Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 893: Không tin? Vậy mở mắt ra mà nhìn cho rõ!
Cập nhật lúc: 2025-11-27 03:47:06
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưa mất con?
Tần Lưu Tây dứt lời, mấy đàn ông trong sân đều ngẩn .
Đầu óc Tả Tông Niên ong ong. Ý là ? Là như đang nghĩ đúng ?
Du lão vui mừng mặt, hỏi dồn: “Chưa mất? Ý ngươi là Tông Tuấn đứa nhỏ đó thật sự vẫn còn sống?”
Tim Tả đại nhân và Tả Tông Niên thót lên tận cổ họng.
Còn sống?
Chuyện ... thể!
“Tướng mạo của ngài dấu hiệu tang tử. Nếu , thì đứa con đó đương nhiên là còn sống.” Tần Lưu Tây mặt Tả đại nhân, thản nhiên .
Hóa là tướng mạo mà đoán.
Tả Tông Niên cảm thấy chút kỳ quái, nhưng Tả đại nhân thì bình tĩnh , khịt mũi coi thường lời nàng .
“Xem tướng mạo? Du Mạc, bao nhiêu năm qua, và Xuân Nương sinh mấy đứa con, giờ đều lên chức ông bà cả . Ông trong lòng còn khúc mắc thì cũng thôi, nhưng đừng lấy mấy chuyện để sỉ nhục lão phu.”
Du lão lạnh: “Ta sỉ nhục ông? Ta chỉ Xuân Nương trong uất ức và cam lòng. Ta ông tin thần phật, nhưng ông tin nghĩa là nó tồn tại.”
“Ông!”
“Tông Tuấn mất tích, sống thấy , c.h.ế.t thấy xác, dựa mà ông khẳng định nó c.h.ế.t?”
Lòng Tả đại nhân đau như cắt: “Nó rơi xuống khe băng, trong cái thời tiết cực hàn như , ở nơi hiểm trở như thế, ông với nó còn sống? Quả thực hoang đường!”
“Nói , ông chỉ hận thể mong cho nó c.h.ế.t quách cho !”
“Du Mạc, ông h.i.ế.p quá đáng!” Tả đại nhân tức giận đến mức xắn tay áo lên đ.á.n.h .
Tả Tông Niên đau đầu nứt , vội vàng chắn giữa hai , về phía kẻ châm ngòi nổ: Đừng ăn hạt thông nữa, mau dập lửa !
“Cái đó... Thiếu quan chủ, ngài mau gì chứ.” Sắp đ.á.n.h to kìa.
“Nói cái gì? Ta bảo c.h.ế.t mà!” Tần Lưu Tây đổ nốt nắm hạt thông miệng, phủi phủi tay, với Tả đại nhân đang trừng mắt thổi râu với : “Du đại nhân đúng đấy, ông tin quỷ thần là quyền của ông, nhưng nghĩa là chúng tồn tại.”
Nàng quanh một vòng, vẫy vẫy tay về một góc âm u trong Tùng Hạc Đường: “Ngươi đây, cho Tả đại nhân mở rộng tầm mắt.”
Mấy theo hướng nàng chỉ, chẳng thấy bóng dáng ai.
Làm cái trò gì ?
Tần Lưu Tây búng một tia nguyện lực về phía đó, khiến con ma già đang lơ mơ giật tỉnh táo, rụt rè bước tới, hành lễ với nàng.
Mọi : “......”
Tuy thấy gì, nhưng khí xung quanh đột nhiên lạnh lẽo hơn hẳn.
Tần Lưu Tây hỏi han lai lịch, lý do đầu thai, xong giải thích liền gật đầu, sang với Tả Tông Niên: “Triệu ma ma từng hầu hạ lão phu nhân, bà còn một thỏi vàng tích cóp chôn gốc cây tùng đằng . Bà nhờ giúp đào lên giao cho con trai bà , chia một nửa cho con gái lấy chồng. Đây là chấp niệm của bà .”
Tả Tông Niên ngây dại.
Triệu ma ma đúng là hầu trong viện của , năm ngoái mất vì bệnh. Bây giờ Tần Lưu Tây đang cái gì ?
Không đúng, nàng Triệu ma ma?
Tả đại nhân tức đến xanh mặt: “Làm càn! Coi Tả gia là chỗ nào mà dám giả thần giả quỷ!”
Du lão gọi gia nhân trong sân đến, lệnh: “Qua gốc cây tùng đằng đào lên xem gì !”
“Du Mạc, lão già khốn kiếp , dám dẫn ngoài đến sỉ nhục như !” Tả đại nhân giận dữ.
Du lão hừ lạnh: “Phải trái trắng đen, đào lên là ngay. Ta gốc cây chôn vàng ? Ta còn từng đến đây bao giờ.”
Tả lão phu nhân đúng là thanh mai trúc mã với ông, nhưng đó là chuyện hồi nhỏ. Từ khi bà gả cho Tả Thế Lâm, hai giữ lễ nghĩa như .
Tả đại nhân cũng rõ điều đó, nhưng tính tình ông cổ hủ, tin chuyện thần thánh ma quỷ. Du Mạc đến thăm vợ ông, dẫn theo một kỳ quái đến giả thần giả quỷ, ông bực cho ?
Trong lúc hai giằng co, Tả Tông Niên hiệu cho bà v.ú già cầm cái xẻng nhỏ xới đất chạy đào. Rất nhanh đó, bà hét lên kinh ngạc.
Du lão liếc , như Tả đại nhân với ánh mắt khiêu khích: Ta chờ xem cái mặt già của ông vả đen đét đây.
“Là thứ gì?” Giọng Tả Tông Niên run rẩy.
Bà v.ú già cầm một bọc khăn tay chạy . Chưa kịp mở , Tần Lưu Tây : “Mười lượng vàng, là hai thỏi nguyên bảo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-893-khong-tin-vay-mo-mat-ra-ma-nhin-cho-ro.html.]
Tay bà v.ú già run lên, mở bọc . Quả nhiên là hai thỏi vàng nguyên bảo nặng năm lượng mỗi thỏi. Chiếc khăn tay gói vàng còn thêu một chữ "Phúc".
“Đây... đây là khăn tay của Triệu ma ma. Khăn tay của bà cái nào cũng thêu chữ Phúc, đây là đường kim mũi chỉ của bà .” Bà v.ú già đỏ hoe mắt .
Mọi đều lùi vài bước.
Bởi vì hướng mà Tần Lưu Tây vẫy tay gọi , cái lạnh lẽo âm u vẫn còn lẩn quất quanh đó.
Du lão đắc ý Tả đại nhân đang ngẩn ngơ, hừ một tiếng.
Thư Sách
Tả đại nhân hai thỏi vàng, ánh mắt sắc lẹm: “Các ... các rốt cuộc gì? Đã dàn dựng cái bẫy từ bao giờ?”
Nụ đắc ý của Du lão cứng môi. Mẹ kiếp, cái lão già cổ hủ cứng đầu , đ.á.n.h cho một trận !
“Phiền phức!”
Tần Lưu Tây cũng mất kiên nhẫn. Nàng lấy một lá bùa, vẽ nhanh vài nét, bắt quyết đốt cháy: “Âm Dương Nhãn, khai!”
Xèo.
Mọi kịp phản ứng, chỉ cảm thấy mắt đau nhói. Khi mở mắt , định mắng c.h.ử.i thì thấy một bóng hư ảo, lưng còng, mặc áo liệm.
Bịch.
Tả Tông Niên ngã xuống đất, run lẩy bẩy: “Triệu... Triệu ma ma?”
Triệu ma ma toét miệng , để lộ hàm răng sún, khuôn mặt xanh mét đến âm trầm rợn , tiến lên hai bước: “Đại gia.”
Đừng! Ngươi đừng qua đây!
Tả Tông Niên lết m.ô.n.g lùi vài bước.
Triệu ma ma sang hành lễ với Tả đại nhân: “Lão gia.”
Tả đại nhân: “!”
Triệu ma ma c.h.ế.t, ông rõ điều đó. cái bóng hư ảo mặt , Triệu ma ma thì là ai?
Du lão bình tĩnh vô cùng, liếc xéo Tả đại nhân: “Nhìn cho rõ , hầu nhà mà nhận !”
“Triệu ma ma, ngươi...”
“Lão gia, lão nô trong lòng chấp niệm, sợ vàng tích cóp đến tay con cháu, xin lão gia và đại gia giúp đỡ lão bà t.ử , đưa vàng đến tận tay Đinh Vượng nhà . Lão nô vô cùng cảm kích.”
Tả Tông Niên mặt trắng bệch : “Được, nhất định, nhất định sẽ đưa!”
Triệu ma ma , đôi môi tô son đỏ chót toác tận mang tai, dọa Tả Tông Niên suýt ngất xỉu.
Tần Lưu Tây mở quỷ môn, tiễn Triệu ma ma .
Mọi ngẩn ngơ. Người ... , quỷ ?
“Người c.h.ế.t tự nhiên vãng sinh. Bà chấp niệm nên mới lưu nhân gian đầu thai. Giờ nút thắt mở, chấp niệm tiêu tan, đương nhiên sẽ .” Tần Lưu Tây giải thích: “Hai thỏi vàng , đưa cho nhà bà . Theo ý bà , con trai con gái mỗi một nửa.”
“Được.” Tả Tông Niên nuốt nước bọt, sang bà v.ú già cầm vàng, mở miệng định gì đó.
Bà v.ú già lúc mới hồn, tay run lên, hét toáng: “Quỷ a!”
Sau đó trợn mắt ngất xỉu.
Tả Tông Niên: “......”
Không , nhưng tự nhiên thấy ghen tị, cũng ngất cho xong!