Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 940: Một củ sâm thê thảm, đánh nó cho ta
Cập nhật lúc: 2025-11-28 06:29:04
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhận lời khẳng định của Tần Lưu Tây rằng cơ duyên tới, Tiểu Nhân Sâm Tinh dốc hết sức lực hấp thu nguyệt hoa (tinh hoa mặt trăng) suốt thời gian qua. Hương thơm của thiên tài địa bảo tỏa ngào ngạt, dẫn dụ bộ yêu ma quỷ quái trong sâu thẳm rừng Vạn Hòe tìm tới.
Một củ nhân sâm ngàn năm thành tinh, chỉ cần nuốt trọn nó, tu vi công lực sẽ tăng vọt, thậm chí thể giúp kẻ đó trùng tu , chuyện đùa.
Nếu Hắc Sa - một con sơn tinh (tinh quái núi) hùng mạnh giúp nó hộ pháp, thì Tiểu Nhân Sâm Tinh sớm bọn yêu ma xé xác nuốt trọn từ lâu .
Hắc Sa giúp nó đuổi yêu ma quỷ quái bên ngoài, chẳng thể giúp nó xua tan tâm ma bên trong. Hôm nay nhập định, nó bất ngờ rơi ảo cảnh và nảy sinh tâm ma. Tình thế nguy cấp, Hắc Sa lo lắng hộ pháp, sai một con sơn quỷ (quỷ núi) tức tốc báo tin cho Tần Lưu Tây.
Nàng mà đến nhanh, củ sâm nhãi con sắp nổ tung !
Hiện giờ sâm đỏ tím sắp nứt toác của nó, Hắc Sa gấp đến độ biến hình luôn. Đứa nhỏ xui xẻo sắp nổ thật , vị tổ tông vẫn chịu tới?
Xào xạc.
Hắc Sa thính tai, đầu . Không từ lúc nào, khu vực xung quanh vô thú rừng và đám yêu ma quỷ quái lờ mờ vây kín thành một vòng tròn. Bọn chúng hau háu chằm chằm Tiểu Nhân Sâm Tinh với vẻ mặt say mê thèm thuồng.
Bảo say mê cho ? Mùi sâm thơm nức bay xa hơn mười dặm, kinh động đến cả một tà đạo. Bọn họ bấm độn tính toán thiên tài địa bảo xuất thế, thể bỏ lỡ?
“Cút!” Hắc Sa gầm lên một tiếng, hai tay nhanh chóng dựng kết giới bảo vệ Tiểu Nhân Sâm Tinh, trong lòng thầm mắng Tần Lưu Tây.
Nàng mà đến nhanh thì chuẩn nhặt xác sâm , , đến cái xác cũng chẳng còn, e là đến chút tàn cũng vớt . Nhìn xem bao nhiêu kẻ đang thèm rình rập ngoài , sơ sẩy một cái là chúng xông xâu xé ngay.
Hắn gầm lên thị uy, nhưng đám yêu ma chẳng những lui mà còn lì lợm chờ.
Cứ chờ đấy.
Nhân sâm tinh ngàn năm, linh khí đó, kim quang đó, quá hấp dẫn .
Hắc Sa tuy giận dữ nhưng dám rời nửa bước, chỉ sợ là Tiểu Nhân Sâm Tinh đang hôn mê sẽ kẻ khác cuỗm mất.
Tạo nghiệp mà, nó rốt cuộc đắc tội ai mà xui xẻo đến mức chứ.
Lúc , Tiểu Nhân Sâm Tinh cũng đang vật lộn với tâm ma của chính . Theo lý thuyết, nó là một thiên tài địa bảo, đang hấp thu nguyệt hoa chờ cơ duyên hóa hình, đáng lẽ nên sinh tâm ma. khổ nỗi trong ký ức của nó từng chứng kiến một vị tiền bối hóa hình thất bại, ngàn năm đạo hạnh tan thành mây khói, đến cái xác cũng chẳng còn. Nó sợ hãi sẽ vết xe đổ đó.
Nó tu luyện ngàn năm, khát khao duy nhất là .
Đây là chấp niệm của nó. Khi chấp niệm hình thành, nếu kiểm soát sẽ hóa thành tâm ma, khiến nó rơi sự tự nghi ngờ bản .
Tiểu Nhân Sâm Tinh như tên lên dây, thể bắn, lẽ độ kiếp hóa hình ngay, nhưng nó dám.
Nó sợ thất bại như vị tiền bối .
Tiểu Nhân Sâm Tinh cố nén luồng linh lực cuồn cuộn trong cơ thể, nhưng càng nén càng , linh lực tiết ngoài khiến hương sâm lan tỏa bốn phía.
Nó sắp đến nơi .
Nếu... nếu thật sự , nó thành quỷ cũng tha cho tên sát thần . Chính nàng là bảo nó đến đây tu luyện mà.
nghĩ , sát thần cũng là cho nó, là do bản nó cố gắng mới rơi tình cảnh .
Oa oa, ngàn năm đạo hạnh của nó, cuối cùng sẽ rơi tay con ma quỷ nào đây?
Thật là một củ sâm thê thảm!
Ngay lúc Tiểu Nhân Sâm Tinh tuyệt vọng nhất, diễn biến nội tâm phong phú cũng áp chế nổi nỗi sợ hãi, thì "sát thần" đến.
Tần Lưu Tây xuất hiện, Hắc Sa thở phào nhẹ nhõm, c.h.ử.i ầm lên: “Vương... Ngươi cuối cùng cũng chịu vác xác đến ! Chậm chút nữa là đến lập mộ cho hai em luôn đấy!”
Tần Lưu Tây liếc mắt , khinh bỉ: “Đường đường là sơn tinh mà trị nổi mấy con yêu ma quỷ quái tép riu ? Thế thì về lò luyện , bá chủ cái nỗi gì.”
Đám yêu ma quỷ quái khinh bỉ: Chúng cần mặt mũi ? Đánh tay đôi thì chúng chơi hội đồng!
Tiểu Nhân Sâm Tinh: Đừng cãi nữa, .
Tần Lưu Tây bước tới, lướt qua Tiểu Nhân Sâm Tinh đặt tay lên đỉnh đầu nó, quát: “Đừng nén nữa, độ kiếp !”
Tiểu Nhân Sâm Tinh kinh hãi: “... nhưng hôm nay thể dẫn lôi kiếp tới ?”
Nó sợ dẫn lôi kiếp thì công sức đổ sông đổ bể hết.
“Có ở đây, dẫn ?” Tần Lưu Tây sa sầm mặt: “Ngươi tin ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-940-mot-cu-sam-the-tham-danh-no-cho-ta.html.]
Tiểu Nhân Sâm Tinh run rẩy, yếu ớt đáp: “Ta tin chính , sợ...”
“Sợ cái gì? Độ kiếp thành công thì ngươi là , thành thì...”
“Không thành thì ?”
Tần Lưu Tây lạnh lùng phán: “Không thành thì tiện cho chứ . Ta sẽ tận dụng triệt để, nên luyện đan thì luyện đan, nên t.h.u.ố.c thì thuốc.”
Nghe xem, đây tiếng ? Có việc ?
Tiểu Nhân Sâm Tinh: “!”
Đồ cặn bã!
“Cho nên, đem t.h.u.ố.c luyện đan thì đừng nghĩ lung tung nữa, giữ vững cái tâm của ngươi .” Tần Lưu Tây gian xảo: “Làm thuốc, hai chọn một, tùy ngươi quyết định.”
Tiểu Nhân Sâm Tinh tức đến mức tự bạo. Cái mà còn cần chọn ? Nó mới thèm t.h.u.ố.c cho nàng!
“Nghe lời , điều tức, vận chuyển linh khí.” Tần Lưu Tây buông tay , lấy từ trong tay áo vài lá bùa vàng. Nàng c.ắ.n đầu ngón tay lấy m.á.u vẽ lên một lá, dán lên nó. Những lá còn nàng vẽ bùa trong hư , kim quang lấp lánh, bùa thành hình liền rải vây quanh nó.
Tiểu Nhân Sâm Tinh lập tức cảm thấy tâm trí an định . Thôi kệ!
Không thành công thì thành nhân (sâm), cùng lắm kết cục cũng là t.h.u.ố.c cho nàng , cũng lỗ!
Nó bắt đầu điều tức, vận chuyển linh lực tu luyện tích lũy suốt bao năm qua, tạo thành một cơn lốc xoáy linh khí.
Tần Lưu Tây xếp bằng bên cạnh nó, cao giọng : “Kẻ nào hưởng chút thơm lây (hấp thu linh khí dư thừa) thì ngoan ngoãn chờ. Còn kẻ nào dám xông lên cướp đoạt phá đám, hậu quả tự gánh lấy!”
Tiếng cảnh cáo như sấm rền, mang theo uy lực sấm sét nổ vang bên tai đám yêu ma quỷ quái đang bao vây bên ngoài, khiến chúng run rẩy sợ hãi.
Nữ nhân dễ chọc .
Tiểu Nhân Sâm Tinh chìm trạng thái quên (vong ngã).
Trên đỉnh đầu, mây đen dần tụ , đen kịt một mảng, khiến cả khu vực bên ngoài rừng Vạn Hòe cũng trở nên xao động.
Tần Lưu Tây kết ấn, đ.á.n.h một thuật quyết những lá bùa khiến chúng xoay chuyển nhanh chóng, miệng lẩm bẩm niệm chú.
Hương sâm bay xa trăm dặm.
Mây đen phủ kín đỉnh đầu, sấm chớp ầm ầm. Bầu trời đen kịt như sập xuống bất cứ lúc nào.
Không ngừng đang lao nhanh về phía .
Linh lực Tiểu Nhân Sâm Tinh phát huy đến cực hạn, nhưng lôi kiếp vẫn chịu giáng xuống.
Tần Lưu Tây mở trừng mắt, tay cầm một lá Dẫn Lôi Phù ném lên trời. Sấm sét tới thì để bà đây dẫn tới!
“Lôi đình hiệu lệnh, sắc chiêu chúng linh, ban thần uy, trời giáng ngũ lôi...”
Trong đám mây đen che kín bầu trời, một tiếng sấm rền vang lên.
“Vẫn xuống ?” Ánh mắt Tần Lưu Tây sắc bén, xuống là bà đây quậy banh trời đất đấy!
Ầm ầm.
Tia chớp loằng ngoằng x.é to.ạc màn đêm.
Mắt thấy linh lực của Tiểu Nhân Sâm Tinh vận chuyển tới cực hạn, Tần Lưu Tây kết ấn, truyền một luồng linh lực sang: “Ngàn năm tu hành, vạn vật linh. Ngô sắc lệnh , ban cho hình . Thiên linh địa linh, sắc lệnh!”
Thư Sách
Sấm rền ầm ĩ nhưng vẫn chịu đ.á.n.h xuống.
Lòng Hắc Sa chùng xuống, mắt đỏ hoe, lo lắng Tiểu Nhân Sâm Tinh đang dần trở nên trong suốt, hai tay nắm chặt.
Tần Lưu Tây trợn mắt, ngẩng đầu trời, quát lớn một tiếng:
“Lề mề cái gì! Đánh nó cho !”
Ầm!
Một đạo lôi điện màu tím to bằng ngón tay bổ thẳng xuống đầu Tiểu Nhân Sâm Tinh!