Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 930: Có điểm kỳ quặc

Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:46:02
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây vẫn cảm thấy cái c.h.ế.t của Nhan Kỳ Sơn phần thiếu logic, nhưng Thủy thần Phong Bá khẳng định là t.a.i n.ạ.n ngoài ý . Ông dù gì cũng là một bán thần, chắc sẽ lầm .

“Tướng mạo cũng sẽ lúc đổi, phận con cũng theo khí trường mà biến chuyển. Vận khí thì tự nhiên sự hanh thông, còn nếu gặp vận đen, dính điều xui rủi, thì sẽ khác hẳn, tướng mạo cũng vì thế mà đổi .” Tần Lưu Tây giải thích với Đường sơn trưởng: “Theo như trường hợp của Nhan , thuộc về đột tử, hẳn là do dính ác sát khí.”

Đường sơn trưởng thắc mắc: “Ông cũng thể những thứ đó bám ? Nhà bọn họ chẳng đang đại vận, lý thuận buồm xuôi gió, bình an vô sự mới đúng chứ.”

Tần Lưu Tây bình thản đáp: “ đại vận phù hộ, nhưng nghĩa là vạn sự vô ưu. Số phận một chút hoặc gặp chuyện dữ hóa lành là , nhưng ai cũng như . Cho nên việc Phong Bá cũng là t.a.i n.ạ.n ngoài ý khiến con cảm thấy kỳ lạ.”

Thần sắc Đường sơn trưởng ảm đạm: “Giờ gì cũng vô ích, còn nữa. Ta nhận tin dữ , khí huyết công tâm nên mới tái phát bệnh tim. Lại thêm đường xá xa xôi, sư nương con yên tâm, mà con cũng nhà, nếu nhất định tiễn ông một đoạn đường. Bây giờ đến mặt mũi cuối cũng kịp , âm dương cách biệt .”

Tần Lưu Tây suy nghĩ một chút : “Ông là đột tử, chắc cũng xa, thể vẫn còn loanh quanh ở dương gian. Để con gọi ông lên hỏi chuyện một chút, cũng để gặp mặt cuối.”

Mắt Đường sơn trưởng sáng lên: “Có thật ?”

“Theo lý thuyết âm dương khác biệt, nên tùy tiện triệu hồi vong hồn nhập quỷ môn quan lên, việc mở âm dương nhãn để thấy hồn ma cũng cho sức khỏe sống. Đặc biệt là tu đạo, cơ thể đang yếu, càng nên.” Tần Lưu Tây : “Chỉ là ông qua đời đột ngột, c.h.ế.t một cách khó tin như , con cũng hỏi cho nhẽ.”

Vừa , Hắc Vô Thường còn nợ nàng một ân tình, dùng thì phí. À khoan, cái nhân tình đó vụ "mua một tặng một" trừ mất còn ?

Không , nàng mặt dày mà, ăn vạ cũng !

Dưới địa phủ, Hắc Vô Thường đang bắt ác hồn bỗng rùng một cái. Lại là cái tên tiểu yêu tinh nào đang tính kế ông đây?

Đường sơn trưởng nghĩ nhiều, giục: “Vậy con mau gọi lên . Dù thế nào, gặp mặt ông cuối cũng coi như trọn vẹn tình nghĩa mấy chục năm của chúng , đáng giá lắm.”

đứa học trò cũng sẽ trơ mắt ông âm khí quấn . Cùng lắm thì đeo thêm mấy lá bùa, uống vài chén nước bùa giải hạn là chứ gì.

Tần Lưu Tây đồng hồ, thấy đến giờ rút châm, bèn bảo Đằng Chiêu: “Rút châm từ từ thôi, đừng day ấn huyệt, để tà khí theo đường châm mà thoát ngoài.”

Đằng Chiêu lời, với Đường sơn trưởng: “Người hãy hít thở theo nhịp của con.”

Đường sơn trưởng vô cùng lời theo.

Thấy Đằng Chiêu rút châm chuẩn xác, Tần Lưu Tây liền ngoài tìm một chỗ vắng vẻ hóa bùa niệm chú triệu hồi Hắc Vô Thường. Sở dĩ trong thư phòng là vì nơi đó hạo nhiên chính khí của văn nhân nặng, cho âm hồn.

Hắc Vô Thường mới dùng xích câu hồn tròng cổ một con ác hồn, kịp thở thì thấy tiếng triệu hồi của vị tổ tông Tần Lưu Tây. Hắn tức điên , rút cây gậy tang màu đen lưng quật túi bụi con ác hồn cho hả giận.

“Bảo ngươi trốn ! Giỏi chạy ! Hại ông đây bận tối mắt tối mũi xong, giờ triệu hồi. Chạy nữa ! Đồ khốn kiếp!”

Cây gậy tang đen tuyền mang theo lực của Đả Hồn Thần Chú quất từng cái chan chát lên ác hồn, khiến đau đớn gào thét t.h.ả.m thiết.

Hắn oan quá mà!

Hả giận xong nhưng vẫn thấy ấm ức, Hắc Vô Thường thu nhỏ dây xích , ép con ác hồn dẹp lép như tờ giấy.

Ác hồn: Ta ác, còn kẻ ác hơn!

Xử lý xong xuôi con ác hồn, Hắc Vô Thường vội vàng chạy đến chỗ Tần Lưu Tây, trong lòng chút suy sụp. Dạo gặp thường xuyên quá, chắc cân nhắc xin nghỉ phép thôi!

Tần Lưu Tây gốc cây râm mát, Hắc Vô Thường nịnh nọt hiện , hỏi: “Nguyên Anh tiễn ?”

“Đã nhận chức ạ.” Hắc Vô Thường híp mắt: “Đại nhân triệu việc gì thế?”

“Có một , ngươi dẫn lên đây, việc cần hỏi.”

Mí mắt Hắc Vô Thường giật giật: “Đại nhân, chuyện e là lắm ?”

“Hả?”

Hắc Vô Thường run lên: “Ý là... chuyện gì mà cần ngài đích hỏi? Ngài cứ nhắn một câu, sẽ hỏi ngài.”

“Không cần, còn khác gặp ông .” Tần Lưu Tây xua tay: “Cứ dẫn lên đây là . Người đó là Nhan Kỳ Sơn ở Dư Hàng, xem xem ông đầu t.h.a.i .”

Hắc Vô Thường nhận mệnh mở Sổ Sinh T.ử , tên Nhan Kỳ Sơn tìm kiếm. Nhìn thoáng qua kết quả, bật : “Người c.h.ế.t ở hố phân ?”

Đây đúng là một cái c.h.ế.t " mùi" nha!

Thấy mặt Tần Lưu Tây xám ngoét, vội nín , : “Vậy tiểu nhân một lát sẽ ngay.”

Ai ngờ, cái "một lát" của kéo dài tới cả canh giờ. Khi xuất hiện trở , Hắc Vô Thường báo cáo: “Đại nhân, tên Nhan Kỳ Sơn hề bước qua quỷ môn quan xuống hoàng tuyền. Có khi nào c.h.ế.t nên chịu xuống ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-930-co-diem-ky-quac.html.]

Tần Lưu Tây nhíu mày: “Các âm sai khác câu hồn ?”

“Tiểu nhân tra nát cả sổ sách , hề bất kỳ dấu vết nào cho thấy đến quỷ môn quan trình diện. Hoặc là bỏ trốn, hoặc là chịu theo âm sai.” Hắc Vô Thường phân tích.

Âm sai câu hồn, cứ câu là ngay . Có những vong hồn khi c.h.ế.t vẫn còn chấp niệm, theo sự dẫn dắt của âm sai đầu thai, cứ thế luẩn quẩn ở dương gian thành cô hồn dã quỷ.

Cũng trường hợp chịu theo, nhưng nửa đường đổi ý bỏ trốn, giống như con ác hồn bắt lúc nãy, chính là loại cam lòng nên tìm cách đào tẩu.

Cảm giác kỳ quặc trong lòng Tần Lưu Tây dâng lên, nàng hỏi: “Ngươi chắc chắn là xuống địa phủ đầu t.h.a.i chứ?”

“Tiểu nhân xin lấy đầu đảm bảo!”

Thư Sách

Tần Lưu Tây hỏi tiếp: “Trên Sổ Sinh T.ử ghi là c.h.ế.t do t.a.i n.ạ.n đột tử? Không sát hại ?”

, do con gây .”

Chẳng lẽ còn lưu luyến chấp niệm gì?

Chuyện thật vô lý. Có Phong Bá ở đó, nếu tra xét cái c.h.ế.t của ông , lẽ phát hiện hồn phách còn ở đó , hoặc chấp niệm gì vương vấn chứ.

“Làm phiền ngươi một chuyến .” Tần Lưu Tây hóa một bầu rượu và một con gà đưa cho .

Hắc Vô Thường híp mắt nhận lấy biến mất.

Đường sơn trưởng đang cố chống cơn buồn ngủ, thấy Tần Lưu Tây bước , liền hỏi: “Thế nào , tìm thấy ?”

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Vẫn đầu thai.”

Đường sơn trưởng vô cùng ngạc nhiên: “Tại như ?”

Người c.h.ế.t , đầu thai?

“Hoặc là còn vướng chấp niệm, hồn phách vẫn lang thang ở dương gian, hoặc là giam cầm tại chỗ, hoặc là... hồn phách còn nữa.”

“Hồn còn nữa... ý là hồn phi phách tán ?” Đường sơn trưởng kinh hãi tột độ. Thấy nàng gật đầu, cả ông nổi da gà, mặt cắt còn giọt máu.

Đang yên đang lành, cho dù c.h.ế.t chăng nữa, thể vô duyên vô cớ mà hồn phi phách tán ?

“Như nghĩa là cái c.h.ế.t của ông do tai nạn?” Giọng Đường sơn trưởng khô khốc.

“Sổ Sinh T.ử ghi nhận đúng là c.h.ế.t do t.a.i n.ạ.n đột tử, nhưng việc hồn đầu t.h.a.i quả thực vài phần kỳ quặc.” Tần Lưu Tây mím môi, : “Ông uống rượu ở , cho con cái địa chỉ, về con sẽ qua đó xem thử.”

“Ta cùng con.”

Tần Lưu Tây từ chối ngay tắp lự: “Không . Thân thể hiện giờ chịu nổi giày vò , con phí công sức điều dưỡng cho công cốc. Dạo con bận lắm.”

Đường sơn trưởng ỉu xìu, vẻ mặt đầy ủy khuất.

Tần Lưu Tây thấy cũng mủi lòng. Chuyện rõ ràng điểm kỳ quặc, nàng lôi ông theo chỗ nguy hiểm!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...