Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 928: Vạn di nương: Kê cho ta một thang thuốc tuyệt tử đi
Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:46:00
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây chủ động hỏi thăm chuyện trong phủ, Kỳ Hoàng gì đáp nấy.
“Người của nhị phòng và tam phòng về kinh, trong phủ lập tức thanh tịnh hẳn. Hơn nữa Đại thái thái và Đại cô nương cũng đều đang đường đến kinh thành, trong nhà chẳng còn mấy , đang trong kỳ chịu tang nên sự đều yên lắm.”
“Đại lão gia cũng chịu yên ?” Tần Lưu Tây chút ngạc nhiên, ông cha hờ của nàng thế mà chịu an phận.
Kỳ Hoàng : “Còn đang mặc áo đại tang mà, tiện bên ngoài. Chỉ khổ cho hai vị thiếu gia, Đại lão gia bắt lấy khảo bài vở suốt, Tam thiếu gia thường xuyên trốn ngoài đấy ạ.”
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân của hai .
Tần Lưu Tây cửa, về phía hai thiếu niên một lớn một nhỏ đang tới.
Tần Minh Ngạn thấy nàng thì ngẩn , còn Tần Minh Thuần lao tới, trong mắt tràn đầy vui sướng: “Đại tỷ tỷ, tỷ về .”
“Ừ.”
Tần Minh Ngạn bước tới, quy quy củ củ hành lễ: “Trưởng tỷ an hảo!”
Tần Minh Thuần thấy thế, cũng hậu tri hậu giác theo mà hành lễ.
“Qua đây gì?” Tần Lưu Tây thấy sắc mặt Tần Minh Ngạn xanh xao, liền : “Đệ chịu khó tĩnh dưỡng mà sắc mặt khó coi thế ?”
Tần Minh Ngạn chút mừng thầm vì quan tâm, đáp: “Không ạ, do đang trong kỳ chịu tang, chỉ thể ăn chay nên mới thiếu chút huyết sắc.”
Tần Lưu Tây lời nào đại nghịch bất đạo. Nàng đối với việc giữ đạo hiếu cho Tần lão thái thái cũng mà cũng chẳng , bởi vì nàng tình cảm với bà. Tần Minh Ngạn thì khác, nó là đích trưởng tôn, lớn lên sự yêu thương ngay mắt lão thái thái, vì bà mà giữ đạo hiếu ăn chay cũng là điều nên .
“Lát nữa sẽ kê cho một phương t.h.u.ố.c canh chay, bảo Lý thẩm ở bếp lớn hầm cho mà uống. Thân thể từng trọng thương, thể lơ là .” Tần Lưu Tây nhàn nhạt .
“Đa tạ trưởng tỷ.” Tần Minh Ngạn cảm kích lời cảm tạ.
Tần Lưu Tây bảo Kỳ Hoàng lấy gối kê tay tới, bắt mạch cho , một phương t.h.u.ố.c điều trị thể, thêm danh sách nguyên liệu nấu canh chay, đưa cả cho .
“Còn thì ? Không học đường ?” Tần Lưu Tây sang Tần Minh Thuần.
Tần Minh Thuần toét miệng : “Có chứ ạ, chỉ là dạo bệnh nên sợ lây cho , bèn cho về nhà ở vài ngày.”
Hả? Đường sơn trưởng bệnh?
Tần Lưu Tây tức khắc chút yên, sang bảo Kỳ Hoàng: “Bảo Chiêu Chiêu chuẩn hòm thuốc, lát nữa qua Đường phủ xem .”
“Vâng.”
“Cùng nhà .” Tần Lưu Tây với hai đứa em trai tiện nghi: “Ta thăm di nương.”
Ba chị em cùng bước viện môn.
Tại chính viện.
Tần Bá Hồng đang ngả gối dựa bên cửa sổ phía Nam sách. Ngồi bên cạnh , Vạn di nương đang chán đến c.h.ế.t, tay mân mê khăn lụa, hồn vía lên mây. Hắn cho nàng cái dã sử gì đó, nàng một chữ cũng lọt, tai tai , thi thoảng còn ngáp ngắn ngáp dài.
Lão gia cũng phát điên cái gì, cứ nằng nặc đòi sách cho nàng , cái gì mà "hồng tụ thêm hương" ( châm hương bầu bạn sách), chán c.h.ế.t .
Có thời gian rảnh rỗi , nàng thà hái ít hoa phượng tiên về nhuộm móng tay còn hơn. À mà , đang tang, nhuộm đỏ. Hay là may hai cái yếm?
Vạn di nương liếc mắt bên ngoài, chợt thấy ba chị em bước sân, hai mắt nàng vụt sáng lên. Cứu tinh tới !
Nàng lập tức bật dậy lao cửa, kích động kêu lớn: “Tây Nhi về !”
Cuốn sách tay Tần Bá Hồng rơi bộp xuống đất. Hắn ngoài, thấy đúng là Tần Lưu Tây về, vội vàng bưng chén lên chỉnh tề.
“Di nương.” Tần Lưu Tây hành lễ.
“Ôi chao, con cuối cùng cũng chịu về .” Vạn di nương nhiệt tình quá mức khiến Tần Lưu Tây cảm thấy kỳ quái. Bà thế nhỉ?
Khụ khụ khụ.
Trong phòng truyền đến tiếng ho khan của Tần Bá Hồng, nhắc nhở sự tồn tại của .
Tần Lưu Tây , vẻ mặt nhàn nhạt, hành lễ: “Ông vẫn khỏe chứ?”
Tần Bá Hồng nheo mắt. Cái kiểu thỉnh an lung tung rối loạn gì thế ? Tiếng "cha" gọi miệng thì thôi, đến một tiếng "phụ " cũng gọi ?
“Đến tiếng phụ cũng gọi ?” Tần Bá Hồng trong lòng vui.
Tần Lưu Tây cũng chẳng sợ , đáp: “Mười mấy năm gọi , quen.”
“Thì vẫn là lão t.ử của ngươi!”
“Ồ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-928-van-di-nuong-ke-cho-ta-mot-thang-thuoc-tuyet-tu-di.html.]
Tần Bá Hồng thái độ cho tức c.h.ế.t, hậm hực hỏi: “Ngươi mà một mạch hơn một tháng thế hả?”
“Bế quan.”
Tần Bá Hồng nghẹn lời. Nhớ tới phận của nàng, thôi thì đừng tự tìm bực nữa, : “Nếu về thì tối nay ăn bữa cơm gia đình . Ngươi lui .”
Thư Sách
Tần Lưu Tây chẳng , xoay định .
Vạn di nương vội vàng kéo tay nàng : “Vào phòng một chút .”
Hai đứa nhỏ cũng theo.
Mặt Tần Bá Hồng xanh mét, quát hai đứa con trai: “Hai đứa bây theo vi phụ thư phòng, vi phụ khảo sát bài vở!”
Tần Minh Ngạn mặt như đưa đám.
Tần Minh Thuần chỉ hận bản ngốc nghếch đòi theo gì, trốn trong phòng di nương hơn ?
Tại tây phòng, Tần Lưu Tây thấy Vạn di nương ngó nghiêng cửa, đó thần bí đóng chặt cửa , khóe miệng khỏi giật giật.
Đề phòng cướp gì?
“Xảy chuyện gì thế?” Tần Lưu Tây chút tò mò, rót cho cả hai, bưng lên uống một ngụm.
Vạn di nương xuống bên cạnh nàng, sờ sờ búi tóc một cái mới ấp úng mở miệng: “Cái ... con t.h.u.ố.c tuyệt d.ụ.c ? Kê cho một thang !”
Phụt!
Tần Lưu Tây phun hết ngụm trong miệng . Mặc kệ ánh mắt ghét bỏ của Vạn di nương nàng lôi thôi, nàng nhận lấy khăn tay bà đưa qua lau vội, hỏi: “ Di nương hỏi cái gì?”
“Thì để uống chứ gì?”
Tần Lưu Tây giơ tay sờ trán bà, cũng nóng, nắm lấy cổ tay bà bắt mạch, chỉ thấy hư nhược chút thôi.
Vạn di nương lo lắng hỏi: “Ta dính bầu đấy chứ?”
Tần Lưu Tây: “...”
Tuy rằng... nhưng mà, là con gái di nương mà, bàn chuyện kích thích với con gái, thật sự thấy vấn đề gì ?
“Sao tự dưng di nương luẩn quẩn trong lòng, đòi uống loại t.h.u.ố.c đó?” Vẻ mặt Tần Lưu Tây đúng kiểu một lời khó hết.
Vạn di nương đầy mặt bực bội: “Ta mỗi ngủ với xong đều uống t.h.u.ố.c tránh thai, phiền c.h.ế.t . Không uống thì sợ lòi một đứa. Tuy rằng nhiều, bộ dạng cũng chẳng , nhưng bà đỡ đều bảo thuộc tạng dễ thụ thai, đụng cái là dính. Hiện tại đang trong kỳ chịu tang, lỡ mà một đứa 'con hiếu kỳ', thì cả đám đều lạnh toát hết.”
Tần Bá Hồng (đang ở thư phòng): Cái đồ ngốc định "xã hội tính t.ử vong" (nhục mặt với xã hội) để thủ tiết đấy !
Tần Lưu Tây nhướng mày: “Con cái càng nhiều thì địa vị của
di nương càng vững, ?”
Vạn di nương nàng bằng ánh mắt "con ngốc đấy", : “Ở cái nhà , còn cần dựa con trai để tranh sủng ? Ta đều sinh hai đứa , còn đang nuôi dưỡng đàng hoàng, địa vị vững như bàn thạch . Hơn nữa, sinh con càng nhiều càng hại , nhất là cũng còn là cô nương trẻ trung mười tám đôi mươi gì. Ngày tháng hưởng, sinh con vượt quỷ môn quan, ngốc ? Ta cho cha con là vì vinh hoa phú quý, bằng một đóa hoa kiều diễm như thèm theo cái lão già hơn cả chục tuổi như chắc? Ta mới vì sinh con mà liều mạng, hỏng dáng thì chớ, còn thể mất mạng, sinh con đau lắm đấy. Phú quý hưởng đủ mà đời nhà ma, lỗ c.h.ế.t ?”
Được lắm, đúng là "nhân gian thanh tỉnh" ( tỉnh táo nhất trần đời)!
“Dù cũng dính bầu nữa. Thật , nếu sợ đại nghịch bất đạo, còn cha con bất lực luôn cho xong, rốt cuộc thì phụ nữ chúng uống t.h.u.ố.c cũng hại lắm!” Vạn di nương đầy mặt tiếc nuối.
Tần Lưu Tây cuối cùng nhịn bật . Đây là định diễn tích Phan Kim Liên cho Võ Đại Lang uống t.h.u.ố.c ?
Tần Bá Hồng đang về phía thư phòng chợt thấy một cơn gió lạnh luồn ống quần, thốc thẳng lên "con cháu căn", lạnh lẽo thấu xương, khiến khỏi rùng một cái.