Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 913: Nàng đây là muốn làm chuyện lớn a!
Cập nhật lúc: 2025-11-28 00:00:55
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không Tả đại nhân cứ nhất định nghĩ cho Tần Lưu Tây, mà là lời nàng đó luôn khiến cảm thấy ẩn ý khác. Giờ đột nhiên nhắc đến việc gọi Loan Bách Linh đến, cảm giác càng rõ rệt hơn.
Nàng đây là chuyện lớn a!
Đại tướng quân Tần Lưu Tây vài , mày nhíu chặt, trong lòng chút lạ lẫm, nhưng thể rõ là gì.
Vị tiểu đạo trưởng , hành sự tùy ý và khó lường hơn hẳn những đạo trưởng mà ông từng gặp đây.
Lúc , Tần Lưu Tây chạy tới chiếc lư hương mạ vàng chạm rỗng hình tiên hạc đặt chiếc kệ cao đầu giường, ghé sát mũi ngửi ngửi, : “Có trộn lẫn trong hương.”
Nàng quanh một vòng, thấy ngăn kéo nhỏ kệ, kéo xem thì thấy bên trong một hộp hương khắc hoa bằng gỗ t.ử đàn, liền : “Nhà ngài giàu thật, hộp đựng hương cũng dùng gỗ t.ử đàn.”
Đại tướng quân thản nhiên : “Cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền.”
“Đại tướng quân nguyện ý bỏ bao nhiêu bạc để tìm Trịnh tiểu thư?” Tần Lưu Tây mở hộp hương hỏi.
Đại tướng quân lập tức kích động : “Nếu tìm con gái về, nguyện ý bỏ một nửa gia tài.”
“Đại tướng quân thật hào phóng.” Tần Lưu Tây vê một nén hương đưa lên mũi ngửi, : “Độc Vô Thanh quả nhiên trộn lẫn trong An Thần Hương. Ngài cũng tin tưởng bên cạnh thật đấy, chẳng hề đề phòng gì cả. Những thứ hại đều đặt ở chỗ dễ thấy, định chơi chiêu 'nơi nguy hiểm nhất là nơi an nhất' ?”
Mặt Đại tướng quân trầm xuống như nước.
Ông nhận lấy nén hương Tần Lưu Tây đưa, cửa trầm giọng gọi . Một gã hầu tướng mạo bình thường , quỳ xuống mặt .
Thư Sách
“Đi tra xem hương qua tay những ai.”
“Vâng.”
Đợi nọ nhận lấy hương lui , Đại tướng quân hỏi: “Ta trúng độc bao lâu ?”
“Khoảng một năm.” Tần Lưu Tây : “Nếu uống thêm vài t.h.u.ố.c độc, chịu kích thích lớn thì sẽ dẫn đến suy kiệt , e là sống qua nổi năm .”
Đại tướng quân giận dữ vô cùng, sát khí bùng phát khắp , lưng còng xuống, ho khan kịch liệt.
“Đừng nóng giận.” Tần Lưu Tây bước tới, nắm lấy tay ông xoa bóp, : “Lúc ngài cần tức giận còn nhiều lắm, giờ cứ dưỡng sức .”
Đại tướng quân: “!”
Mẹ kiếp, đây là lời an ủi ?
Rõ ràng là bỏ đá xuống giếng thì !
Tả đại nhân hỏi: “Ngươi xem độc trị ?”
“Vô Thanh tuy thể khiến lặng lẽ c.h.ế.t trong suy kiệt, nhưng cũng cho cơ hội giải độc. Vì độc tính phát tác chậm nên vẫn còn cơ hội sống sót, còn sống là còn hy vọng, giống như mắt đây. Muốn sống thì thể tiếp tục hít uống độc nữa. Uống giải độc đan và t.h.u.ố.c sắc kê, từ từ bài trừ dư độc trong cơ thể là sẽ khỏi.” Tần Lưu Tây : “Còn về việc ai hạ độc ngài, khiến ngài chút phòng , tất nhiên là ngài cực kỳ tin tưởng. Điều cần ngài tự điều tra. Đôi khi, mặt lòng, những kẻ tỏ trung thực, đôn hậu chắc là .”
Đại tướng quân cau mày suy nghĩ, : “Ngươi bảo cũng từng uống độc ? Không ngày nào cũng uống ?”
“Ừ, nếu ngày nào cũng uống thì đại phu và thái y chắc chắn sẽ phát hiện điều bất thường, ngược sẽ bại lộ. Kẻ thận trọng, cũng kiên nhẫn, thà từ từ ngài suy kiệt đến c.h.ế.t chứ thất bại trong gang tấc.” Tần Lưu Tây lạnh lùng .
Đại tướng quân cảm thấy da đầu tê dại, lạnh toát.
Có kẻ ẩn nấp bên cạnh hại ông mà ông hề . Ai là , ai là quỷ đội lốt đây?
Thấy mặt Đại tướng quân đen như đáy nồi, Tả đại nhân an ủi: “Cũng may trong cái rủi cái may, Thiếu quan chủ , lão Trịnh ông yên tâm .”
Đại tướng quân khổ, mà yên tâm chứ?
Tần Lưu Tây chuyển chủ đề: “Bây giờ về chuyện Trịnh tiểu thư. Nghe Tả đại nhân , ngài cũng từng hỏi thần phật, tìm đạo trưởng bói toán về tung tích của Trịnh tiểu thư?”
“ , tìm mãi thấy nên cách gì cũng thử qua.” Đại tướng quân xuống, vẻ mặt đau khổ: “ dù dùng cách gì thì kết quả cũng chỉ là thất vọng tràn trề.”
“Ta thấy ngài cho tìm về phía Nam, là ai chỉ điểm ?”
Đại tướng quân đáp: “Là Chiêm đạo trưởng giỏi bói toán ở Kim Hoa Quan, dựa sinh thần bát tự tính hướng Nam.”
“Đưa bát tự đây cho .”
Đại tướng quân vội vàng lấy giấy bút, nhanh sinh thần bát tự của con gái đưa qua, ánh mắt tha thiết: “Ngươi xem giúp với.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-913-nang-day-la-muon-lam-chuyen-lon-a.html.]
Tần Lưu Tây nhận lấy, bấm đốt ngón tay tính toán, chút kinh ngạc.
“Sao ?” Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của nàng, tim Đại tướng quân thót lên.
Tần Lưu Tây : “Mệnh cách của Trịnh tiểu thư cực kỳ quý giá.”
Nàng cầm bút vẽ lên giấy, giải thích: “Ngày sinh thuộc Bính Đinh Hỏa, vận hành đến Kim Thủy chi hương, thuận gió đắc thế, tức là Kim Tài, Thủy Quan. Thân vượng trợ giúp giả phú quý, tướng học gọi là Chu Tước thuận gió mệnh. Nếu là nam nhi tất quan to lộc hậu, cưỡi gió đạp sóng lên mây xanh. Nếu là nữ nhi, Chu Tước cũng giống như Phượng Hoàng, gọi là Chu Tước, địa vị thấp hơn Phượng Hoàng một chút, Hoàng phi thì cũng là Vương phi.”
Hít hà.
Tả đại nhân và Đại tướng quân hít một khí lạnh.
Mệnh cách cao quý thế ?
“ lão Trịnh , ông định hôn cho Dao nha đầu với một sách, đó là Văn Khúc Tinh, còn lâu mới đến lượt Vương gia.” Tả đại nhân nhớ đến phận của Loan Bách Linh.
Đại tướng quân vui mừng mặt, : “Hiện tại , nhưng tương lai nên sự nghiệp lớn, phong hầu phong vương thì ? Vương khác họ cũng là Vương mà.”
Nghe cũng lý đấy, nhưng cảm giác ông tự tin thái quá !
Tả đại nhân bĩu môi, lời nào cụt hứng ông bạn già.
Ông , nhưng Tần Lưu Tây sẽ .
“Ngài nghĩ đơn giản quá . Đừng quên con gái ngài đang mất tích, sống c.h.ế.t rõ, thành Vương phi cái nỗi gì?” Tần Lưu Tây : “Hơn nữa, lẽ ngay từ đầu ngài chọn sai ? Vốn là mệnh Vương phi, cáo mệnh phu nhân.”
Phụt.
Đại tướng quân nàng chọc trúng tim đen, xì như quả bóng xịt.
“Vậy ngươi mau tìm giúp .” Tả đại nhân giục.
Tần Lưu Tây : “Cho mấy đồng tiền xu.”
Đại tướng quân sờ soạng , đến cái túi tiền cũng , đành lục lọi trong phòng tìm mấy đồng tiền xu.
Tần Lưu Tây liếc qua, chọn ba đồng cát khí vượng nhất, hai tay bắt quyết niệm chú, đó chắp tay lắc đồng xu, lẩm bẩm trong miệng tung lên.
Hào thứ nhất hiện , nàng ghi nhớ, tung, nhớ. Cho đến khi đủ sáu hào quẻ, nàng mới bắt đầu suy tính.
Quẻ tượng dần hiện rõ. Nàng quẻ, ngẩng đầu ánh mắt mong chờ tha thiết của Đại tướng quân, khẽ mím môi.
Tả đại nhân thấy , lòng chùng xuống.
Tim Đại tướng quân như đè nặng bởi tảng đá lớn, rơi phịch xuống đáy vực. Ông nở nụ còn khó coi hơn : “Ngươi cứ thẳng .”
“Nàng ... còn nữa .” Tần Lưu Tây thở dài.
Đại tướng quân tối sầm mặt mũi, ngã ngửa .
Tả đại nhân: Ta nàng chuyện lớn, nhưng ngờ nàng chọc thủng cả trời luôn! Chuyện gì thế !