Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 957: Bàn chuyện thời thế, nghe tin Tần gia cuốn vào tranh đấu
Cập nhật lúc: 2025-11-29 03:22:18
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây dẫn Tư Lãnh Nguyệt đại điện thắp hương cho Xích Nguyên sư phụ, đó cùng nàng dạo bước núi, đến bên tảng đá tham đạo.
“Tin tức về tiểu Vong Xuyên vẫn luôn cho ngóng.” Tư Lãnh Nguyệt chuyện Vong Xuyên mất tích, nàng cũng vẽ chân dung để trướng lưu ý tìm kiếm. Chỉ tiếc là mấy năm qua vẫn bặt vô âm tín.
Tần Lưu Tây khẽ "ừ" một tiếng.
Thấy tâm trạng nàng trầm xuống, Tư Lãnh Nguyệt càng thêm căm ghét Ác Phật Hủy La. Trước bắt cóc Vong Xuyên, g.i.ế.c hại Xích Nguyên, đối với Tần Lưu Tây mà chính là kẻ thù đội trời chung.
Vậy mà chân của vẫn từng lộ diện, thật giỏi ẩn nấp.
“Không . , Tư gia mấy năm nay vẫn chứ? Nghe vì Quốc sư xuất hiện, thánh thượng mê , gia tộc các ngươi ảnh hưởng gì ?” Tần Lưu Tây hỏi.
Tư Lãnh Nguyệt đáp: “Từ khi huyết chú giải, tiếp nhận sự nghiệp gia tộc nhưng một lòng tu tập vu lực. Tư gia dâng một nửa gia sản quốc khố, việc ăn bên ngoài cũng sang tay hết, chỉ giữ chút sản nghiệp ngầm đường lui. Hiện giờ bên ngoài ít tin về Tư gia, họ chỉ nghĩ chúng lui về ở ẩn. Dù chúng vốn dĩ xuất là Vu tộc mà.”
“Như cũng . Chỉ tiếc một nửa gia tài rơi tay hôn quân, thà cho bá tánh còn hơn.” Tần Lưu Tây lạnh.
Tư Lãnh Nguyệt chắp tay lưng, thản nhiên : “Cũng chẳng gì. Thánh thượng ngu như , thực chất là đang tự đào mồ chôn , sớm muộn gì cũng theo vết xe đổ của Cao Tổ thôi. Trường sinh dễ dàng như ?”
Ngay cả tu đạo cũng thể trường sinh, chỉ thể tu dưỡng tính, dựa đạo hạnh thăng tiến để kéo dài tuổi thọ. Chứ trường sinh bất t.ử thực sự thì thể?
Hoàng đế dựa mấy viên đan d.ư.ợ.c cỏn con để đổi lấy trường sinh ư? Nằm mơ giữa ban ngày!
Uống đan d.ư.ợ.c kiểu đó, nếu là đan thật thì may cường kiện thể chút đỉnh. ăn quanh năm suốt tháng, đan độc tích tụ trong , đến lúc phát tác thì thần tiên cũng bó tay.
Đó là kể, nếu mấy đứa con hiếu thảo của ông chờ nữa mà động tay động chân, thì ông chính là Cao Tổ thứ hai.
Cho nên, Tư Lãnh Nguyệt cảm thấy đương kim thánh thượng đang tự tìm đường c.h.ế.t, sớm muộn gì cũng xong đời.
“Dạo gần đây quan sát tinh tượng và dùng vu thuật bói toán, vị sống quá năm năm nữa .” Tư Lãnh Nguyệt lạnh nhạt : “Chỉ khổ cho bá tánh. Quốc gia mà loạn lạc thì chịu khổ nhất vẫn là dân đen.”
Tần Lưu Tây mỉa mai: “Tự gây nghiệt, thể sống.”
“ . Ông thì chẳng quan tâm , còn tự phong là Cửu Chính Tiên Trưởng, long bào cũng đổi thành đạo bào mặc thường ngày .” Tư Lãnh Nguyệt kể những tin tức lượm lặt từ mạng lưới thông tin của Tư gia.
“Ra cái thể thống gì .” Tần Lưu Tây tỏ vẻ khinh thường: “Ngươi lai lịch của tên Quốc sư ?”
“Nghe đồn sư thừa từ phái Thông Thiên Giáo Chủ, tự nhận là đồ tôn của Triệu Công Minh. Cũng chỉ là lời thôi, ai mà kiểm chứng thật giả?” Tư Lãnh Nguyệt kể: “Cuối tháng Tư năm , Đại hoàng t.ử - tức Thái t.ử đương triều - dâng tấu gặp một cao nhân ẩn thế, tiên đoán rằng ngoại thành kinh đô sẽ động đất dịp Đoan Ngọ, hồ Vị Thủy sẽ tràn bờ. Thái t.ử dám giấu giếm, bèn tiến cử . Kết quả ngươi đấy, trúng phóc. Tiếp đó, tiên đoán trúng vài sự kiện quốc gia nữa, thánh thượng tôn sùng như thượng khách. Sau khi dâng thần đan và biểu diễn hô mưa gọi gió, ngôi vị Quốc sư liền gọn trong tay .”
Khóe miệng Tần Lưu Tây giật giật: “Nghe thì đám học sĩ gọi là yêu đạo cũng chẳng oan uổng gì. Mấy chiêu trò lòe loẹt khác gì bọn thần côn lừa đảo . Tiên đoán thì đạo nhân chút đạo hạnh bấm độn là . Còn hô mưa gọi gió á? Vẽ hai lá bùa cầu mưa là xong. Gọi gió thì hứa hẹn chút lợi ích cho đám âm hồn, bảo chúng thổi gió vù vù là , đơn giản vô cùng. Mỗi con một cây nến là chúng nó thổi cho cả đêm.”
Phụt.
Thư Sách
Tư Lãnh Nguyệt bật : “Ngươi cũng rành mấy chiêu trò ghê nhỉ.”
Tần Lưu Tây gượng: “Nói bậy, như thế.”
Ta mà là thật đấy nhé.
Tư Lãnh Nguyệt nghiêm túc trở : “Thánh thượng u mê, một lòng cầu trường sinh, tăng thêm sưu cao thuế nặng. Ta thấy mấy năm tới Đại Phong e là sẽ loạn. Mưa thuận gió hòa thì còn đỡ, chứ nhân họa cộng thêm thiên tai thì đời sống bá tánh sẽ ngày càng kiệt quệ. Đến lúc đó thù trong giặc ngoài, Đại Phong ắt nguy.”
Là gia chủ Tư gia, tuy tu luyện vu lực từ nhỏ nhưng nàng dạy dỗ để quản lý gia tộc, kế thừa sản nghiệp. Làm ăn buôn bán chỉ xem sổ sách là đủ, mà còn thời thế. Vì , tầm và sự nhạy bén chính trị của nàng hề kém cạnh ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-957-ban-chuyen-thoi-the-nghe-tin-tan-gia-cuon-vao-tranh-dau.html.]
Nếu Đại Phong cứ tiếp tục đà , chừng sẽ mất nước. Chiến tranh nổ , bá tánh lầm than.
Tần Lưu Tây chắp tay lưng, : “Biết đây chính là điều mà tên Ác Phật thấy.”
Làm loạn thương sinh, từng !
Lão yêu quái đó đúng là tên biến thái.
Tư Lãnh Nguyệt nhíu mày: “Ý ngươi là tất cả những chuyện đều do giật dây phía ?”
“Ừm.”
“Làm thì lợi gì cho chứ?” Tư Lãnh Nguyệt thể hiểu nổi tư duy của kẻ đó.
Tần Lưu Tây im lặng. Nàng cũng đang suy nghĩ, Đại Phong loạn lạc thì gì? Chẳng lẽ đợi đến lúc đó sẽ hô hào cứu khổ cứu nạn, để thiên hạ tôn sùng như đấng cứu thế?
Hay đối với , đây chỉ đơn thuần là một trò chơi?
Tần Lưu Tây gạt bỏ suy nghĩ đó, với Tư Lãnh Nguyệt: “Đã thấy tương lai, thì tiếp theo, nếu dư lực hãy tích trữ thêm lương thực và d.ư.ợ.c liệu. Nếu ngày đó thực sự đến, chúng còn thể cứu giúp bá tánh.”
Không chỉ Tư Lãnh Nguyệt, bản nàng cũng chuẩn , còn nhắn cho những năng lực mà nàng quen như Phong Tu, đại phú thương Công Bá Thừa...
Còn về chuyện quốc gia đại sự, hãy để những khả năng gánh vác lo liệu, như văn thần, võ tướng. Và ngôi vị chủ nhân thiên hạ , cần đẩy một xứng đáng lên.
Hủy La Đại Phong loạn, nàng càng nó yên !
“Thái t.ử hiện tại việc ?”
Tư Lãnh Nguyệt lắc đầu: “Hắn xây dựng hình tượng hiền lương, nhưng năng lực đủ, tai mềm (dễ tin ), các bên cũng phục. Nhất là khi thánh thượng chỉ lo trường sinh, dã tâm của các vương gia càng lớn, ai cũng kéo xuống. Cho nên đảng tranh hiện giờ còn khốc liệt hơn cả khi lập thái tử. Nếu Quốc sư che chở, e là lôi khỏi Đông Cung từ lâu . dù Quốc sư, ngôi vị Thái t.ử của cũng đang lung lay dữ dội.”
“Vậy năng lực của các vương gia còn thì ?”
“Cuộc chiến đoạt vị triều đại nào cũng tránh khỏi. Ngươi tranh cũng sẽ đẩy thế tranh. Mấy vị hoàng t.ử thành niên, thậm chí cả vị thành niên, đều từ thủ đoạn để gia tăng thế lực. Liên hôn, mua quan bán tước, kết bè kết phái... ngày càng rõ rệt. Còn về năng lực ư? Ta vẫn thấy ai dáng dấp minh quân cả.” Tư Lãnh Nguyệt chợt nhớ điều gì, : “ , Tần gia hình như cũng sắp cuốn vòng xoáy đấy.”
Ánh mắt Tần Lưu Tây sắc : “Ý ngươi là ?”
Tư Lãnh Nguyệt : “Đường của ngươi trở thành trắc phi của Triệu Vương, tức là Nhị hoàng t.ử đấy.”
Mặt Tần Lưu Tây trầm xuống. Đường ư? Là Tần Minh Nguyệt ?