Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 899: Đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời

Cập nhật lúc: 2025-11-27 05:55:41
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tả đại nhân mới thoát khỏi con đường âm phủ đầy quỷ khí, hồn vía còn kịp thì tận mắt chứng kiến cảnh mộ con trai đào bới. Ông tức giận đến mức phun một ngụm m.á.u tươi, ngã xuống đất.

Tuy con trai c.h.ế.t, nhưng dù là mộ gió chăng nữa thì việc đào mộ cũng là điềm báo chẳng lành, khiến sống yên lòng.

Tần Lưu Tây rảnh để xem kịch. Nàng giơ tay lên, dập tắt ngọn lửa đang cháy trong quan tài, tiện tay phóng hai thuật pháp về phía hai tên trộm mộ đang định bỏ trốn. Hai tên hét lên t.h.ả.m thiết, ngã lăn đất, thể cử động .

Du lão mí mắt giật liên hồi, rõ tình cảnh mắt mà khóe miệng khỏi run rẩy. Chuyện quái quỷ gì thế ?

Tả Tông Niên tự vả mặt hai cái để ép bản tỉnh táo . Nhìn thấy cảnh tượng trong quan tài ánh nến le lói, tim thắt đau đớn.

Bọn họ sẽ đến muộn chứ?

Tần Lưu Tây nhảy xuống hố, kéo Tả Tông Tuấn ngoài.

“Nhẹ tay chút, nhẹ tay chút.” Tả Tông Niên vội vàng nhảy xuống hỗ trợ nâng lên, còn đưa tay sờ thử nhiệt độ cơ thể.

Vẫn còn ấm, chắc là còn kịp.

Tả Tông Tuấn thầm nghĩ: Ngươi thử lửa đốt một cái xem ấm ? Chẳng những ấm mà còn sắp chín luôn đây !

Đặt Tả Tông Tuấn sang một bên, Tần Lưu Tây kéo tay bắt mạch. Do giam cầm quá lâu, cơ thể cực độ suy yếu, thêm kinh sợ quá độ nên mạch tượng hỗn loạn và yếu ớt, cần điều dưỡng kỹ lưỡng.

Xé bỏ phần quần áo cháy, lộ lồng n.g.ự.c nổi đầy bọng nước, vết bỏng cũng cần xử lý ngay.

Tần Lưu Tây tò mò vì Ngọc Linh đột ngột chống đỡ nổi mà sụp đổ gian ảo tưởng. Hơn nữa, dù trở về cây trâm thì nàng vẫn còn chút linh khí để che chở cho Tả Tông Tuấn chứ, nhưng thực tế , khiến chịu hỏa kiếp .

“Tuấn Nhi ?” Tả đại nhân Du lão dìu tới, con trai út bất tỉnh nhân sự mà lòng run rẩy. Ông xổm xuống, run rẩy sờ mạch cổ.

Vẫn còn đập.

Trái tim treo lơ lửng nãy giờ cuối cùng cũng hạ xuống, ông mềm nhũn, ngã xuống đất nữa.

Tần Lưu Tây rút hai cây kim châm cắm huyệt vị quan trọng của Tả Tông Tuấn, lấy một lọ t.h.u.ố.c , nhét một viên Sâm Hoàn miệng để giữ mạng.

“Yên tâm , đại nạn c.h.ế.t tất hạnh phúc cuối đời, sẽ thôi.” Thấy đều hoảng hốt lo sợ, Tần Lưu Tây hiếm khi năng nhẹ nhàng an ủi.

Tả Tông Niên đống hỗn độn mặt, : “Nếu chúng đến chậm một bước, nhị trở về cũng lửa thiêu c.h.ế.t .”

Hóa hỏa kiếp là như thế .

Hắn hai tên trộm mộ đang sóng soài đất, tức giận đá mỗi tên hai cái. Đều tại bọn chúng gây chuyện , dám đến trộm mộ tổ tiên nhà họ Tả.

Khốn kiếp!

Tần Lưu Tây cẩn thận kiểm tra đồ tùy táng trong quan tài, : “Đừng đá nữa, xem bọn chúng lấy cây trâm đó .”

Tả Tông Niên vội vàng lục soát hai tên trộm, tìm thấy vài món đồ trang sức và cây trâm ngọc: “Đây .”

Tần Lưu Tây nhận lấy, soi ánh nến. Đầu trâm chạm khắc thành hình một ngôi nhà nhỏ xíu cực kỳ tinh xảo, bên trong đầy đủ vật dụng như một ngôi nhà thật, sống động như thật.

Đầu trâm chỉ to hơn ngón cái đàn ông một chút mà chạm khắc cả một tòa đình đài lầu các tinh xảo thế , quả là xảo đoạt thiên công (khéo léo đoạt công tạo hóa). Không thợ đổ bao nhiêu tâm huyết đây.

Tâm tư lớn, ý niệm mạnh mới sinh linh. Tay nghề của thợ quá xuất sắc nên cây trâm mới sinh khí linh. Hơn nữa, cây trâm niên đại lâu đời, là loại ngọc cổ chạm khắc tinh xảo.

“Ngọc Linh, ngươi ở ?” Gọi là Ngọc Linh Trâm Linh đều , nhưng nàng thích dùng chữ “Ngọc” hơn.

Cây trâm ngọc nóng lên. Tần Lưu Tây cúi đầu, chợt nhớ điều gì, đưa cây trâm gần ánh lửa soi kỹ. Nàng phát hiện chỗ nối giữa trâm và đầu trâm một vết nứt nhỏ, trong lòng khỏi thót lên một cái.

Nếu cây trâm vỡ nát thì Trâm Linh e rằng cũng sẽ tan biến theo.

Tần Lưu Tây dùng bùa bọc cây trâm , với Tả Tông Niên: “Người tìm . Hai tên giao cho đến xử lý . Chúng mau chóng trở về, vết bỏng của nhị công t.ử cần xử lý ngay.”

“Con thôn tìm tộc trưởng.” Tả đại nhân trầm giọng lệnh.

Nhờ địa vị của ông, dòng họ Tả ở quê nhà cũng nhờ ít, khu mộ tổ tiên luôn trông coi. Vậy mà giờ kẻ dám trộm mộ, chứng tỏ bọn đạo chích quá lộng hành!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-899-dai-nan-khong-chet-tat-co-hanh-phuc-cuoi-doi.html.]

Làm quan ngự sử vốn tính tình cương trực, thêm bản tính cổ hủ nghiêm khắc, giờ mộ tổ nhà trộm, ông thể nhịn ?

Tên tri huyện ở đây, ông nhất định dâng tấu tham một bản. Ăn lộc vua mà việc, để trị hạ xảy chuyện tày trời thế !

Tả Tông Niên thắp một cây đuốc xuống núi.

Khu mộ tổ nhà họ Tả cách thôn xa, chỉ hơn nửa canh giờ tiếng huyên náo vọng .

Sau một hồi bận rộn, Tần Lưu Tây quan tâm Tả gia xử lý đám trộm mộ thế nào. Nàng tìm một ít d.ư.ợ.c liệu trong thôn, sơ cứu vết bỏng cho Tả Tông Tuấn, cho uống t.h.u.ố.c dẫn trở về kinh thành ngay trong đêm.

Thư Sách

họ vội, Tả đại nhân và Du lão kịp xin nghỉ phép, sáng mai còn triều sớm.

Thế là mấy một nữa đường âm phủ. Đối với những bóng ma lởn vởn và tiếng quỷ sói gào xung quanh, họ chẳng còn cảm thấy đáng sợ nữa. Dù cũng trải qua một .

Có những con đường, mãi cũng thành quen.

Về đến Tả phủ thì qua giờ Tý, sắp đến giờ bá quan triều sớm. Tả đại nhân và Du lão đều cảm thấy kiệt sức, tinh thần hoảng hốt. Trạng thái mà lên triều thì chút nào, đành sai báo nghỉ bệnh.

Tần Lưu Tây bắt mạch cho Tả Tông Tuấn, kê đơn t.h.u.ố.c điều dưỡng. Mạng lớn thật, chắc lúc rơi xuống khe băng Ngọc Linh cứu giúp nên cơ thể thương tích ngầm nào nghiêm trọng. Hắn còn trẻ, uống t.h.u.ố.c điều dưỡng một thời gian sẽ khỏe thôi.

Vết bỏng cũng quá nghiêm trọng, uống t.h.u.ố.c và bôi t.h.u.ố.c trị sẹo là .

Ngược , Tả đại nhân và những khác kinh sợ, đường âm phủ, tuổi tác cao nên Tần Lưu Tây phép thu kinh cho họ, đưa mỗi một lá bùa bình an để trấn an tinh thần.

Tả đại nhân bát nước bùa mặt, vẻ mặt khó tả. Sống hơn nửa đời , bao giờ tin quỷ thần, nay chẳng những thấy ma, đường của ma, mà còn uống nước bùa.

Nếu là , chỉ cần đến uống nước bùa thôi là ông mắng cho một trận !

bây giờ, ông đang bưng bát nước bùa tay!

Lạnh lùng Du lão mặt đổi sắc uống cạn sạch bát nước, ông nghẹn họng, lấy tay áo che mặt, uống một cạn sạch.

Cũng chẳng kém cạnh gì ai nhé.

Uống xong, Tả đại nhân thấy nụ như như của Du lão, sặc sụa ho hai tiếng, mặt già nóng bừng.

Sau chắc còn mặt mũi nào ngẩng đầu mặt lão già nữa .

Ngày hôm nay trải qua cứ như tát mặtôm đốp , đau rát cả mặt.

“Nhị gia tỉnh !” Người hầu canh bên giường reo lên vui mừng.

Tả đại nhân bật dậy, chóng mặt nhưng vẫn cố trấn tĩnh, bước nhanh trong. Đi đến bên giường, con trai út với ánh mắt tủi gọi một tiếng “Cha”, hốc mắt ông nóng lên.

Con trai ông, trở về !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...