Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 941: Lịch sử đen tối để đời của Củ Sâm
Cập nhật lúc: 2025-11-28 23:51:46
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tục ngữ câu: "Muốn đội vương miện, chịu sức nặng của nó". Tiểu Nhân Sâm Tinh nếu hóa hình thành , nhất định chịu đựng uy lực của sấm sét, trải qua lôi kiếp tẩy lễ. Nếu , Thiên Đạo sẽ dung tha.
Vì thế, tu luyện ngàn năm, thành thành tinh, tất cả đều phụ thuộc sáng nay.
Từng đạo thiên lôi màu tím đ.á.n.h xuống, đạo mạnh hơn đạo . Tiểu Nhân Sâm Tinh sớm da tróc thịt bong, tinh hồn tổn hại nghiêm trọng, nhưng vẫn c.ắ.n răng chống đỡ.
Chín đạo thiên lôi, nó bắt buộc vượt qua.
đến đạo thứ chín, nó rơi trạng thái hôn mê, còn trời trăng gì nữa. Trong đầu nó chỉ hiện lên hình ảnh vị tiền bối năm xưa, tu luyện còn lâu hơn nó, mỹ hơn nó, khi đó linh khí còn dồi dào hơn bây giờ, mà vẫn thất bại.
Nó mãi vẫn chịu nổi đạo thiên lôi thứ chín , tinh hồn cũng sắp giữ , sắp tan biến thiên địa.
Chúng sinh bình đẳng, vạn vật đều thể tu luyện, nhưng những tinh vật như chúng nó hóa hình thành cần đủ thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thiếu một thứ cũng .
Có lẽ nó cái phận .
Nó chịu nổi nữa .
Chung quy vẫn là hời cho vị tiểu sát thần thôi.
Tiểu Nhân Sâm Tinh đầu óc hỗn độn, suýt chút nữa thì hồn theo gió bay .
Đột nhiên, một luồng năng lượng tinh thuần, ấm áp tràn thần hồn của nó, kim quang lấp lánh bao phủ.
Đây là... sức mạnh công đức tín ngưỡng?
“Đừng giả c.h.ế.t, mau vùng dậy cho ! Còn một đạo cuối cùng, cũng là đạo lợi hại nhất, chống đỡ cho bằng !”
Giọng lạnh lùng vang lên trong linh đài (tâm trí). Tiểu Nhân Sâm Tinh hừ nhẹ một tiếng, nhưng hốc mắt ươn ướt.
Hình như nó may mắn hơn vị tiền bối một chút!
Hắc Sa bên ngoài cũng thấy rõ ràng. Sát tinh miệng mồm tuy độc địa nhưng tay cực kỳ hào phóng, công đức tín ngưỡng quý giá như mà cho là cho.
Không uổng công con sâm nàng vặt trụi bao nhiêu quả và rễ, cái giá quá xứng đáng.
Đạo thiên lôi cuối cùng to như cổ tay, thẳng tắp giáng xuống, chấn động cả một vùng núi non. Đám động vật nhỏ nhát gan trốn trong hang run lẩy bẩy, bá tánh bên ngoài cũng thấy tiếng động lạ, ngước trời thắc mắc: Quang thiên bạch nhật tiếng sấm lớn thế ?
Một tu sĩ chỉ hận mọc thêm hai cái chân để chạy cho nhanh. Rõ ràng là linh vật độ kiếp xuất thế, nhưng tiếc là kịp nữa .
Thiên lôi dứt, mây đen tan.
Tần Lưu Tây và Hắc Sa chằm chằm vị trí của Tiểu Nhân Sâm Tinh, chờ đợi những tia điện còn sót tan .
Phía chân trời dường như vang lên tiếng nhạc tiên, rải xuống muôn vàn tia kim quang ngũ sắc.
Đám yêu ma quỷ quái vây xem xung quanh ghen tị thèm thuồng, nhưng cũng bỏ lỡ cơ hội, tranh thủ hấp thu chút kim quang rơi vãi. Không lấy sâm thì hưởng chút sái cũng đỡ.
Về phía Tiểu Nhân Sâm Tinh, khi lôi điện tan biến, lộ một cục thịt trắng trẻo, mũm mĩm đang cuộn tròn ?
Tần Lưu Tây suy nghĩ một chút, bước tới, hắng giọng thật to lấy chân đá đá cục thịt đó.
Tiểu Nhân Sâm Tinh đang cuộn tròn từ từ mở mắt . Đập mắt nó là một đôi tay bụ bẫm, đầu ngón tay tròn trịa, móng tay hồng hào. Nhìn xuống chân, cũng là tay chân phốp pháp đầy thịt.
Đây là...
Hình dáng con !
Tiểu Nhân Sâm Tinh bật dậy như lò xo, dang rộng hai tay, sờ từ đầu đến chân. Nó hình giống hệt bọn Tần Minh Thuần, tay, chân, và cả... "chim nhỏ".
“A a a! Ta thành ! Ta là !”
Tiểu Nhân Sâm Tinh nhảy cẫng lên tại chỗ hai cái, đó gào to sung sướng, lao vụt chạy khắp núi rừng như một kẻ điên.
Tần Lưu Tây: “...”
là chuyện lạ ngàn năm mới thấy: Một củ nhân sâm "chạy rông" (khỏa ).
Hắc Sa: “!”
Đứa nhỏ xui xẻo , đây đúng là lịch sử đen tối để đời !
Hy vọng nhớ sẽ hổ đến mức đập đầu tường!
Tiểu Nhân Sâm Tinh chạy một vòng lao đến mặt Hắc Sa. Giờ nó là một bé chừng mười tuổi, mái tóc dài đen ánh tím, đôi mắt cũng màu tím đen sáng rực kinh . Khuôn mặt bầu bĩnh, làn da trắng như ngọc, trông y hệt một cục bột nếp khiến c.ắ.n một miếng.
“Hắc ca, là !” Tiểu Nhân Sâm Tinh phấn khích nắm lấy cánh tay Hắc Sa lay lay.
Hắc Sa: “Chúc mừng.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh tít mắt, nhận vẻ mặt thôi của Hắc Sa, lao tới mặt Tần Lưu Tây, xoay một vòng khoe khoang: “Sát... Tây Tây, thành công , là !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-941-lich-su-den-toi-de-doi-cua-cu-sam.html.]
Câu nó lặp mấy liền.
Hóa hình thành là động lực kiên trì tu luyện suốt ngàn năm qua, cũng là chấp niệm lớn nhất của nó.
Giờ đây, nó như ý nguyện.
Tần Lưu Tây khoanh tay ngực, vẻ mặt ghét bỏ: “Sao hóa thành con trai thế ?”
Tiểu Nhân Sâm Tinh sửng sốt, cúi đầu xuống, lúc mới hậu tri hậu giác phát hiện đang... trần như nhộng!
“Á á á!!!”
Tiếng hét hổ vang vọng khắp núi rừng. Nó vội vàng lấy tay che hạ bộ, xoay bỏ chạy, giọng the thé: “Giở trò lưu manh ! Phi lễ chớ , các hiểu hả!”
Trời ơi, nãy nó còn chạy rông khắp núi, mặt mũi vứt cho hết!
Hắc Sa nhanh chóng đưa cho nó một bộ quần áo ngắn màu đỏ. Một lát , Tiểu Nhân Sâm Tinh , mặt đỏ bừng như gấc chín, ánh mắt dám thẳng Tần Lưu Tây, lắp bắp: “Ngươi... ngươi thể coi như thấy gì ?”
“Một thằng nhóc con hỉ mũi sạch thì gì đáng xem.” Tần Lưu Tây nhạt, giáo huấn: “Đây cũng là bài học cho ngươi, từ nay về việc cẩn trọng, đừng đắc ý vênh váo. Làm thì lòng tự trọng, hổ.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh tức ách, cứ như ngươi liêm sỉ lắm .
hôm nay là ngày vui, nó thèm so đo với nàng, hơn nữa cũng dám so đo.
Nó lùi một bước, cung kính hành đại lễ với nàng: “Tây Tây, hôm nay độ kiếp thành công, tất cả là nhờ ngươi, đa tạ.”
Nó liếc thấy sắc mặt Tần Lưu Tây tái nhợt hơn lúc , rằng nàng giúp nó gánh đỡ ít uy lực của lôi kiếp, nếu nó chẳng thể thuận lợi vượt qua.
“Ngươi tuy thành , nhưng đừng quên tu luyện, càng mất cảnh giác. Không tùy tiện hóa hình lộ bản thể mặt khác, cũng ỷ thế h.i.ế.p .” Tần Lưu Tây răn dạy: “Ở chốn thế tục, lòng phức tạp còn đáng sợ hơn cả tinh quái. Tâm hại thể , nhưng tâm phòng nhất định . Cần cù tu luyện thêm các bản lĩnh giữ mạng, chỉ cho ngươi mà thôi.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh ngây ngô gật đầu: “Biết mà.”
Cái bộ dạng ngốc nghếch , e là bán còn giúp đếm tiền.
Tần Lưu Tây bèn : “Tính tình ngươi đơn thuần, đừng tùy tiện tin , càng để lộ bản thể. Gặp bọn tà tu thì tránh xa .”
Tiểu Nhân Sâm Tinh toét miệng gật đầu, ngượng ngùng hỏi: “Ngươi nên đặt tên cho ?”
“Ngươi chỉ là một củ nhân sâm, cứ gọi là Sâm , đặt tên gì cho rách việc.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh xụ mặt: “Qua loa quá mất.”
Tần Lưu Tây liếc nó một cái.
Tiểu Nhân Sâm Tinh sợ sệt, thử thăm dò: “Vậy theo họ Tần nhé? Tần Sâm.”
“Tùy ngươi. Dù lúc hóa hình ngươi cũng tùy tiện mà. Hóa thành tiểu cô nương mềm mại thơm tho chịu, cứ thích mọc thêm cái 'cán'.” Vẫn là trẻ con thôi.
Thư Sách
Tiểu Nhân Sâm Tinh ghét bỏ: “...”
Nó còn chẳng vì sợ nàng "tức cảnh sinh tình" nhớ đến Vong Xuyên nên mới biến thành con trai ?
mà, từ nay về nó là Tần Sâm tên họ, hình thể đàng hoàng . Hộ khẩu chắc cũng chung một hộ với Tây Tây nhỉ? Nghĩ thôi thấy sướng rơn!
Tần Lưu Tây ngẩng đầu về phía sâu trong núi rừng, tay áo cuốn lấy Hắc Sa và Tần Sâm, xé mở âm lộ rời : “Nơi nên ở lâu, thôi.”
Trước khi , nàng thuận tay để hai đạo Ngũ Lôi Phù.
Bọn họ rời chân , chân mò tới khu vực . Chưa kịp tìm kiếm gì, Ầm ầm hai tiếng, Ngũ Lôi Phù phát nổ.
Hai tên đạo sĩ nổ cho đen thui mặt mũi: “!!!”
Mẹ kiếp, đây là việc ? Không để chút lợi lộc nào, chỉ để bẫy rập!