Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 958: Nàng muốn đi trùm bao tải đánh người!

Cập nhật lúc: 2025-11-29 03:22:19
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tư Lãnh Nguyệt nán Li Thành lâu. Nàng đến chủ yếu là để thăm Tần Lưu Tây, nhân tiện còn bái phỏng Ô thị nhất tộc. Trước khi , nàng trao Kim Tàm Cổ nuôi dưỡng mấy năm cho Tần Lưu Tây.

“Vốn dĩ là định cho ngươi từ , chỉ là ngươi vắng mấy năm nay, giờ coi như vật quy nguyên chủ.”

Tần Lưu Tây nhận lấy, mở hộp ngọc . Nhìn thấy con Kim Tàm Cổ vàng óng, hung tính mười phần bên trong, nàng ngạc nhiên : “Phẩm tướng đạt đến cấp Cổ Hoàng ?”

. Có nó, bách cổ bất xâm (trăm loại cổ trùng dám đến gần), còn thể c.ắ.n nuốt các loại cổ trùng khác. Ta ngươi nhiều pháp khí hộ , nhưng đây là chút tâm ý của , coi như một loại hộ cổ cho ngươi.” Tư Lãnh Nguyệt .

Kim Tàm Cổ đằng đằng sát khí định lao tới c.ắ.n Tần Lưu Tây một cái. Nàng khẽ , vươn một ngón tay chọc nhẹ nó. Luồng khí tức khủng bố tràn khiến nó lập tức mềm nhũn, im thin thít.

Tần Lưu Tây cắt đầu ngón tay, nặn một giọt m.á.u cho Kim Tàm Cổ ăn. Nhìn nó chui tọt vết thương nhỏ xíu ngón tay , nàng : “Ta sẽ khách sáo với ngươi .”

Tư Lãnh Nguyệt đáp trả: “Ngươi mà khách sáo thật với thì mới giận đấy.”

Tần Lưu Tây lấy một miếng ngọc phù tinh xảo đeo lên cổ Tư Mâu, : “Đây là bùa hộ mệnh dì tặng con, đừng mất nhé.”

Tư Mâu toe toét, dang tay đòi bế. Được Tần Lưu Tây bế lòng, cô bé hôn chụt một cái lên má nàng, để một vệt nước miếng.

Tần Lưu Tây hít hà mùi sữa thơm bé, xoa đầu bé : “Con lớn lên thật bình an nhé. Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn.”

Tiễn hai con xong, Tần Lưu Tây cũng xuống núi trở về Tần phủ. Nàng còn hỏi thăm tình hình và việc trong gia tộc.

Đi ngang qua nhà bếp, Tần Lưu Tây thấy Sát Nguyên Tử. Hắn vẫn mang vết sẹo dài mặt, nhưng tóc bạc trắng xóa. Hắn xổm cánh cửa nhà bếp, nàng chằm chằm chớp mắt.

Bước chân Tần Lưu Tây khựng một chút, nhưng nàng gì, cứ thế rời .

Ánh mắt Sát Nguyên T.ử lập tức trở nên ảm đạm, theo bóng nàng khuất dần.

Đằng Chiêu cùng Tần Lưu Tây trở về thành. Cửa hàng Phi Thường Đạo hiện đóng cửa tạm ngừng kinh doanh. Ngụy Tà Vô Thường ( câu hồn) khắp nơi, vài năm kinh nghiệm nên cũng thể chính thức kiếm một chức quan sai địa phủ.

Ngụy Tà vốn quen thói tự do tản mạn, chịu xuống địa phủ nhận chức, vẫn cứ ở lì tại Phi Thường Đạo như . Muốn thì đó, thế càng tự tại.

Thực Đằng Chiêu cũng hiểu tâm tư của Ngụy Tà. Làm âm sai chính thức , tương lai đầu t.h.a.i còn ưu tiên. ở âm tào địa phủ Tần Lưu Tây.

Sư phụ của giống như ánh mặt trời rực rỡ, là nơi tỏa ánh sáng thu hút tất cả những , thậm chí cả những âm hồn hướng về phía ánh sáng.

“Cuối cùng ngươi cũng chịu về !” Một thiếu niên lao như quả đạn pháo, đ.â.m sầm Tần Lưu Tây. Phía , Kỳ Hoàng cũng chạy theo sát gót. Nhìn thấy chủ t.ử mấy năm gặp, nàng kịp gì nước mắt tuôn rơi.

Tần Lưu Tây vươn ngón trỏ, chọc nhẹ trán Tiểu Nhân Sâm Tinh, hóa giải bớt lực va chạm của : “Đừng chạy lung tung như thế, yên chuyện xem nào.”

Tiểu Nhân Sâm Tinh chọc lùi một bước, trừng mắt Tần Lưu Tây đầy ấm ức. Đồ vô lương tâm, mấy năm về, về lên mặt dạy đời .

“Ngươi lăn thế hả? Một chút tin tức cũng gửi về, ... Kỳ Hoàng lo lắng bao nhiêu. Ngươi xem nàng gầy bao nhiêu .” Tiểu Nhân Sâm Tinh kéo Kỳ Hoàng .

Kỳ Hoàng rưng rưng nước mắt Tần Lưu Tây. Kể từ khi về hầu hạ bên cạnh nàng, bao giờ chủ t.ử rời lâu đến thế.

Tần Lưu Tây : “Được , chỉ bế quan thôi mà, giờ chẳng về ?”

“Người gầy nhiều quá.” Kỳ Hoàng quệt nước mắt.

Tiểu Nhân Sâm Tinh tháo túi tiền bên hông nhét tay Kỳ Hoàng, : “Cầm lấy hầm gà tẩm bổ cho nàng .”

Tần Lưu Tây nhướng mày: “Không uổng công nuôi dưỡng ngươi, mấy năm nay cũng hào phóng đấy.”

Tiểu Nhân Sâm Tinh hừ một tiếng: “Ta lúc nào mà chẳng hào phóng.” Ngừng một chút thêm: “Ta còn để dành cả một hộp quả sâm đấy, đều tích cóp cho ngươi cả.”

“Lát nữa cho ít d.ư.ợ.c nhé.” Tần Lưu Tây quanh, : “Trong nhà yên ắng hơn hẳn.”

Kỳ Hoàng bên cạnh nàng, bẩm báo: “Đại lão gia mãn tang xong phục chức, thái thái và các di nương đều theo về kinh thành . Đại cô nương thì mua một căn nhà ở ngõ Cửu Lý dọn ngoài ở riêng, vì Ngữ Yên tiểu thư lấy chồng.”

Tần Lưu Tây hỏi: “Tiểu Ngũ và ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-958-nang-muon-di-trum-bao-tai-danh-nguoi.html.]

Kỳ Hoàng rót chén mời nàng, cũng thuận thế xuống chuyện: “Ngũ thiếu gia vẫn đang học ở Tri Hà học quán. Tam thiếu gia thì vẫn luôn ở bên Ngọc thị. À đúng , Tam thiếu gia thi đỗ tú tài, sang năm còn định thi cử nhân nữa.”

“Sao thi khoa cử?” Tần Lưu Tây ngạc nhiên.

“Nghe là do Trường Không công t.ử đề nghị.”

Tần Lưu Tây gật đầu, hỏi tiếp: “Mấy chuyện đó quan trọng. Sao trong nhà trắc phi của Nhị hoàng tử? Là ai ?”

“Sau khi lập Thái tử, các hoàng t.ử thành niên cũng phong vương lập phủ. Nhị hoàng t.ử giờ là Triệu Vương, ngài xin chỉ dụ phong Nhị tiểu thư trắc phi.” Kỳ Hoàng đáp.

Thư Sách

Sắc mặt Tần Lưu Tây trầm xuống: “Thật sự là nó ? Ta từng xem mệnh cho nó, dù chọn ' ngọt khổ' thì cùng lắm cũng chỉ là phú quý bề ngoài, dây dưa với hoàng gia?”

Ánh mắt Kỳ Hoàng phức tạp, : “Thực tất cả là vì ngài.”

“Ta?”

“Chính là ngươi đấy.” Một giọng nam vang lên từ ngoài cửa.

Tần Lưu Tây . Phong Tu trong bộ y phục đỏ rực bước , trừng mắt nàng trách móc: “Chịu vác xác về đấy ?”

“Ngươi hóng tin cũng nhanh thật.” Tần Lưu Tây ngượng ngùng sờ mũi.

Phong Tu đ.á.n.h giá nàng từ đầu đến chân. Khá lắm, thấu tu vi của nàng nữa .

“Chờ ngươi đến tìm thì là năm nào tháng nào.” Phong Tu : “Mấy năm nay, chỉ ngươi tiến bộ .”

Hắn cũng từng lơ là tu luyện. Kể từ ngày Xích Nguyên sư phụ qua đời, tất cả bọn họ đều nén một nỗi uất hận trong lòng. Không vì gì khác, chỉ vì một ngày nào đó thể giúp ích cho nàng, trợ giúp nàng trừ tà diệt ác.

Tần Lưu Tây những cận mặt, trong lòng dâng lên dòng nước ấm áp. Nàng hỏi: “Không chuyện nữa. Câu ngươi là ý gì?”

“Mấy năm ngươi đến Thịnh Kinh quyên tiền dầu đèn, ngươi tưởng chỉ quyên tiền thôi ? Còn cả các mối quan hệ nữa. Ba năm gặp Triệu Vương ở Thịnh Kinh, ngươi lọt mắt xanh của . Một hoàng t.ử dã tâm bừng bừng như , thứ cần nhất chính là nhân mạch (mối quan hệ), và liên hôn là con đường tất yếu.”

Phong Tu xuống, tiếp tục phân tích: “Cũng may là nhà họ Tần chủ chuyện của ngươi, cũng dám chủ. Hơn nữa ngươi bặt vô âm tín đúng lúc đó. Nếu , mà Triệu Vương nhắm đến chính là ngươi đấy.”

Nói đến đây, giọng điệu trở nên cực kỳ lạnh lẽo.

Đám Đằng Chiêu xong cũng cảm thấy ghê tởm. Tuy họ Tần Lưu Tây tuyệt đối sẽ dính dáng đến hoàng gia, nhưng việc kẻ khác coi như món hàng để cân đo đong đếm, tính kế mưu lợi khiến họ cảm thấy như mắc nghẹn ở cổ họng.

Tên Triệu Vương là cái thá gì mà dám tơ tưởng đến Tần Lưu Tây chứ!

“Ngươi biến mất mấy năm lộ diện, nhưng Thanh Bình Quan vẫn còn đó. Hắn thể nào nạp ngươi hậu viện, bèn lui một bước chọn phương án thế là Tần Nhị cô nương đang tuổi cập kê. Dù cũng là con gái nhà họ Tần, mối quan hệ chị em với ngươi, vẫn thể lợi dụng chút ít từ ngươi!”

Tần Lưu Tây siết chặt nắm tay đến mức khớp xương kêu răng rắc. Vô Lượng Thiên Tôn, nàng trùm bao tải đ.á.n.h !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...