Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 952: Thành Hoàng: Ngươi có ý đồ gì?

Cập nhật lúc: 2025-11-29 02:00:36
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối mặt với ánh mắt sắc bén của Tần Lưu Tây, Lại Tam chột , ánh mắt lảng tránh lung tung.

Thấy thế, Tần Lưu Tây còn gì mà hiểu. Tên định liều thật đây. Nàng giơ tay định lấy đơn thuốc.

Lại Tam vội vàng né tránh, phân bua: “Đại sư, dám nữa . Ta chỉ là... cũng hết cách . Vợ sinh con, tiền bạc trong nhà dùng hết sạch .”

Hắn cúi gằm mặt, vẻ mặt đầy hổ thẹn.

Hắn thực sự định chuyện bậy bạ, bởi vì túi rỗng tuếch thật .

Tần Lưu Tây sờ túi tiền bên hông, lấy một ít bạc vụn đưa cho : “Đi bốc t.h.u.ố.c về , vợ ngươi đợi .”

Lại Tam sững sờ, hốc mắt đỏ lên. Hắn lời cảm tạ nhận lấy, dập đầu một cái, đó vội vã chạy .

Hắn , một phụ nữ khác bước , ngó nghiêng thăm dò.

Tần Lưu Tây nhờ bà nấu giúp nồi nước nóng để lau rửa cho sản phụ, nếu ngợm mùi m.á.u tanh thế thì tĩnh dưỡng cũng .

Bà thím lẽ quan hệ khá với Đặng thị nên sảng khoái nhận lời ngay. Rất nhanh, bà bưng nước nóng . Đợi Tần Lưu Tây rút kim châm, bà nhanh nhẹn giúp Đặng thị lau quần áo, miệng thì lải nhải thương cảm cho Đặng thị khổ, Lại Tam vất vả lắm mới tu tỉnh thì cuộc sống khó khăn vì đủ loại thuế má.

Thực chỉ mỗi nhà họ, nhiều cũng cùng cảnh ngộ. Thuế má nặng nề, tầng lớp bình dân thấp cổ bé họng mà gánh nổi.

“Úi chà, Đặng tử, tỉnh !” Bà thím đang chuyện thì thấy Đặng thị mở mắt, vui mừng khôn xiết, sang Tần Lưu Tây : “Cô nương ơi, Đặng t.ử tỉnh , cô giỏi quá mất.”

Đặng thị vẫn còn yếu ớt, quanh, thấy Tần Lưu Tây thì ngạc nhiên: “Là đại sư ?”

Tần Lưu Tây bước gần: “Là . Đừng chuyện vội, cơ thể cô yếu lắm, cần cẩn thận tĩnh dưỡng.”

Đặng thị chớp mắt: “Đa tạ đại sư.”

Bà thím tò mò hỏi: “Cô nương là đại sư ở thế?”

Tần Lưu Tây đáp: “Ta hiện là ông từ của miếu Thành Hoàng, họ Tần.”

“Ông từ mới ? Vậy Đặng t.ử sẽ khá lên ?”

“Cứ cẩn thận tĩnh dưỡng, việc nặng, tự nhiên sẽ khỏe.”

“Úi chà, thế thì quá , cứ sợ...” Bà thím dường như cảm thấy điều may mắn nên ngượng nghịu ngưng bặt, sang bảo Đặng thị: “Đặng tử, thấy , đợi khỏe , cuộc sống sẽ hơn thôi.”

Đặng thị khẽ nhếch môi nhạt, mê man vì kiệt sức.

Đợi Lại Tam bốc t.h.u.ố.c về, trong lúc sắc thuốc, Tần Lưu Tây dùng ngải cứu hơ nóng một huyệt vị cho Đặng thị, đồng thời hướng dẫn Lại Tam cách để tự thực hiện. Nàng còn dặn dò kỹ lưỡng ngoài t.h.u.ố.c trị băng huyết bỏ cữ nào, t.h.u.ố.c điều dưỡng cũng tiếp tục uống.

Ra khỏi nhà họ Lại, Tần Lưu Tây ngó xung quanh. Lại Tam xoa tay bước tới, đỏ mặt : “Đại sư, bạc của ngài, nhất định sẽ trả .”

Tần Lưu Tây ừ một tiếng, bảo yên tại chỗ chờ.

Lại Tam hiểu gì cả, chỉ thấy Tần Lưu Tây đến một gốc cây râm mát, miệng lẩm bẩm như đang chuyện với ai đó, khiến khỏi dựng tóc gáy.

Chẳng lẽ là như nghĩ?

Rất nhanh, Tần Lưu Tây , : “Có một mối ăn kiếm tiền, ngươi ?”

Lại Tam nuốt nước miếng, cố bỏ qua cảm giác ớn lạnh quanh , lắp bắp hỏi: “Cái... cái gì cơ?”

“Đào mộ chôn xác.”

Lại Tam chân mềm nhũn: “Cái gì?”

“Có một ... ừm, một con quỷ c.h.ế.t ở ngoài . Ngươi giúp nhặt xác chôn cất t.ử tế, ngày lễ ngày tết thắp cho ít tiền vàng hương khói. Để báo đáp, sẽ cho ngươi bạc.” Tần Lưu Tây giải thích.

Lại Tam theo ánh mắt nàng về phía bên cạnh, cảm giác lạnh toát sống lưng, như thể thứ gì đó đang ngay cạnh chằm chằm . Hai chân run lẩy bẩy, gượng gạo: “Còn... còn chuyện thế ?”

Tần Lưu Tây lạnh: “Sợ cái gì? Làm lưu manh bao nhiêu năm ngươi còn chẳng sợ, sợ một con quỷ? Nói mau, ?”

“Làm! Ta đương nhiên !” Lại Tam liếc trộm sang bên cạnh, hỏi nhỏ: “Thế... xác ở ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-952-thanh-hoang-nguoi-co-y-do-gi.html.]

Tần Lưu Tây bảo mang theo cái cuốc và một cái hũ sành cũ, dẫn bờ sông, men theo sườn núi rừng, chỉ một chỗ: “Đào . Cẩn thận một chút, đừng vỡ xương cốt. Con quỷ lúc sống còn ác hơn ngươi, nên mới kết cục c.h.ế.t bờ c.h.ế.t bụi thế . Làm hỏng xương cốt, cẩn thận ám ngươi đấy.”

Lại Tam: “...”

Con quỷ bên cạnh vẻ mặt đầy oan ức: Ta c.h.ế.t hơn chục năm , báo ứng cũng trả xong từ đời nào, còn bới móc thế ?

Lại Tam cẩn thận đào bới. Người lúc c.h.ế.t chôn sâu, nhanh lộ một hộp sọ trắng hếu. Hắn sợ đến mức run tay rơi cả cái cuốc, suýt chút nữa đập vỡ hộp sọ.

Ngay lập tức, cảm thấy một luồng gió lạnh thốc , sợ quá hét lên oai oái.

Tần Lưu Tây phất tay áo, : “Dọa cái gì mà dọa, ai cúng dường cho .”

Luồng gió lạnh lập tức đổi hướng.

Lại Tam thở hổn hển. Hoàng thiên tại thượng, từ nay về thề sẽ , kính già yêu trẻ.

Hắn run rẩy nhặt từng khúc xương trắng bỏ hũ, theo chỉ dẫn của Tần Lưu Tây tìm một huyệt đất chôn cất và lập bia mộ. Trùng hợp , cũng họ Lại, tên là Lại Xương Bình.

Cùng họ Lại, trong họ. Lại Tam thấy thế thì yên tâm hơn hẳn, việc hương khói cho vị cũng còn đáng sợ nữa, coi như chút dây mơ rễ má.

Lo liệu xong xuôi cho Lại Xương Bình, đốt ít tiền vàng nến hương, cúng chút đồ ăn, con quỷ mới chỉ cho Tần Lưu Tây chỗ giấu vàng bạc.

Ngay gốc cây mà trú ngụ ban nãy.

Lại Tam đào lên, mở xem thì thấy ba mươi lượng bạc trắng và hai thỏi vàng nhỏ hình cá chép, ước lượng mỗi thỏi cũng tầm mười lượng.

Hắn mừng rỡ mặt. Tiền t.h.u.ố.c thang cho vợ !

vui mừng qua , vẫn mờ mắt vì tiền, bèn đưa vàng bạc đó mặt Tần Lưu Tây: “Đại sư, ngài cứ lấy tiền dầu đèn ạ.”

Tần Lưu Tây cũng khách sáo, cầm lấy mười lượng bạc trắng, : “Số bạc còn , trừ chi phí cho vợ con ngươi, thì đừng quên thường xuyên hương khói viếng mộ cho . Đây là nhân quả, cũng là giao dịch.”

Tuy rằng bỏ tiền lớn như chỉ để đổi lấy việc hương khói vẻ thiệt thòi cho con quỷ, nhưng đối với Lại Tam đang cần tiền cứu mạng vợ con thì đây chẳng khác nào tiền từ trời rơi xuống, lỗ chút nào.

Lại Tam cũng là kẻ điều, lập tức : “Đại sư yên tâm, sẽ nhớ kỹ. Hắn cũng họ Lại, là họ hàng xa, cúng bái cũng là việc nên .”

Thư Sách

Tần Lưu Tây gật đầu, đưa Lại Xương Bình quỷ môn quan, dặn Lại Tam lúc nào rảnh thì đến miếu Thành Hoàng thỉnh bài vị trường sinh của Thành Hoàng về thờ, đó rời .

Trước khi về miếu, nàng còn ghé qua cửa hàng đồ gỗ mua ít gỗ mang về. Vừa đẽo bài vị, nàng kể chuyện Lại Tam cho Thành Hoàng .

Thành Hoàng : “Tiểu cô nương ngươi cũng tính thật đấy, cứu thì thôi , còn giúp quỷ việc thiện tích đức nữa. Có điều, ngươi đem công lao tính hết cho ?”

“Ừm.”

“Ngươi rốt cuộc ý đồ gì thế hả?”

Dùng danh nghĩa của ông để cứu , cuối cùng còn bắt lập bài vị trường sinh thờ phụng ông, mang tín ngưỡng lực cho ông. Trên đời chuyện như thế, nàng rốt cuộc mưu đồ điều gì?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...