Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 896: Triệu hồn, đoạt người!
Cập nhật lúc: 2025-11-27 03:47:09
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Tần Lưu Tây hỏi , Tả đại nhân cứng đờ, mặt xanh mét.
“Gặp âm hồn ? Thứ gì ? Chẳng Triệu ma ma ?” Tả Tông Niên khiếp sợ.
Tần Lưu Tây đáp: “Trên ngài âm khí quấn quanh. Ngài những gặp mà đối phương còn ở gần, nếu thì sẽ mang theo âm khí nặng như thế trở về.”
Tả Tông Niên hít một khí lạnh: “Cha, ngài... ngài thật sự đụng quỷ ?”
“Câm miệng!” Tả đại nhân sang với Tần Lưu Tây, giọng bực bội: “Ngươi dùng yêu thuật gì? Có sẽ mãi mãi thấy mấy thứ ?”
“Yêu thuật gì chứ, đây chỉ là thuật khai Âm Dương Nhãn đơn giản, thời hạn thôi, qua hôm nay là hết.” Tần Lưu Tây lạnh nhạt : “Nếu để ngài thấy mãi, e là ngài cũng chẳng chịu nổi. Gặp cái c.h.ế.t bình thường thì còn đỡ, chứ gặp mấy oan hồn thê t.h.ả.m thình lình xuất hiện thì mà hù c.h.ế.t ngài.”
Tả Tông Niên rùng khi nhớ lúc ông thấy thông gia tương lai là Trương Sơn. Trên lưng ông một nữ quỷ siết cổ, lưỡi thè dài, mặt mày xanh mét đáng sợ, dọa ông suýt ngã.
Nữ quỷ đó thấy ông thể thấy liền thích thú bay tới kể lể nguồn cơn. Hóa ả là nha cận của Trương tiểu thư.
Thấy Trương Sơn đến từ hôn với lý do Trương tiểu thư – đứa con gái mà ông yêu thương nhất – bệnh nặng, thấy con thành nên mới mặt dày đến hủy hôn, nữ quỷ tức giận toạc sự thật với Tả Tông Niên.
Hóa Trương tiểu thư tư thông với đích thứ t.ử của Trường Bình Bá phủ, chẳng những thất tiết mà còn m.a.n.g t.h.a.i nghiệt chủng. Trương Sơn tức điên , nhưng chỉ cấm túc con gái, còn trút giận lên nha cận là ả, trách ả trông coi chủ t.ử cẩn thận, nhẫn tâm tay g.i.ế.c c.h.ế.t.
Nha cảm thấy oan uổng vô cùng. Rõ ràng là Trương tiểu thư chịu nổi sự dụ dỗ của Liêu công t.ử nên mới phạm sai lầm. Ả khuyên can nhưng chủ t.ử , phận nô tỳ như ả thì gì?
Vậy mà Trương Sơn vẫn sai siết cổ ả đến c.h.ế.t. Oán khí ngút trời khiến ả bám theo Trương Sơn, nhờ mới cơ hội vạch trần sự thật với Tả đại nhân.
Lúc đó Tả đại nhân tức giận đến mức x.é to.ạc bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Trương Sơn, thậm chí còn dọa sẽ tấu chương tố cáo và Trường Bình Bá phủ trị gia nghiêm, tư cách bất chính.
Trương Sơn hoảng hốt, hiểu chuyện kín đáo như mà Tả đại nhân . Ông rõ tính tình Tả đại nhân, sợ ông thật nên quỳ xuống van xin. Hơn nữa, chuyện đồn ngoài thì danh tiếng Tả Tông Tuấn cũng chẳng ho gì, còn ảnh hưởng đến tình nghĩa hai nhà. Trương tiểu thư cũng là ông từ bé đến lớn, thôi thì tha cho con bé một con đường sống.
Tả đại nhân tức đến đau cả tim gan, mắng Trương gia lật lọng, mắng Trương tiểu thư giữ phụ đạo, gia giáo gì, lẽ đưa đến từ đường trừng phạt. cuối cùng ông cũng đồng ý hủy hôn, với điều kiện là Trương gia chủ động từ hôn, Tả gia gánh cái tiếng .
Khi lấy canh, lúc tiễn Trương Sơn về, Tả đại nhân buông một câu nhẹ bẫng: “Có tin tức con trai c.h.ế.t, đang định phái tìm.” Câu Trương Sơn giật đến nỗi trẹo chân khi xuống cầu thang. Tả đại nhân hả hê vô cùng!
“Cha, cha? Ngài thật sự đụng quỷ ?” Tả Tông Niên thấy cha ngẩn đang nghĩ gì, bèn lay nhẹ tay ông.
Tả đại nhân hồn, : “Trương gia đến từ hôn, một... nữ quỷ bám lưng Trương Sơn.”
Hít hà.
Tả Tông Niên hít một khí lạnh. Mạnh dữ ?
“Vậy... Thế thúc gì?”
Du lão hừ lạnh: “Chắc chắn là hại c.h.ế.t . Còn bảo Trương gia là dòng dõi thư hương thanh quý, ông cũng lầm .”
Sắc mặt Tả đại nhân cực kỳ khó coi, nhưng nhắc đến chuyện của Trương tiểu thư, chỉ : “Hủy thì hủy, Tả gia chúng cũng thiếu cô con dâu như .”
May mà hủy hôn, nếu con trai ông cắm sừng cao như núi.
Tần Lưu Tây đoán chắc chuyện mờ ám, nhưng lão cổ hủ thì nàng cũng tiện ép hỏi, chỉ : “Có quỷ bám theo, e là Trương Sơn sẽ ốm yếu xui xẻo dài dài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-896-trieu-hon-doat-nguoi.html.]
Nếu là tự tay g.i.ế.c thì càng phiền phức, chừng sẽ trả thù.
Tả đại nhân mấp máy môi, cuối cùng gì. Thôi kệ, ông gì Trương gia, bọn họ tự cầu phúc .
“Chuyện cần nhắc nữa. Đại trượng phu lo gì vợ. Việc cấp bách bây giờ là tìm con về.” Ông với Tả Tông Niên nhưng mắt Tần Lưu Tây.
Đến nước , những gì Tần Lưu Tây đều linh nghiệm, ông còn tận mắt thấy quỷ, nên chẳng còn mặt mũi nào mà mấy câu “quái lực loạn thần” nữa.
Tả Tông Niên vội vàng Tần Lưu Tây tính tung tích của Tả Tông Tuấn, chuẩn dùng thuật triệu hồn để tìm.
Tả đại nhân nén kích động, Tần Lưu Tây hỏi: “Cần gì?”
“Máu đầu ngón tay.” Tần Lưu Tây sai chuẩn đồ đạc, vẽ bùa, chích đầu ngón tay Tả đại nhân lấy máu, sinh thần bát tự của Tả Tông Tuấn lên một giấy nhỏ. Nàng buộc một sợi chỉ đỏ cổ tay ông, đó bày đàn, thắp hương đốt bùa, cầm giấy cương bộ, miệng niệm chú triệu hồn.
Thư Sách
Mọi xem bên cạnh. Thấy ngón tay nàng bắt quyết vẽ gì đó lên giấy, tung nó lên trung. Người giấy xoay tròn rơi tay Tả đại nhân, sợi chỉ đỏ cổ tay tự động quấn lấy giấy, tạo thành một sợi dây nhân quả.
“Ngài là cha, hãy gọi tên .”
Tả đại nhân nghẹn ngào. Thuật pháp quá xa lạ với ông. Trong chốc lát, cổ họng ông như ai bóp chặt, thốt nên lời.
“Gọi chứ! Gọi hồn mà cũng ?” Tần Lưu Tây sầm mặt.
“Tả Tông Tuấn.” Tả đại nhân nuốt nước bọt, gọi khẽ như tiếng muỗi kêu. Sau tiếng gọi , giọng ông nghẹn ngào như sắp .
Từ khi con trai gặp chuyện, ông cũng từng gọi tên con trong mơ, nhưng bao giờ đáp . Tỉnh mộng, ông mất ngủ, trằn trọc đến sáng.
Lúc đó ông mới cảm nhận rõ nỗi bi thương, con trai ông thật sự còn nữa.
“Tả Tông Tuấn, hồn về thôi!”
Du lão bên cạnh lão tình địch đấu đá cả nửa đời giờ nước mắt lưng tròng, trong lòng cũng thấy xót xa, mắt hoe đỏ.
Con cái đúng là nợ nần kiếp mà!
Đột nhiên một trận gió nổi lên, xoáy tròn giữa trung khiến mở mắt nổi.
“Đến .” Tần Lưu Tây hai chữ.
Mọi chấn động, lên trung. Một bóng từ mờ ảo dần trở nên rõ nét. Một thanh niên tuấn tú, mặc trường bào màu xanh ngọc, ngơ ngác thứ mắt.
Tả Tông Niên nhận , lao tới: “Nhị !”
Ý thức Tả Tông Tuấn dần tỉnh táo, vẻ mặt mừng rỡ: “Đại ca, cha!”
Tả đại nhân lảo đảo suýt ngã, may mà Du lão đỡ kịp. Nước mắt ông tuôn rơi.
“Nhị , đang ở ?”
“Đại ca, mau cứu , nhốt ...” Tả Tông Tuấn dứt lời, hồn thể bỗng như ai kéo mạnh về phía , kinh hoàng tột độ.
Ánh mắt Tần Lưu Tây sắc lẹm: “Tìm c.h.ế.t! Dám tranh với !”