Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 924: Lão đầu, người hãy đợi con
Cập nhật lúc: 2025-11-28 02:48:18
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến kinh thành một chuyến, mang trong khoản tiền khổng lồ, Tần Lưu Tây cáo biệt nhà họ Tần và Phong Tu lén lút rời . Đợi đến khi Lận tướng tìm tới nơi thì bóng dáng nàng chẳng thấy .
Lận tướng than trời: "Tốt gì cũng chỉ điểm cho con trai một chút hãy chứ!"
Mộc Tích nghiến răng: "Tiểu thần côn vô tâm thấy đầu thấy đuôi !"
Tiểu vương gia Minh Hồi u ám thì thầm nghĩ, cái nơi nhỏ bé như Li Thành vẫn từng đến bao giờ.
Người cũng vồ hụt một phen còn Nhị hoàng t.ử Tề Vân Thái. Hắn thể ngờ rằng kỳ nhân dị sĩ trong mắt Bách Ẩn là một nữ quan, hơn nữa xuất còn là của Tần gia - gia tộc giải oan đó.
Mối quan hệ rộng rãi của vị nữ quan thực sự khiến thèm thuồng.
Trữ quân lập, giữa các hoàng t.ử đều sự tranh đấu ngầm. Tề Vân Thái tuy hành sự kín kẽ, nhưng các hoàng t.ử khác vẫn đang tìm hiểu điều gì, thế là sôi nổi để mắt tới Tần Lưu Tây cùng Tần gia phía lưng nàng.
Vì thế, Thái Thường Tự Thiếu Khanh Tần Nguyên Sơn đại nhân - giải oan nhưng giáng một cấp - bỗng nhiên cảm thấy nhân duyên của lên trông thấy. Mỗi ngày lâm triều đều chủ động chào hỏi, thái độ thập phần thiện, lời mời tiệc tùng cũng nhiều lên.
Tần Nguyên Sơn chẳng những vui mừng quá đỗi, ngược còn sợ run như cầy sấy, càng thêm thu , điệu thấp.
Hắn sợ chơi lớn quá, mà ai đỡ lưng phía , đến lúc đó thành "tiền mất tật mang", mất phu nhân thiệt quân.
Trên tiểu long mạch.
Xích Nguyên lão đạo đang suy đoán quẻ tượng mà bói bằng Đại Diễn Phệ Chiếm Thuật. càng đẩy quẻ về sâu, càng khó tiến thêm bước nữa, sắc mặt ông cũng dần dần tái nhợt.
Như hoa trong sương mù, hư hư thực thực.
Xích Nguyên lão đạo ôm ngực, mày nhíu chặt, mãi cho đến khi đôi mắt đau nhức, ông mới xóa bỏ quẻ tượng đó.
Chỉ kém hai bước nữa thôi mà cũng suy đoán , nhưng quẻ đó chắc chắn là hung quẻ.
Một chén đưa tới mặt.
Xích Nguyên lão đạo đầu sang Sát Nguyên Tử. Thấy đôi mắt trong veo ngây ngô của tử, ông xoa đầu một cái, bảo: "Con về Thanh Bình Quan ."
Sát Nguyên T.ử nghiêng đầu, lắc lắc.
Xích Nguyên lão đạo định thêm gì đó thì hư bỗng vặn vẹo. Ông ngẩng đầu lên, là tên đồ bất hiếu xuất hiện.
Thấy công đức nàng dày thêm một lớp, đôi mắt Xích Nguyên lão đạo ánh lên nét .
"Đang gì thế?" Tần Lưu Tây cầm tay nải tới. Thấy Sát Nguyên T.ử nhảy đến mặt , nàng liền lấy từ bên hông một gói kẹo đường bọc giấy dầu đưa cho , giọng ghét bỏ: "Ra một góc mà l.i.ế.m ."
Sát Nguyên T.ử hớn hở nhận lấy, sư thật .
Xích Nguyên lão đạo cạn lời: "Xem con chuyện kiểu gì thế, nó là ch.ó ."
Tần Lưu Tây hừ lạnh: "Người quá đề cao , còn bằng ch.ó ! Tạo bao nhiêu là nghiệp chướng."
Cho chút thể diện là do nàng từ bi đấy.
Xích Nguyên lão đạo cũng lười tranh cãi với nàng, hỏi: "Từ về đấy? Chuyến cũng sắp hai tháng ."
"Đi một chuyến Thiên Sơn, tiện tay hủy luôn Phật cốt đằng ."
Xích Nguyên lão đạo nhíu mày: "Hủy ?"
" , Hủy La vĩnh viễn thể tập hợp đủ bộ cốt phản nghịch của nữa." Tần Lưu Tây dào dạt đắc ý, trong mắt lộ vẻ chán ghét tột cùng.
Xích Nguyên lão đạo : "Trừ bỏ cũng , thiếu một khúc xương, liền thiếu một phần lực lượng. con cũng đừng quá chấp nhất với việc phá hủy Phật cốt của , bản cường đại mới là sự bất khả chiến bại chân chính. Trước đó con bế quan ?"
"Con bế quan ở Thiên Sơn một tháng."
Xích Nguyên lão đạo vui mừng: "Cũng đừng quên việc thiện tích lũy công đức."
Tần Lưu Tây hào sảng ném tay nải xuống bàn đá mặt ông, : "Người trong bao nhiêu tiền dầu đèn ? Chừng năm mươi vạn lượng đấy."
Hai mắt Xích Nguyên lão đạo sáng rực lên, : "Đồ nhi nhà đúng là rạng danh Thanh Bình Quan chúng ."
Cho dù dùng hơn một nửa để bố thí việc thiện, thì còn vẫn dư sức sửa chữa đạo quan, đúc thêm cái đỉnh vàng, thắp nén hương to nhất, Tổ sư gia chắc chắn sẽ đến toét miệng!
"Chỉ là gặp chút chuyện khó chịu." Tần Lưu Tây kể chuyện nhà Đại tướng quân.
Xích Nguyên lão đạo thở dài: "Hết thảy đều là kiếp . Huân quý thế gia vì lợi ích riêng của gia tộc, ngầm đấu đá, ngoài mặt quyền mưu, nhiều kể xiết. Vì thế mà tranh đấu ngừng, đây chính là thế tục."
Tần Lưu Tây vẽ một đường cong bát quái trận, gật đầu tán đồng.
"Người trong Huyền môn chúng , đủ các loại thuật , trừ tà giữ đạo là bổn phận, nhưng thể dùng thuật đối với thường vô tội, càng thể lấy thuật mưu lợi riêng, hành việc tà tu, đ.á.n.h mất đạo tâm." Xích Nguyên lão đạo nàng, dạy bảo: "Đạo gia chuyện trần tục, nhưng đối với những việc trong hồng trần, chỉ cần kiên định tín niệm, giữ vững đạo tâm, là thể thẳng tiến lùi con đường chính đạo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-924-lao-dau-nguoi-hay-doi-con.html.]
Tần Lưu Tây liếc ông một cái đầy cổ quái. Lại thuyết giáo , sự bất thường ắt điều quái lạ.
Xích Nguyên lão đạo dậy, : "Nếu bế quan thu hoạch, để vi sư kiểm tra con một chút nhé?"
Tần Lưu Tây nhướng mày: "Ha hả, sợ sóng đè sóng ? Đấu thì đấu, cạn kiệt linh lực thì vặn bế quan luôn, con về sẽ luyện đan cho ."
Xích Nguyên lão đạo nàng bằng ánh mắt như đứa trẻ chiều hư.
Để tránh phá hỏng Tụ Linh Trận, hai thầy trò dời địa điểm sang một ngọn núi gần đó, đ.á.n.h một trận vui sướng tràn trề, dọa cho cô hồn dã quỷ quanh vùng sợ đến mức kêu la t.h.ả.m thiết mà bỏ chạy.
Thần tiên đ.á.n.h , tiểu quỷ gặp ương, bọn họ chịu nổi a!
Trận đấu pháp giằng co ước chừng một ngày, mãi cho đến khi mặt trời sắp xuống núi, Xích Nguyên lão đạo kiệt sức vật bãi cỏ: "Vi sư già ."
Tần Lưu Tây tới, nhét một viên đan d.ư.ợ.c miệng ông, : "Biết già là , cho nên hãy ngoan ngoãn ở đây bế quan tu luyện . Sau đấu pháp với khác con lo, sư phụ chỉ việc kiêu ngạo là !"
Xích Nguyên lão đạo bật : "Được."
Tần Lưu Tây xổm xuống mặt ông: "Lên ạ, xem chừng cũng kiệt sức , con cõng về."
"Chà, đồ bất hiếu cũng ngày tận hiếu cơ đấy."
"Bớt nhảm, nhanh lên nào."
Xích Nguyên lão đạo lồm cồm bò dậy, tấm lưng gầy guộc nhưng thiếu sức mạnh của nàng, ông mỉm , leo lên: "Lão đạo hưởng phúc ."
Tần Lưu Tây vòng tay giữ lấy chân ông, : "Ôm cho chặt , ngã là đền đấy."
Xích Nguyên lão đạo vòng tay ôm cổ nàng, cúi đầu sống lưng thẳng tắp của thiếu nữ. Nàng mắt về phía , từng bước từng bước về phía căn nhà tranh. Ông khẽ : "Có nặng ? Lưng của con, sống lưng của con, vĩnh viễn thẳng như mới ."
"Chỉ bằng chút cân nặng của mà cũng đòi cong lưng con ? Ai cũng thể !"
Xích Nguyên lão đạo tủm tỉm kể những chuyện hổ hồi nhỏ của nàng, lải nhải cằn nhằn. Hai một bên đấu võ mồm, một bên về.
Ánh chiều tà đỏ rực phủ lên hai thầy trò, kéo cái bóng thật dài mặt đất, ấm áp đẽ.
Đưa Xích Nguyên lão đạo về nhà tranh, Tần Lưu Tây châm cứu cho ông một , để chút đan d.ư.ợ.c dặn: "Người cứ yên tâm bế quan tu hành, đầu con luyện xong Trúc Cơ đan sẽ mang tới cho ."
"Được." Xích Nguyên lão đạo : "Ta cũng ý định bế quan dài hạn. Con đưa Sát Nguyên T.ử về đạo quan , bằng ai chuyện với nó."
"Thì cứ để ở đây hộ pháp cho . Giữ , cũng để ăn cơm trắng." Tần Lưu Tây ghét bỏ liếc Sát Nguyên T.ử đang ngây ngốc một cái.
Xích Nguyên lão đạo đành bất lực.
Tần Lưu Tây dặn dò xong xuôi việc mới đeo tay nải lên vai: "Vậy con đây."
Xích Nguyên lão đạo mỉm phất tay: "Đi ."
Tần Lưu Tây lúc mới thi thuật mở âm lộ, bước trong. Nàng ngoảnh đầu ông đó, gió thổi tung vạt áo cùng cây phất trần tay ông, dáng vẻ tiên phong đạo cốt như cưỡi gió bay .
Trong lòng nàng chợt động, ngay khi cánh cửa âm lộ sắp đóng , nàng hét to một tiếng:
"Lão đầu, hãy đợi con!"
Xích Nguyên lão đạo vẫn đáp lời.
Ái chà, định gây chuyện đây!?
Thư Sách