Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 916: Liên tiếp thăm dò

Cập nhật lúc: 2025-11-28 00:00:58
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không Đại tướng quân và Tả đại nhân thích suy diễn thuyết âm mưu, mà dù Tần Lưu Tây Loan Bách Linh định chiếm đoạt gia sản nhà họ Trịnh, bọn họ cũng khó lòng tin ngay . Bởi lẽ hình tượng bên ngoài của Loan Bách Linh quá hảo: Trạng nguyên lang tài năng, quan thanh liêm chính trực, thường xuyên việc thiện. Đặc biệt là khi vị hôn thê mất tích, năm nào cũng đến thiện đường và trại tị nạn phát cháo, là để tích phúc đức cho nàng. Ai mà khen tình nghĩa?

Chưa kể, lưng gia tộc lớn chống lưng, mà chỉ trong vài năm ngắn ngủi thăng ba cấp, trở thành hồng nhân mặt Thánh thượng, đủ thấy tài năng của xuất sắc thế nào.

cái xuất sắc trong mắt họ , âm thầm một đứa con riêng hai tuổi.

Đại tướng quân một lòng lo lắng chuyện con gái nên điều tra đến thì thể hiểu . bên ngoài tuyệt nhiên chút tin đồn nào lọt , chứng tỏ giấu giếm cực kỳ kỹ lưỡng. Muốn giấu kín như bưng thế , chỉ dựa tâm cơ thâm trầm thôi liệu đủ ?

Kẻ mắt hề ôn lương vô hại như vẻ bề ngoài.

Nói cũng , lăn lộn chốn quan trường mấy ai thực sự vô hại? Ai mà chẳng vài toan tính, nhất là khi còn là hồng nhân của Thánh thượng.

Nếu thực sự vô hại, chỉ riêng phận hồng nhân cũng đủ khiến ghen ghét đố kỵ, tìm cách ngáng chân .

mấy năm nay, Loan Bách Linh tuy gặp chút trắc trở nhỏ nhưng đều đáng kể. Ngược , nhờ phận và cái mác thiện lương, nhân duyên của cũng .

Giờ đột nhiên lộ chuyện con riêng, hình tượng của lập tức sụp đổ.

Đừng bao biện rằng đây là lầm mà đàn ông trong thiên hạ đều mắc , là uống say bậy. Uống say thật thì đến “thằng nhỏ” cũng chẳng ngóc đầu lên nổi , đều là đàn ông với , ai mà chẳng hiểu!

Thôi , cứ cho là hạ d.ư.ợ.c , nhưng thực sự chống cự ?

Chuyện tương tự ở Thịnh Kinh thiếu, nhưng những ý chí kiên định, thà tự thương cũng để trúng kế. Còn , một luôn yêu quý danh dự và thanh danh của , cách nào thoát ?

Chỉ thể , thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

Kỳ quái nhất là chuyện phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i sinh con mà mới . Điều càng vô lý. Người hạ d.ư.ợ.c chẳng để leo lên chính thất ? Đã thành sự bắt chịu trách nhiệm, còn im lặng tiếng m.a.n.g t.h.a.i đến tận lúc sinh? Chẳng lẽ cô chỉ một lòng mượn giống thôi ?

Những lời giải thích , căn bản là sai sót chồng chất!

Hai ông lão từng trải nghĩ đến điều , Tần Lưu Tây đương nhiên cũng nghĩ . Lời lẽ đầy rẫy lỗ hổng như , để gì?

Đánh lạc hướng?

Quả nhiên, Loan Bách Linh ngẩng đầu lên, : “Đại tướng quân, sai lầm lớn thành, thể chối cãi. Ta còn mặt mũi nào gặp ngài nữa, xin cáo từ . Ngài yên tâm, sẽ từ bỏ việc tìm kiếm Dao Nhi.”

Hắn định chuồn đây mà!

Phàm là con mồi chút đầu óc, khi cảm nhận nguy hiểm đều sẽ dựa bản năng mà bỏ chạy. Loan Bách Linh chính là như .

Hắn bao giờ coi thường bất cứ ai. Ánh mắt đầu tiên của Tần Lưu Tây khiến cảm thấy nguy hiểm. Hơn nữa, hành xử theo lẽ thường, những câu hỏi thẳng thừng của nàng khiến trở tay kịp.

Thư Sách

Thêm đó là sự chột , đành liều lĩnh thừa nhận chuyện đứa con để tìm cách rời .

Bên tai Đại tướng quân bỗng vang lên giọng của Tần Lưu Tây: “Ngài hãy rằng việc tìm Trịnh Dao vô vọng, gặp đứa bé một .”

Ông liếc Tần Lưu Tây, thấy môi nàng động đậy, chỉ thản nhiên xem kịch, trong lòng kinh hãi. Truyền âm nhập mật!

“Đứa bé đó, thể gặp mặt một ?” Đại tướng quân giả vờ đau khổ hỏi.

Loan Bách Linh sững sờ, chút khó hiểu.

Đại tướng quân nhắm mắt , mở , : “Đã ba năm , dù tin cũng chấp nhận, Dao Nhi e là tìm nữa. Thân thể ngày càng suy kiệt, lúc nào sẽ . Nếu con thực sự tình nghĩa, nguyện ý cưới bài vị của Dao Nhi nguyên phối chính thất, thì hãy ghi tên đứa bé danh nghĩa của nó. Như ngày lễ ngày tết nó cũng hương khói cúng bái.”

Chuyện gì thế ? Sao thái độ đổi nhanh ?

Tả đại nhân ánh mắt lóe lên, giả vờ đồng tình : “Lão Trịnh, giấu đứa bé hơn hai năm trời, đủ thấy bản tính gì, xứng với Dao nha đầu chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-916-lien-tiep-tham-do.html.]

“Vậy chẳng lẽ để Dao Nhi hậu duệ cúng bái ?” Đại tướng quân bi thương rơi lệ.

Nỗi đau là thật, nước mắt cũng là thật, tình ý chân thành. Bởi vì Trịnh Dao thực sự còn nữa, nếu nhà họ Trịnh mất , nàng sẽ trở thành cô hồn dã quỷ hương khói.

Tả đại nhân nghẹn lời, phất tay áo mặt , vẻ tức giận.

Tần Lưu Tây giơ ngón tay cái lên với ông: Diễn xuất sắc!

Tả đại nhân: “......”

Ông điên mất , cảm thấy vui sướng như khen ngợi thế ?

“Con cho gặp nó ?” Thấy Loan Bách Linh ngẩn , Đại tướng quân nhíu mày hỏi.

Loan Bách Linh lắc đầu: “Con một một chăm sóc cho nó nên gửi về gia tộc nuôi dưỡng, đón về mới .”

Đại tướng quân chút thất vọng.

Trực giác Tần Lưu Tây mách bảo vấn đề. Hắn đang cố tình tránh để Đại tướng quân gặp đứa bé.

“Thôi , con về .” Đại tướng quân xua tay.

Loan Bách Linh thôi, cuối cùng gì, dậy hành lễ rời . ngay khi lưng , trong mắt hiện lên vẻ âm u lạnh lẽo.

Đứa bé trong tính toán của , nhưng là do chủ động mang đến, danh chính ngôn thuận là con thừa tự trong tộc, chứ vạch trần thế , hỏng hết kế hoạch của .

Hiện tại lòi biến Tần Lưu Tây .

Thật đáng c.h.ế.t!

Loan Bách Linh đầu , nhưng vẫn cảm nhận một ánh mắt như hình với bóng bám theo , lưng như kim châm, khiến khó chịu.

Hắn sờ sờ chuỗi hạt tay, hít sâu vài . Lão tổ tông sẽ cứu .

Loan Bách Linh khuất, Đại tướng quân liền vội vàng hỏi: “Chuyện ? Sao đột nhiên lòi một đứa con thế?”

“Chuyện đó quan trọng. Quan trọng là ngài thấy đứa bé.” Tần Lưu Tây gõ nhẹ lên mu bàn tay. Kỳ lạ thật, tại giấu đứa bé cho Đại tướng quân thấy?

Tả đại nhân hỏi: “Chuyện đứa bé thì liên quan gì đến Dao nha đầu? Hắn dính líu đến sự mất tích của Dao nha đầu ? Có thật là hại con bé ?”

Đồng t.ử Đại tướng quân co rút , cổ họng phát tiếng khò khè.

“Ta thấy nghiệp chướng huyết nghiệt .”

“Ý là ?”

Tần Lưu Tây giải thích: “Nếu hại hoặc g.i.ế.c thì sẽ mang sát nghiệt, cũng là huyết nghiệt. Đây là nhân quả, một khi thì sẽ gánh chịu. loại nghiệp chướng , sạch sẽ. Trước mắt bề ngoài thì chỉ là đang che giấu chuyện con riêng thôi.”

Đại tướng quân thở phào nhẹ nhõm.

Tả đại nhân cũng thả lỏng: “Vậy là hại cha con họ ?”

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Chưa chắc.”

“Hả? Ngươi chẳng nghiệp chướng ?”

, nhưng trực giác mách bảo liên quan đến việc .” Tần Lưu Tây trầm giọng : “Tuy nghiệp chướng, nhưng cũng một khả năng, đó là mang theo pháp khí thể che giấu hoặc tránh né nghiệp chướng. Ta để ý thấy chuỗi hạt cổ tay chút kỳ lạ. Ta cố tình xem thử nhưng cho. Nếu là vì pháp khí khai quang kiêng kỵ khác chạm thì chỉ thôi cũng mà. các ngài nhớ thái độ của xem, lảng tránh, kể cả chuyện đứa bé cũng , cố ý lảng tránh.”

Đại tướng quân mặt trắng bệch, lảo đảo ngã.

Loading...