Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 934: Độ vong linh nhập luân hồi

Cập nhật lúc: 2025-11-28 06:28:58
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kỳ cử nhân Tần Lưu Tây dùng lửa tay thiêu hủy khối xương cốt , sắc mặt biến ảo khôn lường. Năm xưa khi cả thôn tàn sát, cây hạnh trăm năm là nơi tưới nhiều dầu hỏa nhất, mà khối xương cốt đó dù lửa thiêu cũng hề tổn hại mảy may.

giờ đây, ở trong tay Tần Lưu Tây, nó hóa thành tro bụi.

Ngọn lửa ...

Kỳ cử nhân ôm chặt cháu nội, ánh mắt đầy kiêng kị, nhưng nghĩ những việc , khựng .

Hắn còn tư cách gì mà sợ hãi chứ? Người cố chấp và ích kỷ như , cho dù luân hồi, chắc cũng chỉ đành súc sinh đạo mà thôi.

Kỳ cử nhân tự giễu.

“Sau khi Hạnh Hoa thôn tàn sát, ngươi khối Phật cốt , năng lực tự chủ giữa nhân gian, chẳng lẽ từng gặp qua thiên sư nào ?” Tần Lưu Tây hỏi .

Kỳ cử nhân đáp: “Đã 50 năm , thể từng gặp qua. Chỉ là vốn ít khi khỏi thôn, lượng tăng đạo gặp cũng hữu hạn. Mà dù gặp thì tu vi của họ cũng tới nơi tới chốn, tổn thương gây cho cũng lớn. Từng hai kẻ tương đối mạnh, nhưng ...”

Hắn hết câu, nhưng Tần Lưu Tây hiểu ý, bọn họ đều g.i.ế.c c.h.ế.t.

“Ngươi đúng là tạo nghiệt!” Tần Lưu Tây lạnh.

Kỳ cử nhân khổ: “Ta chỉ một lòng duy trì sự bình thản và an yên như , tộc dân ở bên . hóa , tất cả chỉ là sự ích kỷ đơn phương của .”

Hắn về phía những trấn dân mờ mịt phía , vẻ mặt đầy áy náy, hỏi: “Chúng c.h.ế.t 50 năm , liệu còn thể nhập luân hồi ?”

“Sau khi siêu độ, sẽ mở quỷ môn quan đưa các ngươi . những trong các ngươi từng chuyện ác, khi đến Nghiệt Kính Đài sẽ chịu thanh toán. Nhập đạo nào, bộ xem nghiệp chướng các ngươi đeo mang nặng bao nhiêu.”

Kỳ cử nhân thì thở phào nhẹ nhõm.

“Ngươi và nhóm Nhan thực sự quen ?”

Kỳ cử nhân gật đầu: “Lúc đồ sát, đang ở gốc hạnh già, vô tình khúc xương cổ quái nên thành một dạng xác sống (hoạt t.ử nhân). Nơi khi tàn sát kẻ gian bày trận, cho nên chúng thể thoát , khi c.h.ế.t hồn phách cũng chỉ vất vưởng ở vùng đất . Ta hận lắm, chỉ tất cả trở như cũ, trở những ngày tháng yên bình. Và ngày hôm , phát hiện thứ thật sự về thời điểm tàn sát, thứ vẫn y nguyên, thậm chí còn dễ thỏa mãn hơn . Chỉ là ngờ, khi mặt trời xuống núi, tất cả về khoảnh khắc tàn sát, cứ thế lặp lặp .”

Tần Lưu Tây về phía vùng đất c.h.ế.t chóc . Trận pháp năm xưa sớm còn, cũng do Phật cốt quấy phá mà biến nơi đây thành vòng luân hồi vô hạn . Hiện giờ Phật cốt mất, nơi liền trở về nguyên trạng là một vùng đất c.h.ế.t.

“Thật cũng chút hoảng sợ, nhưng nỡ phá vỡ vòng luân hồi đó. Dù là giả, thì cảm giác đó cũng thật . Sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t tên cẩu quan và gã phương sĩ , phần lớn thời gian đều ở trong thôn, dùng sức mạnh duy trì luân hồi. Càng luân hồi nhiều , cảm giác sức mạnh của càng cường hãn, thể dễ dàng qua mặt sống. Ảo giác tạo ai phá , cho dù vài tăng đạo ngang qua thấu, thì cũng chỉ thể c.h.ế.t tay .”

Kỳ cử nhân tiếp: “Khi bên ngoài, chỉ cần thi thuật, bọn họ sẽ tin tưởng và đồng tình với lời , cho rằng những gì chính là nhận thức của họ.”

“Cho nên chuyện ngươi cùng Nhan thi cũng là giả?”

“Ta là cử nhân , còn thi nữa. Ta chỉ là quen họ, bịa một câu chuyện đồng môn tự cho là đúng thôi.” Kỳ cử nhân Nhan Kỳ Sơn đang ngơ ngơ ngác ngác, : “Chỉ ngờ rằng, trò chuyện với họ hợp, đặc biệt là Trọng Thanh, chúng thực sự trở thành bạn bè.”

ngươi hại c.h.ế.t ông !”

“Ta !” Kỳ cử nhân lắc đầu: “Ta g.i.ế.c . Khi phát hiện điều bất thường thì ngã xuống nhà xí . Chỉ là linh hồn yếu ớt nên giữ nơi . Ngỗ tác và đại phu đều uống quá nhiều rượu, gan dương bốc hỏa nên mới ngã quỵ.”

Đằng Chiêu lạnh lùng : “Có lẽ là do âm oán chi khí ở nơi quá nặng, sát khí quấn nên mới khiến ông gặp tai nạn. Ngươi chung quy , nếu coi ông là bạn, thì ' quỷ khác biệt', nên mời ông đến uống rượu. Nhìn hoa trong sương, hoa chẳng hoa. Ngươi cho rằng thứ uống là rượu, nhưng sự thật là thứ gì, kỳ thực chính ngươi cũng . Giả rốt cuộc vẫn là giả, mà ngươi là trong cuộc thừa nhận thôi. Cho nên, ngươi trực tiếp g.i.ế.c ông , nhưng chính ngươi hại c.h.ế.t ông . Làm bạn với ngươi, thật xui xẻo!”

Kỳ cử nhân vốn chột , xong lời hồn thể càng thêm hư ảo, miệng mấp máy gì đó nhưng cuối cùng im lặng.

Tần Lưu Tây hỏi: “Nhan gia phái thầy pháp nào đến đây ?”

Kỳ cử nhân lắc đầu: “Họ chỉ phái đến điều tra nguyên nhân cái c.h.ế.t, khi xác định là t.a.i n.ạ.n thì cũng rời luôn.”

Thế mà phái đến nơi bỏ để lễ siêu độ ?

Tần Lưu Tây với Đằng Chiêu: “Con chuẩn một chút để siêu độ .”

Còn nàng thì bước về phía Nhan Kỳ Sơn. Đến mặt ông, thấy ông vẫn cúi đầu, vẻ mặt đờ đẫn dại khờ.

“Nhan .”

Nhan Kỳ Sơn ngẩng đầu nàng, ánh mắt hề tỉnh táo.

Tần Lưu Tây nhíu mày, vẽ một lá Định Hồn Phù ấn lên trán ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-934-do-vong-linh-nhap-luan-hoi.html.]

Thần hồn Nhan Kỳ Sơn khôi phục chút thanh minh, ông Tần Lưu Tây, chớp mắt: “Cô là...”

“Ta là Tần Lưu Tây, năm ngoái chúng từng gặp mặt một . Ngài còn nhớ chuyện xảy khi uống rượu nhà xí ?” Tần Lưu Tây hỏi.

“Uống rượu ư? Ta nhớ rõ.” Nhan Kỳ Sơn quanh quất: “Đây là ? Sao ở đây?”

“Đây là Hạnh Hoa trấn, ngài c.h.ế.t !”

Nhan Kỳ Sơn ngẩn , chằm chằm nàng: “Cô c.h.ế.t?”

, c.h.ế.t hơn một tháng .”

Hồn thể Nhan Kỳ Sơn chấn động, miệng lẩm bẩm rõ lời.

Tần Lưu Tây cảm thấy gì đó . Tuy tân quỷ mới c.h.ế.t thường sẽ mơ hồ, nhưng nàng đ.á.n.h một đạo Định Hồn Phù, thần hồn lẽ định mới đúng. Vậy mà ông vẫn cứ ngơ ngác mất hồn như .

Rõ ràng ba hồn bảy phách của ông đều đầy đủ, nhưng bộ dạng giống như thiếu hụt ký ức .

Là thiếu hụt từ khi c.h.ế.t, khi c.h.ế.t mới ?

Trong lòng Tần Lưu Tây chút khó chịu. Năm ngoái gặp gỡ còn trò chuyện vui vẻ, giờ gặp âm dương cách biệt, đối phương thậm chí còn chẳng nhớ rõ nàng.

“Ngài còn nhớ Đường T.ử Chân ? Ông tiếc nuối vì thể tiễn ngài đoạn đường cuối, hy vọng kiếp hai bạn bè.”

Ánh mắt Nhan Kỳ Sơn thoáng chút tiêu cự, lẩm bẩm: “T.ử Chân

 

 

Thư Sách

 

... Ta hình như quên mất một chuyện quan trọng, với ai đó.”

Giữa mày Tần Lưu Tây giật giật. Nàng suy nghĩ một chút thu hồn ông bình Dưỡng Hồn, đó mới về phía Đằng Chiêu.

“Chúng siêu độ cho bọn họ .”

Hai thầy trò xếp bằng, bắt đầu niệm "Thái Thượng Cứu Khổ Kinh". Những lời kinh văn cổ xưa theo nội lực truyền , thấm linh đài của từng vong linh đau khổ, hóa giải oán khí vô tận.

Tần Lưu Tây rút một xấp bùa vàng, tung lên trung, bùa tự bốc cháy.

Oán khí dần tiêu tan, cánh cửa quỷ môn mở . Những bóng theo ánh sáng bước tới, vượt qua quỷ môn quan, về phía con đường luân hồi thực sự.

Kỳ cử nhân hành một đại lễ về phía thầy trò Tần Lưu Tây, ôm cháu nội bước .

Từng đốm kim quang công đức bay về phía hai thầy trò.

Trời chợt hửng sáng. Một mầm cây hạnh nhỏ nhoi nảy nở từ vùng đất c.h.ế.t chóc hoang tàn , đó chính là hy vọng mới.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...