Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 914: Manh mối hiện ra

Cập nhật lúc: 2025-11-28 00:00:56
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có Tần Lưu Tây ở đây, dù Đại tướng quân ngất xỉu thì cũng chẳng hề hấn gì. Vài mũi kim châm xuống, liền tỉnh . Chỉ điều ông giường, đờ đẫn như mất hồn, nước mắt cứ thế trào , lăn dài từ khóe mắt.

Thực trong lòng ông cũng hiểu rõ. Mỗi năm ông phái bao nhiêu tìm, dán cáo thị khắp nơi, treo thưởng với tiền lên đến hàng vạn lượng. Nếu con gái thực sự bắt cóc, thì vì tiền thưởng khổng lồ , kẻ bắt cóc cũng đưa nàng về .

rốt cuộc vẫn bặt vô âm tín. Có kẻ đục nước béo cò, dẫn đại một cô nương hao hao giống đến lãnh thưởng, nhưng tất cả đều là giả, ai là Dao Nhi của ông.

Thời gian càng trôi , hy vọng càng trở nên mong manh. Trong lòng ông lờ mờ cảm thấy con gái gặp chuyện chẳng lành. là một cha chỉ duy nhất một mụn con, một ngày thấy thi thể, ông vẫn nuôi một tia hy vọng mong manh. Đó cũng chính là liều t.h.u.ố.c tinh thần giúp ông chống đỡ để sống tiếp.

Thế nhưng, Tần Lưu Tây nhẫn tâm x.é to.ạc sự ngụy trang đó, phơi bày hiện thực tàn khốc đẫm máu.

Dao Nhi còn nữa.

Đại tướng quân như rơi hầm băng lạnh thấu xương, run rẩy, tim quặn thắt, cổ họng trào lên vị tanh ngọt.

Phụt.

Ông ngửa đầu, phun một ngụm m.á.u bầm, nhuộm đỏ một mảng gối lụa thêu hoa xanh.

Tả đại nhân kinh hãi.

“Không , là m.á.u bầm tích tụ, phun càng .” Tần Lưu Tây bình thản .

Tả đại nhân: “......”

Cô nương thể lời nào ấm áp hơn chút ?

Đang giữa mùa hè nóng bức mà cái miệng của cô lời nào cũng lạnh thấu tim gan thế ?

Tần Lưu Tây lấy một viên đan d.ư.ợ.c nhét miệng Đại tướng quân, khẽ nâng cằm ông lên, viên t.h.u.ố.c trôi tuột xuống cổ họng.

“Người mất , nhưng cũng tìm thấy t.h.i t.h.ể hoặc linh hồn chứ? Chẳng lẽ ngài cam tâm để nàng khi c.h.ế.t cũng tìm đường về nhà, đến nơi cần đến ?”

Đại tướng quân giật , bật dậy khỏi giường. Miệng mở, lời kịp thốt thì nước mắt lăn dài.

Tả đại nhân thở dài, an ủi: “Lão Trịnh, ông nén bi thương. Thiếu quan chủ đúng, Dao nha đầu còn đang đợi ông đón về nhà, ông gục ngã .”

Đại tướng quân lau nước mắt, hít sâu một , : “Ta .” chợt nhớ điều gì, ông : “ rõ ràng đạo trưởng ở Kim Hoa Quan tung tích con ở phía Nam, thấy chứ?”

“Lúc xem bói, ngài tự ?” Tần Lưu Tây hỏi.

Đại tướng quân lắc đầu: “Dao Nhi mất tích, chỉ lo lắng mà cả hôn phu tương lai của nó cũng . Bách Linh cũng luôn phái tìm kiếm. Tuy bọn chúng thành , nhưng nó coi như con trai ruột của , việc gì cũng tận tình giúp đỡ, nhất là chuyện tìm kiếm Dao Nhi, nó bao giờ tỏ thiếu kiên nhẫn, để tâm.”

Tần Lưu Tây buông một câu xanh rờn: “Đại tướng quân gối chỉ một mụn con gái, thương thể sinh thêm. Nếu là con rể, cũng sẵn lòng con trai để dưỡng lão tống chung cho ngài. Làm thì bộ Tướng quân phủ sẽ thuộc về .”

Mặt Đại tướng quân đen , mày nhíu chặt, tỏ vẻ vui. định phản bác thì nàng tiếp.

“Hãy nghĩ đến chất độc ngài, chuyện Trịnh tiểu thư mất tích mấy năm nay. Nếu ngài , ai sẽ tiếp tục tìm nàng? Trông cậy rể tình sâu nghĩa nặng ? Người lạnh, đời là thế.” Tần Lưu Tây thản nhiên : “Thực chuyện ngài trúng độc cũng dễ tra thôi. Ngài c.h.ế.t , ai lợi nhất thì chính là kẻ đó .”

Đại tướng quân nhíu mày thành chữ Xuyên (川). Ngẫm kỹ lời , nếu tìm con gái, ông sẽ thế nào?

Nghĩ đến rể tương lai hiếu thuận chu đáo, và cả những ý định thoáng qua trong đầu những đêm khuya thanh vắng, ông khỏi rùng .

Nếu thực sự tìm thấy con gái, và khi ông sắp qua đời, ông sẽ nhận Loan Bách Linh con thừa tự để lo liệu hương hỏa, tang ma cho .

Tả đại nhân cũng nghĩ đến hướng , nhưng Loan Bách Linh là vị công t.ử nho nhã, ôn nhu như ngọc, liệu là kẻ tâm địa rắn rết như ?

Trong lúc hai trầm tư, Tần Lưu Tây bát tự của Trịnh Dao. Mệnh cách Chu Tước thuận gió, mệnh quý như , gì chẳng ?

Trong đầu nàng chợt lóe lên một ý nghĩ.

“Nhà Loan Bách Linh ở ?” Nàng hai hỏi.

Đại tướng quân kịp trả lời, Tả đại nhân : “Hình như ở ngõ Thạch Lựu bên phía giếng Tứ Phương. , cách Tần phủ các ngươi cũng xa.”

Tần Lưu Tây nheo mắt: “Là ngôi nhà con thú kỳ lân mái ?”

Đại tướng quân lắc đầu: “Không .”

Không ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-914-manh-moi-hien-ra.html.]

Chẳng lẽ nàng đa nghi quá?

“Là ngôi nhà hai gian nhỏ đối diện bên cạnh nhà kỳ lân thú.”

Cách vách ? Cũng gần đấy chứ.

“Có gì ?” Tả đại nhân thấy biểu cảm của Tần Lưu Tây kỳ quái, cảm giác rợn rợn.

Tần Lưu Tây suy nghĩ một chút, lấy một lá bùa, thử chiêu hồn.

Thư Sách

Đại tướng quân trong lòng sợ hãi, sang Tả đại nhân, nhỏ giọng hỏi: “Nàng đang ?”

Tả đại nhân từng chứng kiến, khẽ đáp: “Chiêu hồn.”

Tim Đại tướng quân thót lên, trừng mắt : Sao ông liếc mắt một cái là ngay thế? Chẳng ông luôn mồm “tử bất ngữ quái lực loạn thần” ?

Tả đại nhân nhếch mép khổ. Sống lâu thì cái gì cũng , câu sai tí nào.

Tần Lưu Tây gọi hồn Trịnh Dao về, điều trong dự liệu của nàng.

“Không gọi ?” Tả đại nhân thấy cảnh tượng hồn về như , trong lòng chùng xuống.

Tần Lưu Tây lắc đầu, Đại tướng quân : “Mệnh cách Trịnh tiểu thư cực quý. Nếu thực sự kẻ nhắm mệnh của nàng , thì cả lẫn hồn đều sẽ giam cầm.”

“Đồ khốn kiếp!” Đại tướng quân giận tím mặt, đập mạnh xuống bàn, lồng n.g.ự.c đau nhói.

Nếu kẻ nào táng tận lương tâm như , ông sẽ xé xác .

“Mệnh cách thể gì?” Tả đại nhân kinh hãi hỏi.

“Làm nhiều việc lắm. Đổi mệnh cách, đổi khí vận, còn ...” Nàng nhớ đến luồng khí kim cát ở tòa nhà , : “Trồng sinh cọc (trấn yểm sống) cũng .”

Hai xong mặt cắt còn giọt máu.

Những chuyện cần nghĩ sâu xa, chỉ qua thôi cũng đủ khiến nổi da gà, căm phẫn tột cùng.

hồn gọi về , thi thể...” Tả đại nhân đến đây, theo bản năng sang Đại tướng quân. Thấy ông tuy đau khổ nhưng ánh mắt kiên định, ông tiếp: “Vậy tìm thi thể?”

“Tìm thì vẫn tìm .” Hơn nữa lúc còn thể đ.á.n.h thẳng hang ổ, chỉ cần nàng xác định một việc.

Đại tướng quân định hỏi thế nào, ngoài cửa hầu bẩm báo, Loan Bách Linh đến, đang đợi ở sân ngoài.

Tả đại nhân lập tức Tần Lưu Tây. Nàng định giở trò gì đây?

“Nhìn gì? Chúng gặp con rể đông sàng của Đại tướng quân nào.” Tần Lưu Tây chạy cửa.

Đại tướng quân và Tả đại nhân , nén sự tò mò xem kịch vui của nha đầu xuống, dẫn đường.

Ra khỏi phòng, qua cổng viện, Tần Lưu Tây liếc mắt thấy ngay đàn ông đang ở cửa sân, quy củ, khí chất ôn hòa.

Thú vị thật, thế mà sạch sẽ, chút nghiệp chướng nào.

Chẳng lẽ nàng đoán sai, lật xe ?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...