Tây bảo La Khải một tờ giấy hủy hôn (hòa ly thư).

La Khải và Trương quản sự đều cảm thấy ấm ức hộc máu. Chuyện còn nhục nhã hơn cả cắm sừng. Tự dưng tai bay vạ gió, đường đường là tú tài công tiền đồ xán lạn, nhân phẩm thanh bạch, cưới vợ bao giờ mà giờ giấy ly hôn với một con ma nữ.

Ông trời mắt mà!

Thấy La Khải chần chừ, Ngô Kiều bồi thêm: “Nếu La lang , cũng thể nhập quỷ môn quan, cứ lập bài vị thờ ...”

Viết! Không thì là đồ con rùa rụt cổ!

La Khải run rẩy cầm bút giấy hủy hôn, ký tên, đưa cho Ngô Kiều ký.

Ngô Kiều dây dưa mãi, tiếng ho khan cảnh cáo của Tần Lưu Tây thúc giục mới chịu ký tên ấn tay.

“Cái cần mang nha môn đóng dấu ?” Trương quản sự hỏi.

“Không cần.” Tần Lưu Tây đáp: “Làm chuyện ám thế , thiên sư giải quyết cáo thiên địa là .”

Nàng gom hôn thư, tóc tết và tờ giấy hủy hôn một chỗ, vẽ bùa trong hư ấn xuống đống đồ vật đó. Lập tức ngọn lửa bùng lên thiêu rụi tất cả.

Mọi cảnh tượng đó với ánh mắt kính sợ.

Có vẻ lợi hại!

Khi ngọn lửa tắt, La Khải cảm thấy như trút gánh nặng ngàn cân, cả nhẹ nhõm vô cùng.

“Sinh thần bát tự thể tùy tiện cho khác . Nếu , kẻ sẽ dùng nó để chuyện ác.” Tần Lưu Tây cảnh báo : “Bị lừa hôn thế còn coi là mạng lớn. Nếu dùng để đổi mạng c.h.ế.t , thì coi như tuyệt tự tuyệt tôn luôn đấy.”

Mọi xong lạnh toát sống lưng.

La Khải cũng nhớ , hình như uống say với Lương Diệu Tổ, vô tình buột miệng sinh thần bát tự của . Hóa từ lúc đó tên tính kế ?

“Được , mau rời khỏi xác .” Tần Lưu Tây Ngô Kiều.

Ngô Kiều ủ rũ, miễn cưỡng bay khỏi Lương Diệu Tổ.

Lương Diệu Tổ mềm nhũn ngã xuống đất. Hắn mơ màng mở mắt , ý thức mới hồi phục, kịp hiểu chuyện gì đang xảy thì lĩnh trọn một cú đ.ấ.m như trời giáng mặt.

Xong đời !

(Hết chương 965)

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...