Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 904: Đá phải tấm sắt, thật ác độc!
Cập nhật lúc: 2025-11-27 05:55:46
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đời thường "Phượng hoàng gặp nạn bằng gà", nhưng Tần Nguyên Sơn tuy giải oan, phục chức quan như cũ, nhưng cũng là Thái Thường Tự Thiếu Khanh, quan tứ phẩm, đến nỗi gọi là "gặp nạn". Chẳng qua chậm một chút mà kẻ khác chặn đường, xô đẩy thế ?
Đám công t.ử bột ở kinh thành bây giờ ngày càng ngang ngược, hống hách hơn xưa!
“Nhìn cái gì mà , lão già khú đế ! Có Liêu thiếu gia chúng là công t.ử nhà ai ? Dám cản đường , đúng là mắt!”
“Vậy xem, ch.ó nhà ai xích , thả rông đường sủa bậy thế?” Một giọng tức giận đột ngột vang lên.
Tần Nguyên Sơn đang định lồm cồm bò dậy thì sững . Ngẩng đầu lên, ông thấy cánh tay ai đó đỡ lấy, kéo dậy. Ông ngạc nhiên Tần Lưu Tây.
Đứa nhỏ đang ở Li Thành ?
Tần Lưu Tây nhíu mày ông. Ông mặc bộ y phục màu xám tro, trang sức gì , khuôn mặt già nua, tóc bạc trắng, lưng còng xuống ít. Trông chẳng chút dáng vẻ nào của một vị quan lớn, đúng là dễ bắt nạt.
“Lớn tuổi , đường mang theo hầu hộ vệ? Bên cạnh chỉ mỗi một gã sai vặt, ch.ó c.ắ.n cũng chẳng ai đ.á.n.h ch.ó giúp.” Tần Lưu Tây tỏ vẻ vui.
Trong mắt Tần Nguyên Sơn ánh lên nét : “Nó đ.á.n.h xe ngựa .”
“Lão thái gia!” Một vội vàng chạy tới, cảnh tượng mắt ngơ ngác. Hắn chỉ quán lấy xe ngựa một lát, xảy chuyện gì ?
Sắc mặt Tần Lưu Tây vẫn khó coi, : “Tần gia nghèo đến mức thuê nổi thêm một phu xe ? Chỉ dựa một gã sai vặt đ.á.n.h xe chăm sóc ông?”
“Ngươi là ai? Bớt lo chuyện bao đồng !”
Tần Lưu Tây quét mắt lạnh lùng đám công t.ử bột. Từng tên mặt mũi bóng bẩy nhưng chân tay lỏng lẻo, bộ dạng túng d.ụ.c quá độ như sắp c.h.ế.t, chỉ cậy thế gia đình để bắt nạt già.
Bị ánh mắt lạnh lẽo đó liếc qua, đám cảm thấy rét run, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng lên tận đỉnh đầu.
Lạnh quá!
“Chó con nhà ai đây?” Tần Lưu Tây sang hỏi gã sai vặt của Tần Nguyên Sơn.
“Tây Nhi, thôi bỏ !” Tần Nguyên Sơn gây chuyện.
“Im miệng!” Tần Lưu Tây quát khẽ.
Nàng nhiều tình cảm với Tần gia, nhưng Tần gia chỉ nàng phép bắt nạt, kẻ khác thì , huống chi đây còn là một ông già.
“Mẹ kiếp, ngươi c.h.ế.t ? Mắng ai là chó?”
“Ai lên tiếng thì là kẻ đó!”
“Đù má, ngươi chán sống !” Tên họ Liêu giơ nắm đ.ấ.m lao tới.
Tần Lưu Tây tung một cước, đá bay văng xa mấy mét.
Mọi : “......”
“Ngươi... ngươi to gan thật, Liêu thiếu gia là ai !”
“Ta chỉ các ngươi cố ý lăng nhục, đ.á.n.h ngã mệnh quan triều đình!” Tần Lưu Tây lạnh: “Sao hả? Quan tứ phẩm do Thánh thượng phong mà các ngươi lăng nhục là lăng nhục, đ.á.n.h là đ.á.n.h ? Chưa kể tuổi tác ông còn đáng bậc cha chú các ngươi!”
Mấy tên công t.ử giật , sang Tần Nguyên Sơn. Lão già khú đế là mệnh quan triều đình ư? Nhìn bộ dạng tầm thường , bọn họ còn tưởng là lão già nghèo kiết xác nào đó chứ!
Cũng trách bọn họ mắt kém. Tần Nguyên Sơn già trông thấy thời gian lưu đày, lưng còng xuống. Lại thêm vợ mới mất, tuy cần để tang nhưng ông vẫn giữ đạo nghĩa phu thê, ăn mặc giản dị, mộc mạc, khiến ngoài chỉ thấy vẻ nghèo túng.
Giờ Tần Lưu Tây vạch trần phận, mấy tên bắt đầu hoảng. Bắt nạt dân thường nghèo hèn thì , nhưng mệnh quan triều đình tứ phẩm hạng mà đám ăn chơi trác táng dựa gia đình như bọn họ thể tùy tiện động . Nhất là trong bọn họ kẻ chỉ là con thứ sủng ái.
Mẹ kiếp, đứa nào đề xuất giữa trưa thanh lâu uống rượu, uống xong thì ngủ luôn ở đó , còn mò đến quán uống nước giải rượu gì, để giờ đá trúng thiết bảng.
Tại rượu ở thanh lâu mạnh quá, uống mấy giọt nước đái ngựa là bay bổng hết cả lên.
Đen thật!
“Mẹ nó, quản là ai, đ.á.n.h c.h.ế.t cho lão tử! Ái da, bụng đau quá!” Tên Liêu công t.ử ôm bụng kêu la lệnh cho đám tay sai.
Có chạy đỡ dậy, nhỏ: “Liêu thiếu, đó là mệnh quan triều đình đấy.”
“Nhà nào?”
“Lão thái gia nhà là Thái Thường Tự Thiếu Khanh Tần đại nhân.” Gã sai vặt ưỡn n.g.ự.c lớn.
Thái Thường Tự Thiếu Khanh, xì xào bàn tán.
“Chẳng là cái lão giải oan đó ? Còn Thánh thượng giáng chức, sợ cái đếch gì!” Liêu công t.ử khom lưng, chỉ tay Tần Lưu Tây: “Có bản lĩnh thì đừng , chúng đơn đấu (đánh tay đôi)!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-904-da-phai-tam-sat-that-ac-doc.html.]
“Chỉ dựa đôi chân run rẩy như đ.á.n.h cờ, mí mắt thâm quầng, mặt mày xanh mét, bọng mắt sưng vù như quả đào, cơ thể rỗng tuếch sắp tinh tận nhân vong của ngươi mà đòi đơn đấu với á? Quên cú đá ?” Tần Lưu Tây châm chọc.
Người vây xem ồ lên.
Tần Nguyên Sơn: “!”
Đây là cháu gái ông ?
“Con khốn!” Liêu công t.ử hét lên lao tới. Chưa kịp đến gần, Tần Lưu Tây vung tay tát một cái từ xa.
Chát.
Liêu công t.ử đ.á.n.h ngã sấp mặt, còn quỳ rạp xuống mặt Tần Nguyên Sơn.
Mọi hít một khí lạnh.
Họ rõ mồn một, cách đó chạm tới Liêu công t.ử , mà tiếng tát tai vang lên giòn giã.
Đây là chưởng phong trong truyền thuyết ?
“Hành đại lễ quỳ lạy ? Cũng đúng thôi, ngươi nên thế.” Tần Lưu Tây nhạt.
Liêu công t.ử tức đến run : “Các ngươi... lên hết cho lão tử! Gọi đến đây!”
Tần Nguyên Sơn kéo tay Tần Lưu Tây: “Thôi , chúng thôi.”
Thư Sách
Gã sai vặt rụt cổ, len lén Tần Lưu Tây. Đây là vị tổ tông nào mà ngông cuồng thế ?
“Ngươi... các ngươi to gan thật! Đây là công t.ử của Trường Bình Bá, cũng dám đắc tội!” Đám tay sai dám xông lên, chỉ dám ngoài hư trương thanh thế.
Trường Bình Bá?
Chính là cái nhà cướp vị hôn thê của Tả Tông Tuấn hả?
Tần Lưu Tây bảo gã sai vặt: “Ngươi đến Tả gia một chuyến, là Trường Bình Bá gia Liêu... Này, tên họ Liêu tên gì? Xếp thứ mấy?”
Đám tay sai: “?”
Tần Lưu Tây nhíu mày: “Thôi khỏi! Ngươi cứ Trường Bình Bá dung túng con cái hành hung mệnh quan triều đình, bảo Tả đại nhân dâng tấu tham một bản. Còn cả mấy tên nữa, một đứa cũng đừng hòng chạy thoát!”
Mọi : Ngươi đổi trắng đen thôi! Chúng đ.á.n.h lúc nào? Rõ ràng là ngươi đ.á.n.h mà!
giọng điệu , hình như liên quan đến Tả gia. Hơn nữa, em trai tên Liêu nhị hình như cướp vợ cưới của Tả nhị công tử. Nếu thực sự cáo trạng, bất kể là công tư, lão già cổ hủ nhà họ Tả chắc chắn sẽ tham hặc đến cùng. Đám công t.ử bột bọn họ phen chỉ uống một bình !
Chậc, tấm sắt độc thật!
Mọi bắt đầu kiêng dè.
“Sợ cái đếch gì! Có tỷ tỷ là Lệ Tần nương nương ở đây, bọn chúng tính là cái thá gì!” Liêu nhị gào lên.
, tỷ tỷ của Liêu nhị cung, hình như thăng lên Tần vị, hèn gì Trường Bình Bá phủ phất lên như thế!
“Tỷ tỷ ngươi tính là cọng hành nào? Ta bảo tỷ phu đ.á.n.h nàng lãnh cung bây giờ!” Một giọng còn ngông cuồng hơn chen .
Đám đông dạt , Mộc Tích lao tới, tung một cước đá thẳng Liêu nhị: “Lão t.ử cho ngươi cuồng ! Cho ngươi bố đời ! Cho ngươi dám bất kính !”
Liêu nhị: “?”
Mọi liên tục lùi . Cứu mạng! Ai cho họ tại vị tổ tông chỉ ngang qua mà cũng nhảy tham chiến thế !