Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 900: Lận tướng quân tìm đến

Cập nhật lúc: 2025-11-27 05:55:42
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tả gia, nhị công t.ử mới tang lễ đầy hai tháng c.h.ế.t sống , trở về nhà!

Tin tức tảng sáng lan truyền khắp giới thượng lưu và huân quý ở Thịnh Kinh. Không ít công t.ử bột chơi với Tả Tông Tuấn xúm xem, quả nhiên thấy bạn sống sờ sờ, chỉ điều gầy nhiều vì chịu khổ, nhưng vẫn là cũ, đầu óc tỉnh táo.

Tả gia vì chuyện mà phát nhiều kẹo, còn sai phát bánh bao cho trại lưu dân và khất cái để tích đức.

Về việc Tả nhị công t.ử mà c.h.ế.t sống , Tả gia tung tin theo lời Tần Lưu Tây: khe băng mạch nước ngầm cuốn , thương đầu mất trí nhớ, khôi phục ký ức mới đưa về.

, Tả đại nhân đ.á.n.h c.h.ế.t cũng chịu thừa nhận những chuyện quái lực loạn thần thể tin nổi !

cũng đồn rằng Tả nhị công t.ử yêu ma quỷ quái bắt , mất tích mấy tháng cứ như giấc mộng kê vàng, mộng tan thì cũng thả về.

thì Tả nhị công t.ử còn sống sờ sờ là .

Ngay đó, tin đồn Trương gia tiểu thư - con gái Hầu giảng học sĩ Hàn Lâm Viện Trương đại nhân - hủy hôn ước với Tả gia, khiến bàn tán xôn xao.

Thư Sách

Người mất thì hủy hôn là bình thường, nhưng trở về mà hủy hôn đúng lúc , cứ như ẩn tình gì đó.

thạo tin rằng Trương gia leo lên cành cao là Trường Bình Bá phủ, nên chê Tả Tông Tuấn " c.h.ế.t sống " cản đường, bèn từ hôn.

Sự thật thế nào, mỗi một ý.

Tả gia đang chìm đắm trong niềm vui Tả Tông Tuấn trở về, hận thể đốt pháo ăn mừng, chẳng thèm quan tâm đến lời đồn bên ngoài.

Tần Lưu Tây bắt mạch cho Tả Tông Tuấn, dặn dò phương pháp điều trị, cho thêm một lá An Hồn phù, coi như xong việc ở Tả gia.

Tả Tông Tuấn hỏi: “Nàng ?”

"Nàng" là ai, đây đều hiểu rõ.

Tả đại nhân và Tả Tông Niên đều về phía Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây lấy cây trâm . Dưới ánh sáng ban ngày, cây trâm ngọc cổ càng thêm bóng loáng, chỉ chỗ nối đầu trâm một vết nứt nhỏ.

“Ngọc Linh?” Tần Lưu Tây dùng một lá bùa Huyền Uẩn Chú bọc cây trâm , coi như gia trì thêm kinh văn cầu nguyện cho nàng.

Cây trâm ngọc nóng lên, một hư ảnh b.ắ.n , mờ nhạt hơn lúc nhiều, linh khí cũng chút tán loạn.

“Nàng ?” Tả Tông Tuấn thấy thế kinh hãi. Chung sống nửa năm, từng thấy Ngọc Linh yếu ớt như .

Ngọc Linh thản nhiên : “Lúc cứu , dùng nhiều linh khí để che chở nên mới thương. Nửa năm nay chúng sống như phàm, những ảo cảnh chân thực đó đều chống đỡ bằng linh khí khổng lồ của . Đáng tiếc, vẫn luôn tỉnh táo, từng coi hư ảo là thật.”

Tả Tông Tuấn mím môi.

“Ngươi cạn kiệt linh khí .” Tần Lưu Tây .

“Linh khí cạn kiệt là một chuyện, còn phản phệ khi đấu pháp với ngươi nữa, nên mới chống đỡ nổi. Ngươi đúng, sớm muộn gì cũng duy trì nổi ảo cảnh đó. Điều ngờ là cây trâm nứt. Ta vốn là khí linh của cây trâm, giờ nó nứt , linh khí tán loạn, ngủ say tu luyện cũng khó.” Ngọc Linh bĩu môi vết nứt, sang Tả Tông Tuấn: “ , trách . Nửa năm qua thật sự vui!”

Tả Tông Tuấn thấy lòng chua xót, cổ họng nghẹn , gì đó mà thốt nên lời.

“Tuy giam cầm nửa năm, nhưng mạng là do cứu. Sau sống cho , phụ lòng hao tổn nhiều linh khí như !”

Tả Tông Tuấn đau lòng: “Ta thể gì cho nàng ?”

“Chàng là phàm, gì chứ? Gương vỡ khó lành, cây trâm ngọc cũng , nứt là nứt, hàn gắn .” Ngọc Linh tươi tắn, ngây thơ vô tư, mặt chút oán khí cam lòng, cũng hề hối hận về những gì .

Mắt Tả Tông Tuấn đỏ hoe, sang Tần Lưu Tây. Hắn về nhà đoàn tụ với , nhưng cũng tổn thương Ngọc Linh, vì nàng từng hại .

giờ Ngọc Linh nàng sắp biến mất, cảm thấy như một tên đàn ông bội bạc !

Tần Lưu Tây thấy Ngọc Linh sắp tan biến, liền : “Ngươi hãy về trâm . Ta sẽ mang ngươi về đạo quan, dùng bùa quấn quanh trâm, đặt tòa Tổ sư gia để hưởng chút hương khói. Ngươi cứ ở đó tu luyện, ngày nếu thể ngưng tụ thể, nhớ tạo phúc cho bá tánh.”

Ngọc Linh chớp mắt: “Ta thể ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-900-lan-tuong-quan-tim-den.html.]

“Ngươi là linh thể, chỉ cần giữ vững đạo tâm tu hành, ắt sẽ tu thành chính quả.”

“Ngươi quả nhiên là , thông minh lợi hại. Ta đồng ý với ngươi.” Ngọc Linh thi lễ với Tần Lưu Tây, Tả Tông Tuấn : “Cây trâm vốn là đào . Giờ cứu , coi như lấy cây trâm vật thế chấp ơn cứu mạng. Để nàng mang , giữ .”

Tả Tông Tuấn đương nhiên đồng ý. Cây trâm vốn dĩ là mua từ cửa hàng đồ cổ.

Ngọc Linh thực sự chịu nổi nữa, nhanh chóng chui trong trâm. Tần Lưu Tây dùng bùa chú bọc , nghĩ ngợi một chút truyền thêm một tia công đức kim quang đó.

Ngọc trâm nóng lên một chút im ắng.

“Thế là ?” Tả Tông Tuấn hụt hẫng: “Ta thể gì cho nàng ?”

Tần Lưu Tây : “Có thể lập một bài vị thờ cúng, cứ tôn xưng là Ngọc Trâm Linh. Có hương khói tín ngưỡng, nàng cũng sẽ hưởng lợi, nhưng thành tâm mới .”

“Được. Sau thể đến đạo quan thăm nàng ? Ta thể quyên tiền dầu nhang.”

Tần Lưu Tây : “Thế thì quá.”

Tảng đá lớn trong lòng Tả Tông Tuấn rơi xuống, nhưng vẫn cảm thấy buồn bã mất mát.

Tả đại nhân cây trâm ngọc trong tay Tần Lưu Tây, càng cảm thấy tam quan đảo lộn. Chuyện khí linh của một cây trâm ngọc cứu con trai ông mà đồn ngoài, bảo ông đập đầu nên hỏng não mất.

Tần Lưu Tây cất ngọc trâm , : “Việc ở đây xong, xin cáo từ . Lão phu nhân và nhị công t.ử cứ theo đơn t.h.u.ố.c kê mà điều dưỡng, những việc còn thể mời thái y chăm sóc.”

“Đa tạ.” Tả đại nhân dậy, trịnh trọng hành lễ với nàng. Hai mạng , nàng xứng đáng nhận lễ .

Tần Lưu Tây tránh , : “Không cần cảm tạ, nhớ trả tiền khám bệnh là .”

Tả Tông Niên vội hỏi: “Không trả bao nhiêu mới thể hiện lòng thành?”

Tần Lưu Tây tủm tỉm: “Tùy hỉ tùy duyên .”

“Lão gia.” Quản gia khom bước , đến bên cạnh Tả đại nhân.

“Chuyện gì?”

Quản gia kính sợ Tần Lưu Tây một cái, : “Lận tướng gia đến, Thiếu quan chủ đang ở đây nên đón ngài qua phủ một chuyến.”

Tả đại nhân kinh ngạc: “Ông đích đến?”

Quản gia gật đầu: “Vâng, ngài đang đợi ở phòng khách.”

Không sai hầu đến đón mà tự đến tận nơi, chứng tỏ ông coi trọng Tần Lưu Tây đến mức nào.

“Sao báo sớm hơn?” Tả đại nhân định , dừng bước, Tần Lưu Tây hỏi: “Thiếu quan chủ, ngươi quen cũ với Lận tướng? Ông mời ngươi qua phủ, ngươi xem thế nào?”

Tần Lưu Tây nhíu mày. Chẳng lẽ là vì lão phu nhân nhà ông chuyện?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...