Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 956: Muốn báo thù, tính ta một suất!

Cập nhật lúc: 2025-11-29 03:22:17
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây đầu , thấy Tư Lãnh Nguyệt đang cách đó xa. Trong mắt nàng ngấn lệ nhưng miệng nở nụ rạng rỡ Tần Lưu Tây. Bên cạnh nàng còn vài theo, trong đó A Trà, quen cũ mà Tần Lưu Tây từng gặp, đang bế một đứa bé trong lòng.

“Tiểu Nguyệt.”

Tư Lãnh Nguyệt bước nhanh tới, ôm chầm lấy Tần Lưu Tây: “Xin , lúc Xích Nguyên sư phụ tạ thế, tin, cũng thể đến kịp. Ngươi chịu khổ .”

Khi Xích Nguyên lão đạo qua đời, Tư Lãnh Nguyệt đang bế quan. Đến khi xuất quan, nhận tin dữ thì Tần Lưu Tây biến mất tung tích.

Mấy năm nay, nàng tập trung tu luyện vu pháp, tranh thủ sinh thừa kế, đồng thời chờ đợi Tần Lưu Tây trở về. Mãi đến mấy ngày , nàng dùng vu pháp bói toán mới cố nhân về, vội vã bế con đến đây.

Tần Lưu Tây ngửi thấy mùi hương lành lạnh quen thuộc bạn, mỉm : “Không , chuyện qua .”

Tư Lãnh Nguyệt lau khóe mắt, buông tay , ngắm Tần Lưu Tây thật kỹ, khẽ ấn nhẹ lên trán nàng: “Ngươi lớn thật .”

Tần Lưu Tây đáp: “Còn ngươi .”

Tư Lãnh Nguyệt gật đầu: “Ta sớm sinh thừa kế mới thể tâm ý tu luyện vu pháp, mới giúp ngươi. Món nợ m.á.u của Xích Nguyên sư phụ, tính một suất.”

“Được.” Tần Lưu Tây đứa bé tay A Trà, hỏi: “Đây là con gái ngươi ?”

Tư Lãnh Nguyệt đón lấy đứa bé, đặt lòng Tần Lưu Tây: “Cho dì bế một cái nào. Tên con bé là Tư Mâu.”

Tần Lưu Tây ngờ nàng , tay trĩu xuống, vội vàng ôm chặt lấy đứa bé. Cúi đầu xuống, nàng bắt gặp ánh mắt trong veo của đứa trẻ.

Cô bé đầy hai tuổi, tóc lơ thơ vài sợi buộc chỏm bằng dây đỏ. Đôi mắt sáng long lanh, làn da trắng như tuyết, giữa trán điểm một nốt chu sa đỏ thắm, trông đáng yêu vô cùng.

Cô bé ngậm ngón tay, nước dãi trong suốt chảy bên khóe miệng, chớp chớp mắt Tần Lưu Tây, hề tỏ sợ lạ chút nào.

“Dì.” Cô bé Tần Lưu Tây một hồi lâu toét miệng , gọi một tiếng.

Tần Lưu Tây ngạc nhiên, thốt lên một tiếng "A", sang Tư Lãnh Nguyệt. Mới tí tuổi đầu mà phát âm rõ ràng thế , còn dạn dĩ nữa chứ.

“Ta bức họa của ngươi ở nhà.” Tư Lãnh Nguyệt cùng nàng đạo quan : “Ta thường cho con bé xem tranh để nhận mặt quen. Nó cũng khôn lắm, nịnh bợ kẻ mạnh, chẳng sợ ngươi chút nào .”

thật, cô bé trong lòng Tần Lưu Tây, đôi mắt láu lỉnh ngó khắp nơi, giống như đầu gặp mặt.

Tần Lưu Tây một tay ôm bé, tay kìm véo nhẹ đôi má phúng phính mềm mại, cảm giác cực kỳ thích thú. Cả cái m.ô.n.g nhỏ cũng mềm ơi là mềm.

“Giống ngươi lắm.” Tần Lưu Tây cúi ngũ quan tinh xảo của đứa trẻ. Đôi mắt to tròn sáng ngời, cái miệng nhỏ đỏ hồng chúm chím. Chưa đầy hai tuổi thấy rõ nét xinh , lớn lên chắc chắn là một đại mỹ nhân.

Thư Sách

Tư Lãnh Nguyệt : “Nó tự chọn nét mà lớn đấy.”

“Cha con bé là ai?” Tần Lưu Tây thì thầm hỏi nhỏ.

“Bỏ cha lấy con.” Tư Lãnh Nguyệt thản nhiên đáp: “Ta tính ngày giờ cẩn thận, còn uống t.h.u.ố.c bổ trợ đó, yêu cầu một phát trúng đích luôn.”

Tần Lưu Tây: “...”

Ta kính ngươi là một trang nam t.ử hán... phiên bản nữ!

Mọi đạo quan, xuống trong phòng của Tần Lưu Tây. Tư Lãnh Nguyệt bảo A Trà bế Tư Mâu ngoài dạo chơi, nhưng cô bé chịu, ôm chặt cổ Tần Lưu Tây buông.

Tư Lãnh Nguyệt sa sầm mặt.

Cô bé lập tức rụt cổ , vẻ sợ .

“Làm gì thế? Đến chỗ còn bày đặt nghiêm mẫu ?” Tần Lưu Tây mắng yêu bạn một câu, sang dỗ dành cô bé: “Mâu Mâu ngoan, đạo quan nhiều cảnh lắm, con xem một vòng nhé, thắp hương cho Tổ sư gia nữa. Tổ sư gia sẽ phù hộ cho tiểu Mâu Mâu xinh của chúng . Lát nữa dì và mẫu sẽ tìm con.”

Được dỗ dành, cô bé lập tức lời, lon ton chạy về phía A Trà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-956-muon-bao-thu-tinh-ta-mot-suat.html.]

Tư Lãnh Nguyệt dở dở : “Nhìn ngươi chiều nó kìa, chẳng ai mới là nữa.”

Tần Lưu Tây rót cho bạn, : “Ngươi nghiêm khắc như thế, nó sợ mới lạ.”

Tư Lãnh Nguyệt thở dài: “Ta cũng hết cách . Nó giống , là độc đinh một ngọn, là hậu duệ Bạch Vu. Sau kế thừa Tư gia, tu luyện vu pháp, gánh vác trách nhiệm truyền thừa Bạch Vu. Ta nghiêm khắc , nó trách nhiệm của nó.”

“Nó vẫn còn bé tí thế , uốn nắn sớm quá dễ gãy đấy.” Tần Lưu Tây bực .

“Sinh ngày mồng Tám tháng Chạp, hai tháng nữa là tròn hai tuổi .” Tư Lãnh Nguyệt đáp: “Ngươi năm tuổi nhập đạo, mấy năm thể châm cứu chữa bệnh một . Ngươi , thể? Cây non uốn nắn chăm sóc từ khi còn là hạt giống mới trưởng thành .”

Tần Lưu Tây thiên phú trời ban, khác cố gắng cả đời cũng đuổi kịp.

Tư Lãnh Nguyệt dám mong con gái thiên phú xuất chúng như Tần Lưu Tây, nhưng cần cù bù thông minh, rèn luyện từ nhỏ để sớm ngày gánh vác trọng trách gia tộc là điều cần thiết.

Người nhà họ Tư quyền tùy hứng, chỉ gánh nặng trách nhiệm vai.

Nghe , Tần Lưu Tây phản bác nữa, chỉ lầm bầm: “Bé con mềm mại đáng yêu thế , mỗi ngươi nỡ lòng nghiêm khắc với nó.”

Tư Mâu thơm mùi sữa, xinh xắn như , đáng lẽ nâng niu như hòn ngọc quý tay. nàng cũng hiểu Tư Lãnh Nguyệt đúng, con gái nhà họ Tư tư cách đóa hoa trong nhà kính.

Tư Lãnh Nguyệt khuôn mặt trưởng thành của Tần Lưu Tây, hỏi: “Mấy năm nay ngươi ?”

“Ta ở âm tào địa phủ.”

Tư Lãnh Nguyệt tuy đoán phần nào nhưng vẫn khỏi kinh ngạc. Người sống mà ở âm giới lâu như , thật sự chứ?

“Xích Nguyên sư phụ, ông ...”

Tần Lưu Tây khẽ nhếch môi nhạt: “Ông khỏe, yên tâm.”

Nàng nhiều về tung tích của sư phụ, tin Tư Lãnh Nguyệt, mà là quá nhiều , tránh xảy biến cố. Hiện giờ sư phụ đang ở một lĩnh vực khác, nhân quả quá khứ coi như khép , cần thiết cố tình dây dưa thêm.

Tư Lãnh Nguyệt ôn tồn : “Vậy là . Lúc đó đang bế quan, tin cũng bàng hoàng lắm, đột ngột quá.”

“Không , cũng là mệnh . Dù ngươi đến cũng chẳng giúp gì, ngay cả cũng bất lực mà.” Nhớ ngày sư phụ tạ thế, ánh mắt Tần Lưu Tây trở nên sâu thẳm, hàn khí tỏa lạnh lẽo.

Tư Lãnh Nguyệt nắm lấy tay nàng: “Tuy bằng ngươi, nhưng đừng quên, ngươi giúp đỡ. Lão yêu quái lợi hại như , nếu thật sự đối đầu trực diện, ngươi cần đơn độc chiến đấu .”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Được. À đúng , ngươi đợi chút.”

Nàng lấy một tấm bản đồ trận pháp đưa cho Tư Lãnh Nguyệt: “Đây là tàn đồ của Khốn Tiên Trận, bí truyền của tổ tiên Thanh Bình Quan chúng . Thời linh khí còn dồi dào, trận xưng là thể vây khốn tu sĩ Kim Đan. Ta hai đoạn tàn quyển, chỉ thiếu một chút nữa là thể khôi phục chỉnh. Không sử ký của Vu tộc ghi chép gì , ngươi xem giúp , nếu tàn quyển tương tự thì thu thập giúp .”

Tư Lãnh Nguyệt xem qua, hỏi: “Ngươi định khôi phục Khốn Tiên Trận ?”

.” Tần Lưu Tây chỉ trận đồ: “Không chỉ khôi phục, còn nâng cấp nó thành Vây Thần Trận.”

Trận đồ , nàng chuẩn để đối phó với kẻ thù g·iết thầy!

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...