Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 936: Nếu ngươi trở thành hắn, ta liền thí thần

Cập nhật lúc: 2025-11-28 06:29:00
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ngài bảo thí thần ?"

Tần Lưu Tây và Phong Bá bốn mắt , trong mắt nàng vài phần kinh ngạc: "Ngài ngài đang cái gì ?"

Phong Bá lộ nụ khổ, : "Ta . Ta chỉ sợ bản áp chế nó. Hiện giờ ngươi cũng thấy đấy, định tách khối xương thì cả Lục hồ chao đảo. Vạn nhất một ngày... trở thành ."

"Không đến mức đó ." Tần Lưu Tây trấn an: "Ngài nhớ kỹ, ngài là Thủy thần Phong Bá, chỉ cần kiên định đạo tâm thì sẽ luôn con đường chính đạo."

" nếu lỡ thì ?"

Ánh mắt Tần Lưu Tây sáng quắc, kiên định : "Nếu thật sự ngày ngài trở thành , sẽ thí thần."

Đôi mắt Phong Bá đen láy sâu thẳm, dường như chút xúc động: "Được."

Tần Lưu Tây tiếp: "Tín ngưỡng chi lực xói mòn, lẽ là do khối Phật cốt . Trước , khao khát tìm khối xương hơn chúng , thần hồn của cũng dễ dàng cảm nhận vị trí của nó hơn."

"Ý ngươi là, một khối đang ở chỗ ?"

Tần Lưu Tây trầm giọng: "Có lẽ ."

Phong Bá nhíu mày thắc mắc: "Nếu , tới lấy? Chẳng ngươi ?"

"Có thể đang lợi dụng khối Phật cốt để hấp thu tín ngưỡng chi lực, giúp ngưng thực thần hồn của ."

Phong Bá hít sâu một , lạnh lùng : "Nếu đúng là như , ngươi càng tiêu diệt , chứ thể trơ mắt thông qua ngừng khôi phục thực lực. Đợi đến ngày hồi phục, liệu chúng thể giống như những bậc tiền bối ngàn năm , một nữa bắt giữ và giam cầm đáy Cửu U ?"

Tần Lưu Tây ngước bầu trời đêm, : "Chuyện đó còn xem ông trời thương xót mà ban cho chúng một đường sinh cơ ."

"Hả?"

"Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín, luôn chừa một đường sinh cơ."

"Nếu chừa thì ? Hoặc là nắm bắt thì ?"

Tần Lưu Tây thẳng : "Vậy thì... c.h.ế.t chùm cả nút!"

Phong Bá ngạc nhiên: "..."

Chuyện buồn chút nào!

Tần Lưu Tây cũng bật : "Đừng chuyện thí thần nữa, đến mức đó . Nếu ngài thực sự lo sợ, sẽ hạ một đạo cấm chế lên khối Phật cốt trong thần hồn của ngài, ?"

"Còn thể như ?"

"Được chứ, chỉ cần ngài đừng cố ý kháng cự."

Phong Bá lập tức xếp bằng xuống: "Tuyệt đối sẽ ."

Tần Lưu Tây như hỏi: "Ngài sợ đạo cấm chế của sẽ gây áp chế lên ngài ?"

"Nếu sợ, chẳng bảo ngươi thí thần." Phong Bá về phía Lục hồ mênh mông: "Ta chỉ sợ thành cũng vì nó, bại cũng vì nó."

Tần Lưu Tây xuống đối diện , hai tay kết ấn phức tạp, ngón tay chuyển động nhanh đến mức chỉ còn tàn ảnh. Theo sắc mặt nàng dần tái nhợt, một đạo cấm chế hình thành ấn ký rơi xuống chân . Khóe miệng nàng cũng rỉ một tia máu.

Phong Bá chút kinh ngạc: "Ngươi chứ?" Hắn thử sờ xuống chân, vận khí điều tức, phát hiện cái cảm giác d.ụ.c niệm phản thường ngày biến mất.

Nàng thực sự đ.á.n.h một đạo cấm chế lên đó.

Tần Lưu Tây lau vệt m.á.u bên khóe miệng, lắc đầu: "Không ."

Phong Bá khuôn mặt tái nhợt của nàng, nhíu mày: "Sắc mặt ngươi trông chẳng giống chút nào."

"Chỉ khi cấm chế phá vỡ thì mới ." Tần Lưu Tây khẩy: "Cho nên ngài liệu mà để tâm một chút, đừng để nó phá tan cấm chế, sẽ phản phệ đấy. Còn nữa, tương lai cùng đ.á.n.h quái, ngài lâm trận bỏ chạy đấy."

Khóe miệng Phong Bá giật giật, xuống chân : "Ngươi thông minh và lợi hại hơn tưởng tượng nhiều."

"Cấm chế của chỉ thể giúp ngài áp chế phần nào sự phản phệ của Phật cốt. Còn việc đoạt tín ngưỡng chi lực , vẫn dựa chính bản Phong Bá ngài." Tần Lưu Tây sờ lên bình Dưỡng Hồn, hỏi: " , Nhan Kỳ Sơn nhà các ngài rốt cuộc là xảy chuyện gì? Ta xem tướng mạo ông đoản mệnh, đột nhiên gặp t.a.i n.ạ.n vớ vẩn như ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-936-neu-nguoi-tro-thanh-han-ta-lien-thi-than.html.]

Nghe , sắc mặt Phong Bá lộ vẻ đau thương, đáp: "Trời mưa gió bất trắc, hết thảy đều là mệnh ."

Tần Lưu Tây lắc đầu: "Không, là do lão yêu quái Hủy La tạo nghiệt."

Phong Bá đột ngột ngẩng đầu nàng.

Tần Lưu Tây kể chuyện ở Hạnh Hoa trấn một : "Ông c.h.ế.t đột ngột và kỳ quặc như , vị lão tổ tông bán thần như ngài cảm thấy gì bất thường ? Hồn phách ông còn giam cầm ở đó nữa."

"Ngươi , tuy là tổ tiên Nhan thị, nhưng thành bán thần thì phù hộ chúng sinh, thể nhúng tay sinh lão bệnh t.ử của họ. Nếu nhúng tay, trời đất tất dung ." Phong Bá giải thích: "Nghe tộc trưởng báo tin mất, cũng lén xem qua mệnh bàn của một chút, thấy đúng là t.a.i n.ạ.n nên xem kỹ nữa. Sự thật nếu phận là hậu duệ của , thì đến chút đó cũng tiện xem. Ta tưởng tu đạo như ngươi rõ ràng hơn ai hết cái gì thể nhúng tay, cái gì thể chứ."

Tần Lưu Tây trầm mặc.

"Đã thoát ly phàm trần thế tục, tu đạo như và ngươi càng thể chịu sự ràng buộc của cái gọi là huyết mạch duyên." Phong Bá thở dài: "Thế tục phàm trần, đều là quá khứ."

"Ngài đúng là dứt khoát tình trần duyên."

"Ta là Thủy thần Phong Bá, sớm còn là Nhan Tòng Hạc. Nhan Tòng Hạc thể tình, nhưng Thủy thần thì thể." Phong Bá : "Ta chỉ ngờ cái c.h.ế.t của dính dáng đến Phật cốt. Ảo cảnh Hạnh Hoa trấn thế mà tồn tại nhờ nó. Hừ, xem khối Phật cốt trong rục rịch phản công là vì cảm ứng sự lôi kéo của khối xương khác? Sớm , liều mạng tước bỏ thần vị cũng đến đó điều tra một phen."

Sơn Thần nếu rời núi thì núi còn Sơn Thần, cũng đạo lý đó, Thủy thần rời thì vùng nước đó cũng còn thần bảo hộ.

Phong Bá bình Dưỡng Hồn của nàng: "Ngươi mang về ?"

Tần Lưu Tây gật đầu: "Đường sơn trưởng tin dữ ngã bệnh, mang ông về cho hai gặp mặt cuối tiễn . Chỉ là, thần hồn ông cũng chút cổ quái."

Nói , nàng thả Nhan Kỳ Sơn .

Phong Bá thoáng qua, điểm một chỉ thần lực , : "Ký ức của thiếu hụt, thế ?"

Ánh mắt Tần Lưu Tây trầm xuống: "Ta cũng đang tò mò đây. Ký ức là thiếu hụt từ khi c.h.ế.t khi c.h.ế.t mới mất ."

"Người cũng c.h.ế.t , dù nhớ đủ ký ức thì đến hoàng tuyền cũng xóa sạch để đầu t.h.a.i thôi." Phong Bá vung tay, một luồng kim quang công đức rơi xuống Nhan Kỳ Sơn.

"Ngài đây là mềm lòng ?" Tần Lưu Tây thấy thế, nhướng mày trêu: "Nào là phàm trần thế tục đều là quá khứ mà?"

"Làm lão tổ tông, cho con cháu chút đồ để đầu t.h.a.i thì ?" Phong Bá mặt đổi sắc đáp.

Tần Lưu Tây thu Nhan Kỳ Sơn bình, : "Đợi gặp mặt sơn trưởng xong, sẽ đưa ông quỷ môn quan."

"Làm phiền ngươi." Phong Bá suy nghĩ một chút, hỏi: "Nếu ngươi thể tiêu hủy Phật cốt, tại vẫn giữ khối xương tay ngươi?"

Gương mặt Tần Lưu Tây trở nên lạnh lùng: "Hắn mang Vong Xuyên của , đang đợi đích tới lấy!"

Phong Bá thôi.

Tần Lưu Tây hành lễ chào ông, kéo Đằng Chiêu, xé mở âm lộ bước một chân .

Vừa hai bước, nàng bỗng phun một ngụm m.á.u tươi, thần sắc uể oải trông thấy.

"Sư phụ?" Đằng Chiêu hoảng hốt, vội vàng đỡ lấy nàng.

Thư Sách

Tần Lưu Tây siết c.h.ặ.t t.a.y , thoáng điều tức : "Không , chỉ là tốn nhiều linh lực thôi."

Nàng đầu Lục hồ, mím môi, trong đáy mắt ánh lên vẻ đăm chiêu.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...