Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 897: Hiện trường lừa dối công khai

Cập nhật lúc: 2025-11-27 05:55:39
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhóm Tả Tông Niên hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng Tần Lưu Tây thì liếc mắt nhận kẻ đang cố kéo hồn phách Tả Tông Tuấn về, nên mới tạo thành thế giằng co như .

Tần Lưu Tây nhanh chóng bắt quyết, đ.á.n.h một đạo thuật pháp hồn thể Tả Tông Tuấn, miệng lẩm nhẩm niệm chú Chúc Hương: “Đạo do tâm học, tâm giả hương truyền... Lệnh thần quan cáo, kính đạt cửu thiên. Ngô thỉnh Tả quân trói hồn bất tán, quỷ yêu vong hình, sắc lệnh!”

Chú thuật dứt, như một sợi dây vô hình trói chặt hồn phách Tả Tông Tuấn. Tần Lưu Tây nắm lấy đầu dây , quấn vài vòng cổ tay dùng sức kéo về phía .

Đầu dây bên dường như khựng , ngay đó phản kháng dữ dội hơn. Một luồng linh khí ập tới, định cắt đứt sợi dây trói hồn.

Cảm nhận luồng linh khí đó, Tần Lưu Tây chút bất ngờ. Nàng giật mạnh dây, một tay bắt quyết niệm chú Kim Quang, đ.á.n.h thẳng luồng linh khí đang định cắt đứt Phược Hồn Tác: “Thiên địa huyền tông, vạn khí bản căn, thể hữu kim quang, phúc ánh ngô ... Ngô phụng Thái Thượng Lão Quân cấp tốc tuân lệnh, sắc!”

Kim Quang Thần Chú chuyên luyện kim quang nguyên thần hộ thể, hàng ma vệ đạo, ứng dụng rộng rãi, pháp uy hùng mạnh. Chưa đối phương là thứ gì, nhưng dùng thần chú hộ thể thi pháp, đạo thể cường thịnh, ắt sẽ khiến đối phương chịu thiệt thòi.

Quả nhiên, đòn phản công của Tần Lưu Tây khiến đối phương phản phệ rõ rệt. Cảm giác giằng co biến mất, Tả Tông Tuấn cũng vững tại chỗ.

“Chuyện... chuyện ?” Tả Tông Niên, một đại nam nhân mà sợ đến mức mặt cắt còn giọt máu.

Tần Lưu Tây bước tới hỏi: “Đừng nhảm, ngươi đang nhốt ở ? Nói xong thì mau quy vị .”

Tả Tông Tuấn c.h.ế.t, mà là sinh hồn triệu hồi. Sinh hồn rời khỏi cơ thể quá lâu là , nếu bảo vệ xác thì dễ t.ử vong thực sự. Đến lúc đó sinh hồn nơi nương tựa sẽ biến thành cô hồn dã quỷ vất vưởng. Hồn lìa khỏi xác khi c.h.ế.t còn quỷ sai dẫn đường, chứ sinh hồn tự thoát thì ai mà tìm?

Trong Sổ Sinh T.ử đến giờ tận thì cũng chẳng rảnh dẫn ngươi xuống hoàng tuyền, cứ thế mà vất vưởng thôi.

Tả Tông Tuấn : “Là cây trâm của , cái trâm hình đình đài bằng ngọc . Ta đang ở nơi giống hệt cây trâm đó... Á!”

Một hư ảnh xuất hiện, túm lấy cổ tay Tả Tông Tuấn kéo ngược lên trời, quát lớn: “Đi theo ! Trừ phi ngươi cần xác nữa!”

“Ngươi là ai?” Tần Lưu Tây bóng dáng hư ảo đó.

Đó là một cô gái kiêu kỳ, mặc đồ màu nguyệt bạch. Khí tức nàng âm u như quỷ mị bình thường, ngược còn chút linh khí thanh nhuận. Nàng trừng mắt Tần Lưu Tây đầy oán hận, như thể giận vì thua trong màn đấu pháp lúc nãy.

“Ngươi giỏi thì đ.á.n.h ! Đoán xem là ai nào!” Nói xong nàng định bỏ chạy.

Tần Lưu Tây bắt quyết, đ.á.n.h một đạo pháp thuật trói chặt cả hai .

Muốn chạy ? Đã hỏi qua ý kiến bà cô đây ?

“Thả chúng ! Ngươi hại c.h.ế.t Tuấn ca ca ?” Cô gái giận dữ giãy giụa.

“Ngươi giam cầm mới là hại đấy.” Tần Lưu Tây bình thản .

Cô gái cứng họng: “Ta ! Chúng là một đôi trời sinh, sẽ hạnh phúc!”

Tả Tông Tuấn mếu máo: “Ta vị hôn thê , quen cô. Những gì cô tưởng tượng đều là giả, là ảo tưởng của cô thôi!”

“Câm miệng!” Cô gái trừng mắt quát .

Tần Lưu Tây lạnh lùng chêm : “Nhà vị hôn thê của ngươi đến từ hôn .”

Hả?

Cô gái hai mắt sáng rực: “Từ hôn?”

Tả Tông Tuấn ngơ ngác: “Sao từ hôn?”

“Cái hỏi cha ngươi.” Tần Lưu Tây liếc Tả đại nhân đang ngẩn ngơ, : “Ta đoán là đầu ngươi mọc cỏ đấy.”

Mọi : “?”

Tả đại nhân hồn. Mẹ kiếp, chuyện quái quỷ gì thế ?

Bộp bộp bộp.

Cô gái kiêu kỳ vỗ tay: “Ta bảo mà, chỉ tâm ý với thôi, ả xứng. Thấy , ả cắm sừng kìa!”

Tả Tông Tuấn: “......”

Im miệng !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-897-hien-truong-lua-doi-cong-khai.html.]

“Rốt cuộc khi nào ngươi mới chịu thả về? Hắn là sống, thể mãi giam trong ảo cảnh của ngươi.” Tần Lưu Tây cô gái : “Một cái linh thể duy trì ảo cảnh cần linh lực và ý niệm cực lớn. Thời gian càng lâu, ngươi sẽ càng suy yếu, cho đến khi tan biến hoặc chìm giấc ngủ vĩnh viễn.”

, một cái linh thể.

Cô gái mắt yêu ma quỷ quái, mà là một linh thể. Có thể là linh thể sinh từ linh khí trời đất, hoặc là khí linh (linh hồn của đồ vật).

Dựa lời Tả Tông Tuấn đó, Tần Lưu Tây đoán nàng là vế : khí linh của cây trâm ngọc.

Cô gái ngạc nhiên: “Ngươi là thứ gì ?”

Thư Sách

Mọi : Tự mắng là "thứ gì" mà cũng !

“Đại khái , đoán thôi.”

“Vậy ngươi cũng lợi hại đấy.” Cô gái chớp đôi mắt to đen láy: “Quả nhiên là thể đ.á.n.h bại .”

Tần Lưu Tây ngước mắt: “Nếu ngươi còn chấp mê bất ngộ, còn thể hủy diệt ngươi đấy. ngươi thích Tuấn ca ca của ngươi như , chắc sẽ giam cầm mãi nhỉ? Nếu ở trong gian ảo tưởng của ngươi quá lâu, đến lúc ngươi chịu nổi nữa, gian sụp đổ, cũng sẽ biến mất theo. Ngươi yêu như , nỡ hại chứ?”

Cô gái lời của Tần Lưu Tây dẫn dụ tròng, nghiêng đầu : “Đương nhiên là . Nếu chẳng liều mạng cứu .”

thế, ngươi vất vả cứu , tuyệt đối c.h.ế.t, nếu thì công sức đổ sông đổ bể hết.”

Cô gái gật đầu liên tục: “Đó là chắc chắn .”

Mọi "đại lừa đảo" Tần Lưu Tây với ánh mắt kinh ngạc, bỗng thấy đồng cảm cho cái linh thể ngây thơ . Đây rõ ràng là hiện trường lừa dối công khai mà!

“Vậy bây giờ ngươi nên thả ?” Tần Lưu Tây tiếp tục: “Ngươi dùng linh lực và ý niệm tạo gian, dù sống sót trong đó, nhưng giả vẫn là giả. Hắn gì cũng chỉ là phàm nhân ăn ngũ cốc hoa màu. Từ lúc mất tích đến nay cũng gần nửa năm , thể cứ mãi ăn đồ biến hóa từ linh khí trời đất .”

Tả Tông Tuấn ngơ ngác. Linh khí trời đất ư? Nửa năm qua ăn uống đầy đủ, hóa là đồ giả ?

Cô gái chột : “Ta...”

“Phàm nhân linh thể, cũng tu đạo, thể tích cốc (nhịn ăn) lâu dài . Tin , ngươi thả , sẽ biến thành cái xác khô như giấy cho mà xem?” Tần Lưu Tây cầm giấy trong tay Tả đại nhân giơ lên.

Tả Tông Tuấn giấy mỏng dính, bàn tay tái nhợt của , rùng một cái. Chắc đến mức đó chứ?

Cô gái dường như đang cân nhắc.

“Mẹ mất tích mà bệnh nặng, nếu bà c.h.ế.t vì bệnh, Tả Tông Tuấn chắc chắn sẽ hận ngươi thấu xương. Ngươi thật sự hận ngươi ? Ngươi thích đến thế mà!”

Tả Tông Tuấn thót tim: “Mẹ bệnh nặng? Ngươi...”

Cô gái ngẩng đầu, thấy đôi mắt đỏ ngầu đầy oán hận của , cảm thấy tủi vô cùng: “Ta chỉ ở bên thêm một chút thôi mà... Thôi , thả . các tìm cây trâm . Ta là khí linh, gian sụp đổ, sẽ trở về cây trâm, và cũng chỉ thể xuất hiện cùng với .”

Nói cách khác, cây trâm ở thì sẽ xuất hiện ở đó.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...