Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 895: Phê mệnh, một lời thành sấm
Cập nhật lúc: 2025-11-27 03:47:08
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhận sinh thần bát tự của Tả Tông Tuấn, Tần Lưu Tây liếc qua một cái : “Sinh năm Canh Thân, bát tự cũng tệ.”
“Xin chỉ giáo?” Tả Tông Niên tò mò.
Vì lão cha tin quỷ thần nên nhà họ bao giờ đến đạo quan. Có chăng chỉ thỉnh thoảng chùa thắp nén hương, phần lớn là do khác mời, hoặc mượn cớ dâng hương để xem mắt chuyện hôn nhân cho con cái. Còn bình thường ít khi lễ Phật.
Đạo quan thì càng tuyệt đối . Phật môn còn thể là lễ Phật cầu an, nhưng đạo quan chuyên về bói toán, hỏi quỷ thần, hễ nhắc đến là Tả đại nhân sa sầm mặt mày ngay.
Hiện tại Tần Lưu Tây bát tự của tồi, Tả Tông Niên lập tức hứng thú.
Tần Lưu Tây : “Về tướng học mà , thiên hạ mệnh Canh Thân khổ. Canh Thân Lộc, là Tự Lộc. Mà Lộc chủ về y lộc (áo cơm), bổng lộc, thực lộc (lộc ăn). Tài vận của nhị công t.ử hẳn là , thuộc kiểu tự của cải, cơm no áo ấm. Cho dù gia đình cho đồng bạc nào, cũng tự kiếm sống .”
Động tác uống của Tả đại nhân khựng , ông thẳng dậy.
Tả Tông Niên vỗ tay cái đét: “Nói đúng quá! Phụ thanh liêm, nhà chúng tuy thiếu cơm ăn áo mặc nhưng cũng hề xa xỉ. Tiền tiêu vặt của con cái đều định mức, tuyệt đối chuyện bao nhiêu cho bấy nhiêu, tránh nuôi thành kẻ ăn chơi trác táng. nhị chẳng bao giờ thiếu tiền tiêu. Nó hùn vốn với bạn bè mở quán rượu, tuy đến mức hốt bạc mỗi ngày nhưng cũng kiếm kha khá.”
Tần Lưu Tây tiếp tục: “Đây chính là điểm quý vượng trong bát tự của . Nếu tầm và chí hướng cao xa, quả thực là bác học đa tài. Nếu cao, cũng sẽ tài nghệ nhất định. Nói cách khác, dù thế nào cũng thể tìm đường sống cho , thuộc kiểu ' thắng' ( gì cũng thắng). Chưa kể, trong Thân tàng Nhâm, mà Nhâm cư ở Sinh vị, gọi là sinh sôi ngừng, kim bạch thủy thanh, thanh khí trường lưu, cuồn cuộn bất tuyệt. Vận thế cực .”
Những thuật ngữ thâm sâu Tả Tông Niên hiểu lắm, nhưng tóm là: Tốt, phú quý.
Mặt Tả Tông Niên nở hoa. Ngay cả Tả đại nhân cũng nâng chén lên nhấp một ngụm để che giấu nụ hài lòng bên khóe môi.
Thư Sách
Du lão thấy hết, khẩy một tiếng. Vui thì cứ vui , còn bày đặt bộ thâm trầm.
“Thuở nhỏ từng gặp kiếp nạn, nhưng luôn gặp dữ hóa lành. Năm 22 tuổi sẽ một đại kiếp, vượt qua thì cả đời suôn sẻ.” Tần Lưu Tây đang suy tính bát tự bỗng ngừng .
“ đúng, năm ngoái nó tròn 22 tuổi. Còn gì nữa ? Sao ?”
Tần Lưu Tây hỏi: “Hắn đính hôn ?”
“Ừ.”
“Hôn sự sẽ chút trắc trở. Mối duyên hiện tại là lương duyên, cũng thành .”
Choang.
Chén tay Tả đại nhân rơi xuống, nước b.ắ.n tung tóe bàn. Người hầu vội vàng chạy tới dọn dẹp và dâng chén mới.
“Nói bậy! Trương gia là gia đình thư hương thanh quý, cô nương đính hôn với Tuấn Nhi cũng nổi tiếng là tài nữ hiền thục, lương duyên?” Tả đại nhân tức giận. Mối hôn sự chính tay ông chọn lựa cho con trai.
Tần Lưu Tây thản nhiên : “Hiền thục tài nữ tạm thời bàn. Ngài hình như quên, Tả gia các đám tang cho nhị công tử, tức là tuyên bố với bên ngoài c.h.ế.t. Trương gia từ hôn, phần lớn là ngại tình cảm hoặc thanh danh, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ lui. Ngài định để góa phụ khi cưới cho con trai ngài chứ?”
Mặt Tả đại nhân xanh mét. Con trai ông c.h.ế.t mà!
Tần Lưu Tây bồi thêm: “Đã đám tang , chỉ cần Trương gia thương con gái thì chắc chắn sẽ giữ lời hứa hôn nữa. Từ hôn là chuyện sớm muộn thôi.”
“ ngươi chẳng bảo Tuấn Nhi còn sống ?”
“ , nhưng thì ? Ngài thể chờ, nhưng chắc chờ !” Tần Lưu Tây chỉ tờ bát tự: “Hôn sự thành , cũng là căn cứ nhân duyên trong bát tự mà suy đoán.”
Tả đại nhân chịu tin.
ông kịp gì thì quản gia bước bẩm báo: Người của Trương gia đến, và đến chính là Trương đại nhân - thông gia tương lai của ông.
Tim Tả đại nhân thót lên một cái, sang Tần Lưu Tây, linh cảm điềm chẳng lành.
Tần Lưu Tây mặt đổi sắc, : “Nếu là từ hôn, ngài cứ đồng ý . Vị lương duyên của nhị công t.ử .”
Tả đại nhân mím môi, với quản gia: “Mời Trương đại nhân thư phòng.”
Ông tức tối phất tay áo bỏ .
Tả Tông Niên lo lắng hỏi: “Chẳng lẽ Trương gia đến từ hôn thật ?”
“Từ hôn chẳng là chuyện bình thường ? Dù các cũng đám tang , lẽ bắt gả cho cái bài vị ? Hơn nữa, cũng chẳng trung trinh đến thế .” Tần Lưu Tây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-895-phe-menh-mot-loi-thanh-sam.html.]
Tả Tông Niên: “!”
Tuy thấy nàng đúng, nhưng cứ cảm thấy lời ẩn ý gì đó.
Du lão lúc lên tiếng: “Bất kể thế nào, còn sống là . Có thể tính Tuấn Nhi hiện giờ đang ở ?”
Tần Lưu Tây tập trung suy đoán quẻ tượng. Một lúc , nàng : “Ở phía Nam.”
“Phía Nam?” Tả Tông Niên sững sờ: “Sao ở phía Nam? Li Sơn ở Thiền Thành là phương Bắc mà. Hắn rơi xuống đó, phạm vi rộng đến tận phía Nam ?”
“Có hai khả năng. Thứ nhất, khe băng đó sông ngầm. Sông ngòi vốn thông tứ phía nhiều nhánh rẽ, cuốn cũng là thể.”
Du lão nhíu mày: “Thế thì phạm vi rộng quá, xa quá. Mùa đông năm ngoái cực hàn như mà vẫn sống sót , mạng thằng bé lớn thật.”
“Cho nên còn một khả năng nữa, là thứ gì đó hoặc thế lực nào đó thuộc về thế tục cuốn .”
Tả Tông Niên nheo mắt: “Ý ngươi là ma quỷ bắt ?”
“Cũng loại trừ khả năng đó.”
Tả Tông Niên vớ lấy chén nguội ngắt bàn uống một cạn sạch. Hắn cần trấn tĩnh .
“Phía Nam rộng lớn như , tìm ở bây giờ?” Du lão lo lắng.
Tần Lưu Tây : “Có thể triệu hồn về hỏi thử.”
“Hả?” Tả Tông Niên trợn tròn mắt: “Còn cách ?”
“Huyền môn đạo thuật, việc lạ gì cũng thể xảy . Thuật triệu hồn thôi mà, cũng chẳng gì hiếm lạ.”
“Vậy Thiếu quan chủ mau thi thuật .”
Tần Lưu Tây : “Cần cha ngươi phối hợp. Huyết mạch phụ t.ử tình thâm, dùng m.á.u của ông vật dẫn nhân quả huyết mạch sẽ dễ dàng triệu hồn về hơn.”
“Ta ? Ta và nhị là em ruột cùng cha cùng mà.” Tả Tông Niên nghĩ đến khuôn mặt đen sì cổ hủ của cha già là thấy đau đầu.
“Cha ngươi thích hợp hơn!” Chủ yếu là nàng chỉnh đốn lão già cổ hủ một chút.
Tả đại nhân tiễn thông gia tương lai về với bộ mặt âm trầm, bước cửa hắt một cái, sắc mặt xanh mét.
“Cha, Trương Thế thúc về ạ?” Tả Tông Niên đón lấy, hỏi: “Ông đến việc gì ?”
Nghe câu hỏi , mặt Tả đại nhân càng thêm đen sì. Ông Tần Lưu Tây với ánh mắt cực kỳ phức tạp, trầm giọng : “Trương gia từ hôn.”
Tả Tông Niên: “......”
Lại một lời thành sấm.
Tần Lưu Tây luồng âm khí nhàn nhạt Tả đại nhân, nheo mắt hỏi: “Vừa nãy ngài thấy âm hồn ?”